古诗词

端午张黄门燕集分韵得细字

黄佐

张君苍髯如拥戟,起家龙泉重当世。zhāng jūn cāng rán rú yōng jǐ,qǐ jiā lóng quán zhòng dāng shì。
我昔幽栖祇树林,伦郎视我犹兄弟。wǒ xī yōu qī qí shù lín,lún láng shì wǒ yóu xiōng dì。
君来奋髯发高论,意气豪雄略文艺。jūn lái fèn rán fā gāo lùn,yì qì háo xióng lüè wén yì。
尊前击剑星斗动,月下放歌鸾鹤唳。zūn qián jī jiàn xīng dòu dòng,yuè xià fàng gē luán hè lì。
伦郎一去未言返,招隐无人赋丛桂。lún láng yī qù wèi yán fǎn,zhāo yǐn wú rén fù cóng guì。
聚散于今又一时,赤墀青琐多留滞。jù sàn yú jīn yòu yī shí,chì chí qīng suǒ duō liú zhì。
长安咫尺不相见,松筠寂寞门长闭。zhǎng ān zhǐ chǐ bù xiāng jiàn,sōng yún jì mò mén zhǎng bì。
端午开尊延我曹,宾从过逢得偕诣。duān wǔ kāi zūn yán wǒ cáo,bīn cóng guò féng dé xié yì。
芳糈清酤溢筵几,艾叶榴花满庭砌。fāng xǔ qīng gū yì yán jǐ,ài yè liú huā mǎn tíng qì。
兴酣徙倚前荣下,促膝相欢谈往岁。xīng hān xǐ yǐ qián róng xià,cù xī xiāng huān tán wǎng suì。
火云消尽暮天碧,空翠时时落巾袂。huǒ yún xiāo jǐn mù tiān bì,kōng cuì shí shí luò jīn mèi。
世事追思尽萍梗,人生那得无根蒂。shì shì zhuī sī jǐn píng gěng,rén shēng nà dé wú gēn dì。
嗟我亦是江湖人,感时历历惭匡济。jiē wǒ yì shì jiāng hú rén,gǎn shí lì lì cán kuāng jì。
翠管银罂不可求,细葛香罗谁复制。cuì guǎn yín yīng bù kě qiú,xì gé xiāng luó shuí fù zhì。
阄诗怀古三叹息,呜呼盛事何由继。jiū shī huái gǔ sān tàn xī,wū hū shèng shì hé yóu jì。
燕俗到今传角黍,湘累终古伤兰蕙。yàn sú dào jīn chuán jiǎo shǔ,xiāng lèi zhōng gǔ shāng lán huì。
黄金高台未萧瑟,南薰古殿犹佳丽。huáng jīn gāo tái wèi xiāo sè,nán xūn gǔ diàn yóu jiā lì。
盍簪乍可开怀抱,弹冠且莫夸遭际。hé zān zhà kě kāi huái bào,dàn guān qiě mò kuā zāo jì。
张君爱客不知暑,执热传觞转容裔。zhāng jūn ài kè bù zhī shǔ,zhí rè chuán shāng zhuǎn róng yì。
酒阑挥手谢君去,纤月当空凯风细。jiǔ lán huī shǒu xiè jūn qù,xiān yuè dāng kōng kǎi fēng xì。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

咏志二十首

黄佐

今兹复来兹,愿言美禾麦。jīn zī fù lái zī,yuàn yán měi hé mài。
饱食轻寸阴,何由崇明德。bǎo shí qīng cùn yīn,hé yóu chóng míng dé。
日月驰光辉,中自为蝥贼。rì yuè chí guāng huī,zhōng zì wèi máo zéi。
天下归其仁,颜生惟自克。tiān xià guī qí rén,yán shēng wéi zì kè。
芟除若不早,斤斧何嗟及。shān chú ruò bù zǎo,jīn fǔ hé jiē jí。
今我长兢兢,雷声在渊默。jīn wǒ zhǎng jīng jīng,léi shēng zài yuān mò。

咏志二十首

黄佐

城隅有奇树,昔为霜所枯。chéng yú yǒu qí shù,xī wèi shuāng suǒ kū。
东风旦夕至,枝条竞芬敷。dōng fēng dàn xī zhì,zhī tiáo jìng fēn fū。
达官驾高马,万夫行避途。dá guān jià gāo mǎ,wàn fū xíng bì tú。
威光夺霆电,意气倾皇都。wēi guāng duó tíng diàn,yì qì qīng huáng dōu。
逢时恣嘘噏,政道犹蒲卢。féng shí zì xū xī,zhèng dào yóu pú lú。
何哉仲尼志,浮海思乘桴。hé zāi zhòng ní zhì,fú hǎi sī chéng fú。

