古诗词

画龙为刘吉卿题

黄佐

吾闻后稷之孙驱魃赤水北,密云蔽天天为黑,黪日扬尘野萧瑟。wú wén hòu jì zhī sūn qū bá chì shuǐ běi,mì yún bì tiān tiān wèi hēi,cǎn rì yáng chén yě xiāo sè。
帝呼董父鞭两龙,翻海作雨岁乃丰,遂令四海歌重瞳。dì hū dǒng fù biān liǎng lóng,fān hǎi zuò yǔ suì nǎi fēng,suì lìng sì hǎi gē zhòng tóng。
又闻夏禹之御郭支氏,南驾两龙归后启,云盖三重走万里。yòu wén xià yǔ zhī yù guō zhī shì,nán jià liǎng lóng guī hòu qǐ,yún gài sān zhòng zǒu wàn lǐ。
龙虽神灵乃为人所制,不独孔甲之时有刘累。lóng suī shén líng nǎi wèi rén suǒ zhì,bù dú kǒng jiǎ zhī shí yǒu liú lèi。
刘生十年游我门,志向磊落似是累后昆。liú shēng shí nián yóu wǒ mén,zhì xiàng lěi luò shì shì lèi hòu kūn。
手持此图开,仿佛堂上苍苍烟雾屯。shǒu chí cǐ tú kāi,fǎng fú táng shàng cāng cāng yān wù tún。
大龙昂首欲煦沫,小龙回顾如有言。dà lóng áng shǒu yù xù mò,xiǎo lóng huí gù rú yǒu yán。
追轶似有疾霆电,马髯冉冉天瓢翻。zhuī yì shì yǒu jí tíng diàn,mǎ rán rǎn rǎn tiān piáo fān。
海涛倏已浃下土,元气歘吸腾云间。hǎi tāo shū yǐ jiā xià tǔ,yuán qì chuā xī téng yún jiān。
方今西北边尘起,新畲荐荒谁采芑。fāng jīn xī běi biān chén qǐ,xīn shē jiàn huāng shuí cǎi qǐ。
明堂宵衣总为此,桔槔无功众芳靡。míng táng xiāo yī zǒng wèi cǐ,jú gāo wú gōng zhòng fāng mí。
呜呼董父郭支不可作,刘累空馀豢龙水。wū hū dǒng fù guō zhī bù kě zuò,liú lèi kōng yú huàn lóng shuǐ。
摩挲此图欲招尔,尔勿面墙久依倚。mó sā cǐ tú yù zhāo ěr,ěr wù miàn qiáng jiǔ yī yǐ。
谁能驾之献天子。shuí néng jià zhī xiàn tiān zi。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

宫僚燕集次许松皋冢宰韵四首

黄佐

前星炯炯天苍苍,高云斐亹明霞觞。qián xīng jiǒng jiǒng tiān cāng cāng,gāo yún fěi wěi míng xiá shāng。
鸿逵岂谓羽仪少,鹤禁正须筹策良。hóng kuí qǐ wèi yǔ yí shǎo,hè jìn zhèng xū chóu cè liáng。
燕京馆阁玉霄上,魏阙衣冠珠斗傍。yàn jīng guǎn gé yù xiāo shàng,wèi quē yī guān zhū dòu bàng。
阳春忽奏郢中调,万岁飞龙应寿昌。yáng chūn hū zòu yǐng zhōng diào,wàn suì fēi lóng yīng shòu chāng。

重午谩兴

黄佐

萧艾青青烟雨中,锦囊谁与奏薰风。xiāo ài qīng qīng yān yǔ zhōng,jǐn náng shuí yǔ zòu xūn fēng。
骖驔骏骑来燕市,迢递翔鶤仰汉宫。cān diàn jùn qí lái yàn shì,tiáo dì xiáng kūn yǎng hàn gōng。
竹叶谩随人意绿,榴花孤倚客窗红。zhú yè mán suí rén yì lǜ,liú huā gū yǐ kè chuāng hóng。
去年此日衡门下,笑看菖蒲碧涧东。qù nián cǐ rì héng mén xià,xiào kàn chāng pú bì jiàn dōng。

