古诗词

画龙为刘吉卿题

黄佐

吾闻后稷之孙驱魃赤水北,密云蔽天天为黑,黪日扬尘野萧瑟。wú wén hòu jì zhī sūn qū bá chì shuǐ běi,mì yún bì tiān tiān wèi hēi,cǎn rì yáng chén yě xiāo sè。
帝呼董父鞭两龙,翻海作雨岁乃丰,遂令四海歌重瞳。dì hū dǒng fù biān liǎng lóng,fān hǎi zuò yǔ suì nǎi fēng,suì lìng sì hǎi gē zhòng tóng。
又闻夏禹之御郭支氏,南驾两龙归后启,云盖三重走万里。yòu wén xià yǔ zhī yù guō zhī shì,nán jià liǎng lóng guī hòu qǐ,yún gài sān zhòng zǒu wàn lǐ。
龙虽神灵乃为人所制,不独孔甲之时有刘累。lóng suī shén líng nǎi wèi rén suǒ zhì,bù dú kǒng jiǎ zhī shí yǒu liú lèi。
刘生十年游我门,志向磊落似是累后昆。liú shēng shí nián yóu wǒ mén,zhì xiàng lěi luò shì shì lèi hòu kūn。
手持此图开,仿佛堂上苍苍烟雾屯。shǒu chí cǐ tú kāi,fǎng fú táng shàng cāng cāng yān wù tún。
大龙昂首欲煦沫,小龙回顾如有言。dà lóng áng shǒu yù xù mò,xiǎo lóng huí gù rú yǒu yán。
追轶似有疾霆电,马髯冉冉天瓢翻。zhuī yì shì yǒu jí tíng diàn,mǎ rán rǎn rǎn tiān piáo fān。
海涛倏已浃下土,元气歘吸腾云间。hǎi tāo shū yǐ jiā xià tǔ,yuán qì chuā xī téng yún jiān。
方今西北边尘起,新畲荐荒谁采芑。fāng jīn xī běi biān chén qǐ,xīn shē jiàn huāng shuí cǎi qǐ。
明堂宵衣总为此,桔槔无功众芳靡。míng táng xiāo yī zǒng wèi cǐ,jú gāo wú gōng zhòng fāng mí。
呜呼董父郭支不可作,刘累空馀豢龙水。wū hū dǒng fù guō zhī bù kě zuò,liú lèi kōng yú huàn lóng shuǐ。
摩挲此图欲招尔,尔勿面墙久依倚。mó sā cǐ tú yù zhāo ěr,ěr wù miàn qiáng jiǔ yī yǐ。
谁能驾之献天子。shuí néng jià zhī xiàn tiān zi。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

草堂七夕二首

黄佐

星汉经年别,机丝此夜情。xīng hàn jīng nián bié,jī sī cǐ yè qíng。
微云双鹊度,细草一蛩鸣。wēi yún shuāng què dù,xì cǎo yī qióng míng。
客暑销蕲簟,雄风满粤城。kè shǔ xiāo qí diàn,xióng fēng mǎn yuè chéng。
不须论巧拙,吾自爱秋清。bù xū lùn qiǎo zhuō,wú zì ài qiū qīng。

步崖

黄佐

村落除蝥贼,农畴长稻苗。cūn luò chú máo zéi,nóng chóu zhǎng dào miáo。
更逢江海客,细话圣明朝。gèng féng jiāng hǎi kè,xì huà shèng míng cháo。
魏阙彤云满,徐方绿水消。wèi quē tóng yún mǎn,xú fāng lǜ shuǐ xiāo。
步崖看霁月,双袂自飘摇。bù yá kàn jì yuè,shuāng mèi zì piāo yáo。

眠石

黄佐

眠石听松涛,风清韵更高。mián shí tīng sōng tāo,fēng qīng yùn gèng gāo。
却怜青琐闼,偏醉紫檀槽。què lián qīng suǒ tà,piān zuì zǐ tán cáo。
响答谐双凤,轩腾涌六鳌。xiǎng dá xié shuāng fèng,xuān téng yǒng liù áo。
坐来天籁息,一叶下亭皋。zuò lái tiān lài xī,yī yè xià tíng gāo。

缓步

黄佐

缓步珠江上,烟山迭献新。huǎn bù zhū jiāng shàng,yān shān dié xiàn xīn。
日高桃炫昼,风定鸟鸣春。rì gāo táo xuàn zhòu,fēng dìng niǎo míng chūn。
把钓须谋酒,扬舲恰爱人。bǎ diào xū móu jiǔ,yáng líng qià ài rén。
悠然吾羡汝,天宇渐为邻。yōu rán wú xiàn rǔ,tiān yǔ jiàn wèi lín。

春日栖霞庄上放鹤

黄佐

双鹤盘三径,飞飞出化城。shuāng hè pán sān jìng,fēi fēi chū huà chéng。
流云开浩渺,积翠入空明。liú yún kāi hào miǎo,jī cuì rù kōng míng。
野籁江天合,林芳日夜生。yě lài jiāng tiān hé,lín fāng rì yè shēng。
东风吹健羽,好伴玉箫声。dōng fēng chuī jiàn yǔ,hǎo bàn yù xiāo shēng。