咏志二十首

黄佐

大道久已隐,中情末由写。dà dào jiǔ yǐ yǐn,zhōng qíng mò yóu xiě。
所欣青阳动,庭槐绿盈把。suǒ xīn qīng yáng dòng,tíng huái lǜ yíng bǎ。
仲尼亦何叹,匪虎率旷野。zhòng ní yì hé tàn,fěi hǔ lǜ kuàng yě。
出门望长川,谁为问津者。chū mén wàng zhǎng chuān,shuí wèi wèn jīn zhě。

咏志二十首

黄佐

上山采芙蓉,日莫倾筐归。shàng shān cǎi fú róng,rì mò qīng kuāng guī。
驺轲陈王道,脂车向梁齐。zōu kē chén wáng dào,zhī chē xiàng liáng qí。
龙战方择肉,志愿空令乖。lóng zhàn fāng zé ròu,zhì yuàn kōng lìng guāi。
理人为之牧,嗟哉名实违。lǐ rén wèi zhī mù,jiē zāi míng shí wéi。
布谷春无畲,促织秋无衣。bù gǔ chūn wú shē,cù zhī qiū wú yī。
悠悠感物变,恻恻怀烝黎。yōu yōu gǎn wù biàn,cè cè huái zhēng lí。

咏志二十首

黄佐

昔余客幽燕,步上黄金台。xī yú kè yōu yàn,bù shàng huáng jīn tái。
骏骨日以轻,昭王安在哉。jùn gǔ rì yǐ qīng,zhāo wáng ān zài zāi。
乐生功未奏,荆卿为祸媒。lè shēng gōng wèi zòu,jīng qīng wèi huò méi。
风吹易水波,萧萧有馀哀。fēng chuī yì shuǐ bō,xiāo xiāo yǒu yú āi。
谁知百代后,东阁淩天开。shuí zhī bǎi dài hòu,dōng gé líng tiān kāi。
岂令蹇谔士,零落同蒿莱。qǐ lìng jiǎn è shì,líng luò tóng hāo lái。

咏志二十首

黄佐

崦嵫回羲轮,丹渊出明月。yān zī huí xī lún,dān yuān chū míng yuè。
天地为炉鏊,膏火相煎灭。tiān dì wèi lú ào,gāo huǒ xiāng jiān miè。
贤圣皆糟秕,兰玉岂芳洁。xián shèng jiē zāo bǐ,lán yù qǐ fāng jié。
咏彼苏门歌,抚运惭薄劣。yǒng bǐ sū mén gē,fǔ yùn cán báo liè。

咏志二十首

黄佐

荧荧陌上花,蒙蒙丘中麻。yíng yíng mò shàng huā,méng méng qiū zhōng má。
累累王侯冢,望望令人嗟。lèi lèi wáng hóu zhǒng,wàng wàng lìng rén jiē。
六龙运元化,千古成尘沙。liù lóng yùn yuán huà,qiān gǔ chéng chén shā。
吾闻浮丘公,驾鸿淩紫霞。wú wén fú qiū gōng,jià hóng líng zǐ xiá。
呼吸日月景,求用思无邪。hū xī rì yuè jǐng,qiú yòng sī wú xié。
贵富岂必终,不见青陵瓜。guì fù qǐ bì zhōng,bù jiàn qīng líng guā。

咏志二十首

黄佐

凛凛风霜厉,乔松有贞性。lǐn lǐn fēng shuāng lì,qiáo sōng yǒu zhēn xìng。
物情无定端,巧言动人听。wù qíng wú dìng duān,qiǎo yán dòng rén tīng。
掇蜂伤吉甫,拾煤眩孔圣。duō fēng shāng jí fǔ,shí méi xuàn kǒng shèng。
隔垣闻斗声,曲直谁能竟。gé yuán wén dòu shēng,qū zhí shuí néng jìng。

咏志二十首

黄佐

轻车驾羸马,悠悠遵逵路。qīng chē jià léi mǎ,yōu yōu zūn kuí lù。
东指泰山岑,苍然翳云雾。dōng zhǐ tài shān cén,cāng rán yì yún wù。
愧无鲁阳力,何由照诚素。kuì wú lǔ yáng lì,hé yóu zhào chéng sù。
徘徊彭城下,闻有桓魋墓。pái huái péng chéng xià,wén yǒu huán tuí mù。
朽骨灰已久,石椁安能固。xiǔ gǔ huī yǐ jiǔ,shí guǒ ān néng gù。
但见榛莽间,纵横走狐兔。dàn jiàn zhēn mǎng jiān,zòng héng zǒu hú tù。