冬日介翁宗伯招饮赏菊次韵与甬川俨山二学士内方庶子同赋

黄佐

十月芳菲犹满家,容台招赏傲霜花。shí yuè fāng fēi yóu mǎn jiā,róng tái zhāo shǎng ào shuāng huā。
玉杯对酒朋簪盍,彩笔裁诗蜡炬斜。yù bēi duì jiǔ péng zān hé,cǎi bǐ cái shī là jù xié。
抚景况闻歌白雪,临风翻笑落乌纱。fǔ jǐng kuàng wén gē bái xuě,lín fēng fān xiào luò wū shā。
阳和只在邀欢地,未觉流光换物华。yáng hé zhǐ zài yāo huān dì,wèi jué liú guāng huàn wù huá。

恭谒孝陵侧望懿文墓

黄佐

紫金积翠镇重泉,绛节扬灵护九玄。zǐ jīn jī cuì zhèn zhòng quán,jiàng jié yáng líng hù jiǔ xuán。
五色云车龙渺渺,万行珠树鹤翩翩。wǔ sè yún chē lóng miǎo miǎo,wàn xíng zhū shù hè piān piān。
鼎湖风雨秦淮水,缑岭烟霞句曲天。dǐng hú fēng yǔ qín huái shuǐ,gōu lǐng yān xiá jù qū tiān。
玉玺一从归冀北,郁葱佳气自年年。yù xǐ yī cóng guī jì běi,yù cōng jiā qì zì nián nián。

玉亭侍家慈宴坐述怀

黄佐

玉亭幽胜颇宜人,喜奉潘舆眺望频。yù tíng yōu shèng pǒ yí rén,xǐ fèng pān yú tiào wàng pín。
龙阙日高吴苑曙,凤台花发蒋陵春。lóng quē rì gāo wú yuàn shǔ,fèng tái huā fā jiǎng líng chūn。
巢林乌鸟声偏乐,入馔鲥鱼味更新。cháo lín wū niǎo shēng piān lè,rù zhuàn shí yú wèi gèng xīn。
犹自倚楼思梦里,南溟天阔有垂纶。yóu zì yǐ lóu sī mèng lǐ,nán míng tiān kuò yǒu chuí lún。

与养斋宗伯同年登牛首山

黄佐

风籁萧萧惬远游,青山当夏却疑秋。fēng lài xiāo xiāo qiè yuǎn yóu,qīng shān dāng xià què yí qiū。
即看天阙参差近,已觉星槎汗漫浮。jí kàn tiān quē cān chà jìn,yǐ jué xīng chá hàn màn fú。
室里静观孤塔影,阶前清挹大江流。shì lǐ jìng guān gū tǎ yǐng,jiē qián qīng yì dà jiāng liú。
咏归亦是城南路,不道张衡有四愁。yǒng guī yì shì chéng nán lù,bù dào zhāng héng yǒu sì chóu。

烂柯山次韵马问庵提学时弃官自闽归徐州

黄佐

不将金紫换青山,天阔鸿冥杳莫攀。bù jiāng jīn zǐ huàn qīng shān,tiān kuò hóng míng yǎo mò pān。
折屐何年同胜赏,烂柯当日也知还。zhé jī hé nián tóng shèng shǎng,làn kē dāng rì yě zhī hái。
秦淮岁晚湫龙卧,燕冀群空枥马闲。qín huái suì wǎn jiǎo lóng wò,yàn jì qún kōng lì mǎ xián。
高枕未须惊世幻,羲皇元只在人寰。gāo zhěn wèi xū jīng shì huàn,xī huáng yuán zhǐ zài rén huán。

昆冈为颜医生钰题

黄佐

振衣千仞付儿曹,投老昆冈志亦豪。zhèn yī qiān rèn fù ér cáo,tóu lǎo kūn gāng zhì yì háo。
蟾兔影中丹桂近,凤凰巢下碧梧高。chán tù yǐng zhōng dān guì jìn,fèng huáng cháo xià bì wú gāo。
绕林芝木双虹剑,盈架诗书一褐袍。rào lín zhī mù shuāng hóng jiàn,yíng jià shī shū yī hè páo。
射策金门看片玉,郤诜曾是冠时髦。shè cè jīn mén kàn piàn yù,xì shēn céng shì guān shí máo。

东昌夜泊有感

黄佐

垂杨袅袅岸悠悠,崇武城边春事幽。chuí yáng niǎo niǎo àn yōu yōu,chóng wǔ chéng biān chūn shì yōu。
卷幔忽看天在水,怀人翻觉夜成秋。juǎn màn hū kàn tiān zài shuǐ,huái rén fān jué yè chéng qiū。
帝车欲指飞龙殿,卿月空悬彩凤楼。dì chē yù zhǐ fēi lóng diàn,qīng yuè kōng xuán cǎi fèng lóu。
闻道相如能献纳,汉廷谁肯愧公侯。wén dào xiāng rú néng xiàn nà,hàn tíng shuí kěn kuì gōng hóu。

