古诗词

白崖歌为同年刘太仆清甫

黄佐

吾闻白水之崖高硉矹,飞流若虹兮奔遄而飘忽。wú wén bái shuǐ zhī yá gāo lù wù,fēi liú ruò hóng xī bēn chuán ér piāo hū。
上有千章古木笼葱概云日,下有万亩嘉禾绮绣开原隰。shàng yǒu qiān zhāng gǔ mù lóng cōng gài yún rì,xià yǒu wàn mǔ jiā hé qǐ xiù kāi yuán xí。
崖之人兮扬休修嫭美无匹。yá zhī rén xī yáng xiū xiū hù měi wú pǐ。
精能练要以寒栖兮,缭青凿翠以为室。jīng néng liàn yào yǐ hán qī xī,liáo qīng záo cuì yǐ wèi shì。
星裾月佩兮乘长离,乃是卯金之子钟英翼轸而秀出。xīng jū yuè pèi xī chéng zhǎng lí,nǎi shì mǎo jīn zhī zi zhōng yīng yì zhěn ér xiù chū。
遵鸟道兮莓苔,波龙鳞兮沿洄。zūn niǎo dào xī méi tái,bō lóng lín xī yán huí。
杳溟回极兮不可以径入,扶光照耀兮芝栭药房砑然而中开。yǎo míng huí jí xī bù kě yǐ jìng rù,fú guāng zhào yào xī zhī ér yào fáng yà rán ér zhōng kāi。
玩潺湲兮乐饥,挹空明兮浮杯。wán chán yuán xī lè jī,yì kōng míng xī fú bēi。
初错落兮珠玑,俄皎镜兮琼瑰。chū cuò luò xī zhū jī,é jiǎo jìng xī qióng guī。
击玉甒兮安歌,忽鹥鹭兮飞来。jī yù wǔ xī ān gē,hū yī lù xī fēi lái。
挥碧寥而淩倒景兮,恍积雪之皑皑。huī bì liáo ér líng dào jǐng xī,huǎng jī xuě zhī ái ái。
苍烟横兮紫霞举,虎豹吟风兮猿猱啸雨,君胡为兮远嚣环而结宇。cāng yān héng xī zǐ xiá jǔ,hǔ bào yín fēng xī yuán náo xiào yǔ,jūn hú wèi xī yuǎn xiāo huán ér jié yǔ。
投苍胡以抵鹊兮,关繁弱而御鼠。tóu cāng hú yǐ dǐ què xī,guān fán ruò ér yù shǔ。
鸣玉鸾以骋天路兮,孰与抱美璞而块处。míng yù luán yǐ chěng tiān lù xī,shú yǔ bào měi pú ér kuài chù。
佩长剑兮遐征,造亨衢兮容与。pèi zhǎng jiàn xī xiá zhēng,zào hēng qú xī róng yǔ。
万岁千秋兮,骖飞龙而扈明主。wàn suì qiān qiū xī,cān fēi lóng ér hù míng zhǔ。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

暮春郊外

黄佐

五日逢休沐,千山得胜游。wǔ rì féng xiū mù,qiān shān dé shèng yóu。
楼台萧寺迥,花竹习池幽。lóu tái xiāo sì jiǒng,huā zhú xí chí yōu。
春事已黄蝶,旧盟惟白鸥。chūn shì yǐ huáng dié,jiù méng wéi bái ōu。
烟尘奔走地,回首意悠悠。yān chén bēn zǒu dì,huí shǒu yì yōu yōu。

月下赠张子文邦

黄佐

独榻依萧寺,清尊散暮愁。dú tà yī xiāo sì,qīng zūn sàn mù chóu。
疏钟闻上苑,片月在飞楼。shū zhōng wén shàng yuàn,piàn yuè zài fēi lóu。
天地双龙剑,江湖一钓舟。tiān dì shuāng lóng jiàn,jiāng hú yī diào zhōu。
壮怀吾共汝,摇落岁云秋。zhuàng huái wú gòng rǔ,yáo luò suì yún qiū。

再次韵赠张子

黄佐

长安木叶下,萧萧生客愁。zhǎng ān mù yè xià,xiāo xiāo shēng kè chóu。
夜寒空对酒,云澹独登楼。yè hán kōng duì jiǔ,yún dàn dú dēng lóu。
柳岸横长笛,花滩放小舟。liǔ àn héng zhǎng dí,huā tān fàng xiǎo zhōu。
向来江海意,凄断为清秋。xiàng lái jiāng hǎi yì,qī duàn wèi qīng qiū。

速张侍御补之同访文邦诗以代简

黄佐

秋风起阊阖,渺渺独愁予。qiū fēng qǐ chāng hé,miǎo miǎo dú chóu yǔ。
水落蒹葭冷,天长鸿雁疏。shuǐ luò jiān jiā lěng,tiān zhǎng hóng yàn shū。
兰台思楚客,枫叶咏吴趋。lán tái sī chǔ kè,fēng yè yǒng wú qū。
骢马招携地,琴尊信所如。cōng mǎ zhāo xié dì,qín zūn xìn suǒ rú。