咏志二十首

黄佐

巍巍祝融峰,南临沅湘水。wēi wēi zhù róng fēng,nán lín yuán xiāng shuǐ。
弭节登其巅,天下犹敝屣。mǐ jié dēng qí diān,tiān xià yóu bì xǐ。
仙者三五人,相招饮琼醴。xiān zhě sān wǔ rén,xiāng zhāo yǐn qióng lǐ。
羽驾倏不见,丹书谁为启。yǔ jià shū bù jiàn,dān shū shuí wèi qǐ。
北归邯郸道,浮荣何足睨。běi guī hán dān dào,fú róng hé zú nì。

咏志二十首

黄佐

猗兰生深谷,脉脉含芳馨。yī lán shēng shēn gǔ,mài mài hán fāng xīn。
焉知涂上士,木槿同朝荣。yān zhī tú shàng shì,mù jǐn tóng cháo róng。
达人贵渊潜,岂用夸誉名。dá rén guì yuān qián,qǐ yòng kuā yù míng。
中山有奇鸟,啾然凤皇鸣。zhōng shān yǒu qí niǎo,jiū rán fèng huáng míng。
商风一夕至,毛羽空凋零。shāng fēng yī xī zhì,máo yǔ kōng diāo líng。

咏志二十首

黄佐

阴阳迭升降,宇宙安所终。yīn yáng dié shēng jiàng,yǔ zhòu ān suǒ zhōng。
谁从广成子,超然入无穷。shuí cóng guǎng chéng zi,chāo rán rù wú qióng。
南山倚招摇,于焉息微躬。nán shān yǐ zhāo yáo,yú yān xī wēi gōng。
白䓘释我劳,中谷挹条风。bái gāo shì wǒ láo,zhōng gǔ yì tiáo fēng。
南禺有鹓雏,愿言种梧桐。nán yú yǒu yuān chú,yuàn yán zhǒng wú tóng。
岂知八桂树,乃在番隅东。qǐ zhī bā guì shù,nǎi zài fān yú dōng。

咏志二十首

黄佐

于嗟稷下士,驰声仁义场。yú jiē jì xià shì,chí shēng rén yì chǎng。
危冠切浮云,宽博为衣裳。wēi guān qiè fú yún,kuān bó wèi yī shang。
进退协矩度,调颜逾圭璋。jìn tuì xié jǔ dù,diào yán yú guī zhāng。
冲澹焉足保,利达乃其常。chōng dàn yān zú bǎo,lì dá nǎi qí cháng。
岂若事畋猎,鸣镝驰高冈。qǐ ruò shì tián liè,míng dī chí gāo gāng。
割解醉言归,百里无豺狼。gē jiě zuì yán guī,bǎi lǐ wú chái láng。

咏志二十首

黄佐

荒哉阳台梦,无情成匹仇。huāng zāi yáng tái mèng,wú qíng chéng pǐ chóu。
苟非精神合,淄渑为断流。gǒu fēi jīng shén hé,zī miǎn wèi duàn liú。
汉廷富群策,一言相千秋。hàn tíng fù qún cè,yī yán xiāng qiān qiū。
金石勒盟誓,倏忽婴罪尤。jīn shí lēi méng shì,shū hū yīng zuì yóu。
河清尚可俟,汉广不可求。hé qīng shàng kě qí,hàn guǎng bù kě qiú。
言树谖草花,庶用忘我忧。yán shù xuān cǎo huā,shù yòng wàng wǒ yōu。

泰泉山中二首

黄佐

清晓迟来客,采芳从岵间。qīng xiǎo chí lái kè,cǎi fāng cóng hù jiān。
织鸟忽飞动,苍松澹然间。zhī niǎo hū fēi dòng,cāng sōng dàn rán jiān。
回顾丘中云,为我封柴关。huí gù qiū zhōng yún,wèi wǒ fēng chái guān。
风吹唐棣花,灼灼翩哉翻。fēng chuī táng dì huā,zhuó zhuó piān zāi fān。
惄焉抱饥渴,默坐愁烟山。nì yān bào jī kě,mò zuò chóu yān shān。