送邹东郭太常往南院

黄佐

青青客舍有垂杨,闻道承恩出建章。qīng qīng kè shě yǒu chuí yáng,wén dào chéng ēn chū jiàn zhāng。
鹤禁分襟春日晚,凤台回首暮云长。hè jìn fēn jīn chūn rì wǎn,fèng tái huí shǒu mù yún zhǎng。
东曹旧吏迎仙客,南署新衔带奉常。dōng cáo jiù lì yíng xiān kè,nán shǔ xīn xián dài fèng cháng。
何日邹枚归侍从,赐袍还挹御炉香。hé rì zōu méi guī shì cóng,cì páo hái yì yù lú xiāng。

李子逍遥楼寄怀次韵

黄佐

飞楼漂渺俯江深,谁咏晨风向北林。fēi lóu piāo miǎo fǔ jiāng shēn,shuí yǒng chén fēng xiàng běi lín。
度雪朔鸿空往迹,掠云皋鹤更遗音。dù xuě shuò hóng kōng wǎng jì,lüè yún gāo hè gèng yí yīn。
燕台合市千金骨,汉署徒知十载心。yàn tái hé shì qiān jīn gǔ,hàn shǔ tú zhī shí zài xīn。
骋望不愁春事远,满蹊桃李自成阴。chěng wàng bù chóu chūn shì yuǎn,mǎn qī táo lǐ zì chéng yīn。

黄翰检招饮醉归口占

黄佐

汉宫春意入残年,蔼蔼群芳集绮筵。hàn gōng chūn yì rù cán nián,ǎi ǎi qún fāng jí qǐ yán。
白雪只闻天上曲,青娥遥忆月中仙。bái xuě zhǐ wén tiān shàng qū,qīng é yáo yì yuè zhōng xiān。
觥船转觉南溟动,象纬回看北极悬。gōng chuán zhuǎn jué nán míng dòng,xiàng wěi huí kàn běi jí xuán。
折柳落梅听不尽,艳阳真在五云边。zhé liǔ luò méi tīng bù jǐn,yàn yáng zhēn zài wǔ yún biān。

阳峰招饮赏梅

黄佐

燕京残腊觅春光,谁料春光在曲房。yàn jīng cán là mì chūn guāng,shuí liào chūn guāng zài qū fáng。
姑射雪姿明玉斝,罗浮清梦落藜床。gū shè xuě zī míng yù jiǎ,luó fú qīng mèng luò lí chuáng。
醉看貂服承疏影,吟向虬枝得暗香。zuì kàn diāo fú chéng shū yǐng,yín xiàng qiú zhī dé àn xiāng。
跂马出门城径杳,广寒回首月苍苍。qí mǎ chū mén chéng jìng yǎo,guǎng hán huí shǒu yuè cāng cāng。

五日即事和右溪韵

黄佐

麦风梅雨逐人来,犹有榴花照眼开。mài fēng méi yǔ zhú rén lái,yóu yǒu liú huā zhào yǎn kāi。
京国乍尝新角黍,庭闱还忆旧蒲杯。jīng guó zhà cháng xīn jiǎo shǔ,tíng wéi hái yì jiù pú bēi。
越山渺渺羊求径,燕树依依郭隗台。yuè shān miǎo miǎo yáng qiú jìng,yàn shù yī yī guō kuí tái。
欲献重瞳丝万缕,试看云气向蓬莱。yù xiàn zhòng tóng sī wàn lǚ,shì kàn yún qì xiàng péng lái。

补送孙学士之留都

黄佐

景阳钟动散宫鸦,南院新承北阙麻。jǐng yáng zhōng dòng sàn gōng yā,nán yuàn xīn chéng běi quē má。
潞渚梦回燕树月,玉京吟对蒋陵花。lù zhǔ mèng huí yàn shù yuè,yù jīng yín duì jiǎng líng huā。
山分龙虎曾开国,江足鲈鱼莫念家。shān fēn lóng hǔ céng kāi guó,jiāng zú lú yú mò niàn jiā。
谁道桂坊成久别,伫看鸣佩入承华。shuí dào guì fāng chéng jiǔ bié,zhù kàn míng pèi rù chéng huá。