答侯少参惠雁宕明茶

黄佐

丽日依珠树,高风挹玉川。lì rì yī zhū shù,gāo fēng yì yù chuān。
明茶分雁宕,活火瀹虹泉。míng chá fēn yàn dàng,huó huǒ yuè hóng quán。
海上抟扶翼,松间广乐弦。hǎi shàng tuán fú yì,sōng jiān guǎng lè xián。
泠然清不寐,真似伏羲年。líng rán qīng bù mèi,zhēn shì fú xī nián。

梁思伯惠盆兰对酒有作学月露体

黄佐

泛泛光风里,崇兰香满庭。fàn fàn guāng fēng lǐ,chóng lán xiāng mǎn tíng。
玉芽滋湑露,金粟胜繁星。yù yá zī xū lù,jīn sù shèng fán xīng。
秀色依霞紫,芳根带雨青。xiù sè yī xiá zǐ,fāng gēn dài yǔ qīng。
呼儿开晚酌,对月敞云屏。hū ér kāi wǎn zhuó,duì yuè chǎng yún píng。

丁祭早盥偶成

黄佐

早盥怀玄圣,逢秋感慨多。zǎo guàn huái xuán shèng,féng qiū gǎn kǎi duō。
砌蛩闻暗室,庭树挂明河。qì qióng wén àn shì,tíng shù guà míng hé。
紞紞风谯急,丝丝雪鬓皤。dǎn dǎn fēng qiáo jí,sī sī xuě bìn pó。
乘桴浮海意,千载竟如何。chéng fú fú hǎi yì,qiān zài jìng rú hé。

八月十日早起祝圣口占

黄佐

谯鼓静秋城,丛霄雁一声。qiáo gǔ jìng qiū chéng,cóng xiāo yàn yī shēng。
薄云随佩动,多露藉灯明。báo yún suí pèi dòng,duō lù jí dēng míng。
紫极曾遥梦,沧江只此生。zǐ jí céng yáo mèng,cāng jiāng zhǐ cǐ shēng。
十年瞻拜地,香忆御炉清。shí nián zhān bài dì,xiāng yì yù lú qīng。

梦中同仙子讽咏作

黄佐

瑶圃毓三秀,广庭辉五云。yáo pǔ yù sān xiù,guǎng tíng huī wǔ yún。
自惭衰白质,同讽太玄文。zì cán shuāi bái zhì,tóng fěng tài xuán wén。
浩荡烟霞侣,翩跹鸾鹤群。hào dàng yān xiá lǚ,piān xiān luán hè qún。
郁台霄汉上,恭礼玉晨君。yù tái xiāo hàn shàng,gōng lǐ yù chén jūn。

赠曾侍御佩

黄佐

豸绣当霄汉,君王召贾生。zhì xiù dāng xiāo hàn,jūn wáng zhào jiǎ shēng。
晴云消宿雨,佳气满行旌。qíng yún xiāo sù yǔ,jiā qì mǎn xíng jīng。
鼓棹南薰动,浩歌西月明。gǔ zhào nán xūn dòng,hào gē xī yuè míng。
定应前席问,天下见澄清。dìng yīng qián xí wèn,tiān xià jiàn chéng qīng。

珠江刘生吉卿往江州书馆赋诗以送之

黄佐

腊月行邕管,沧波冷白蘋。là yuè xíng yōng guǎn,cāng bō lěng bái píng。
雨晴梅映日,风定鸟催春。yǔ qíng méi yìng rì,fēng dìng niǎo cuī chūn。
说剑休辞酒,扬舲恰爱人。shuō jiàn xiū cí jiǔ,yáng líng qià ài rén。
此行须自爱,期尔德为邻。cǐ xíng xū zì ài,qī ěr dé wèi lín。

仲春朔夜子刻,梦得一尊字,时在素会试京师,是夕一鼓得男孙,弥月告庙,命名谦之,义取谦尊而光也,赋诗以纪

黄佐

朔夜梦谦尊,今朝抱仲孙。shuò yè mèng qiān zūn,jīn cháo bào zhòng sūn。
伏犀看日角,驰马报天门。fú xī kàn rì jiǎo,chí mǎ bào tiān mén。
清旭照兰砌,香风来杏园。qīng xù zhào lán qì,xiāng fēng lái xìng yuán。
孩提正相笑,姜酒更开樽。hái tí zhèng xiāng xiào,jiāng jiǔ gèng kāi zūn。

春日偶成

黄佐

搜诗聊隐几,观物更登台。sōu shī liáo yǐn jǐ,guān wù gèng dēng tái。
虫篆半欹竹,鸟窥新绽梅。chóng zhuàn bàn yī zhú,niǎo kuī xīn zhàn méi。
雨霁青峰出,云深白雁来。yǔ jì qīng fēng chū,yún shēn bái yàn lái。
柴门春酒熟,客到肯停杯。chái mén chūn jiǔ shú,kè dào kěn tíng bēi。

元日迎宫詹召命出驿见杨柳有感

黄佐

元日迎君召,恩光与岁新。yuán rì yíng jūn zhào,ēn guāng yǔ suì xīn。
即看杨柳色,同遇太平春。jí kàn yáng liǔ sè,tóng yù tài píng chūn。
白日明长道,轻烟净素尘。bái rì míng zhǎng dào,qīng yān jìng sù chén。
汉廷思羽翼,园绮乐称臣。hàn tíng sī yǔ yì,yuán qǐ lè chēng chén。