廖子鸣吾秋日见怀次韵二首

黄佐

吾爱白鹿子,诗传鹦鹉洲。wú ài bái lù zi,shī chuán yīng wǔ zhōu。
隋珠偏照夜,宋玉最伤秋。suí zhū piān zhào yè,sòng yù zuì shāng qiū。
水绿芙蓉渚,霜黄悲翠楼。shuǐ lǜ fú róng zhǔ,shuāng huáng bēi cuì lóu。
相看成去住,徒尔赋离忧。xiāng kàn chéng qù zhù,tú ěr fù lí yōu。

廖子鸣吾秋日见怀次韵二首

黄佐

知尔龙山饮,凭高凤野开。zhī ěr lóng shān yǐn,píng gāo fèng yě kāi。
日从燕树转,云自汉宫来。rì cóng yàn shù zhuǎn,yún zì hàn gōng lái。
目尽天南雁,心飞江上台。mù jǐn tiān nán yàn,xīn fēi jiāng shàng tái。
杜陵空抱病,庾信独生哀。dù líng kōng bào bìng,yǔ xìn dú shēng āi。

弥罗阁秋望二首与马子仲房

黄佐

珠阁拂瑶天,凭轩兴渺然。zhū gé fú yáo tiān,píng xuān xīng miǎo rán。
西风吹野水,高柳送鸣蝉。xī fēng chuī yě shuǐ,gāo liǔ sòng míng chán。
冠盖黄尘里,关河白雁边。guān gài huáng chén lǐ,guān hé bái yàn biān。
相逢且披豁,随意问玄玄。xiāng féng qiě pī huō,suí yì wèn xuán xuán。

弥罗阁秋望二首与马子仲房

黄佐

羽观临霄汉,飙台出薜萝。yǔ guān lín xiāo hàn,biāo tái chū bì luó。
霞觞延客久,琪树受凉多。xiá shāng yán kè jiǔ,qí shù shòu liáng duō。
日色隐平楚,秋声连大河。rì sè yǐn píng chǔ,qiū shēng lián dà hé。
君看惬幽意,吾醉即狂歌。jūn kàn qiè yōu yì,wú zuì jí kuáng gē。

秋日游迎祥寺至玉泉与张杨赵陆四子同分韵得松知二字

黄佐

珠林开鹫峰,下马闻疏钟。zhū lín kāi jiù fēng,xià mǎ wén shū zhōng。
绀殿已狐兔,翠琰空蛟龙。gàn diàn yǐ hú tù,cuì yǎn kōng jiāo lóng。
对酒感慨发,褰衣霜露浓。duì jiǔ gǎn kǎi fā,qiān yī shuāng lù nóng。
苍苍暮色动,秋声满寒松。cāng cāng mù sè dòng,qiū shēng mǎn hán sōng。

秋日游迎祥寺至玉泉与张杨赵陆四子同分韵得松知二字

黄佐

迢递寻莲宇,淹留咏桂枝。tiáo dì xún lián yǔ,yān liú yǒng guì zhī。
玉骢穿柳入,锦席傍泉移。yù cōng chuān liǔ rù,jǐn xí bàng quán yí。
山翠浮龙苑,云光溢雁池。shān cuì fú lóng yuàn,yún guāng yì yàn chí。
尘心今已净,应有白鸥知。chén xīn jīn yǐ jìng,yīng yǒu bái ōu zhī。

中秋不见月文徵仲席上赋

黄佐

明月隐天端,疏灯耿夜阑。míng yuè yǐn tiān duān,shū dēng gěng yè lán。
浮云飞不尽,万里若为看。fú yún fēi bù jǐn,wàn lǐ ruò wèi kàn。
晕落鹏霄迥,光生凤阙寒。yūn luò péng xiāo jiǒng,guāng shēng fèng quē hán。
谁能天柱上,吾意欲骖鸾。shuí néng tiān zhù shàng,wú yì yù cān luán。

冬夜宴陈子学宅赏菊分韵得微字

黄佐

黄菊冬犹艳,清歌夜未归。huáng jú dōng yóu yàn,qīng gē yè wèi guī。
兴从添烛剧,寒到引杯微。xīng cóng tiān zhú jù,hán dào yǐn bēi wēi。
宫漏挟风度,塞禽冲月飞。gōng lòu xié fēng dù,sāi qín chōng yuè fēi。
物华容易尽,心赏莫教违。wù huá róng yì jǐn,xīn shǎng mò jiào wéi。

新春

黄佐

尧历开元岁,殷邦数中兴。yáo lì kāi yuán suì,yīn bāng shù zhōng xīng。
苑花红未入,宫草翠先凝。yuàn huā hóng wèi rù,gōng cǎo cuì xiān níng。
功业时看剑,栖迟夜向灯。gōng yè shí kàn jiàn,qī chí yè xiàng dēng。
匡扶在诸老,贫病任相仍。kuāng fú zài zhū lǎo,pín bìng rèn xiāng réng。

中秋夜对月

黄佐

作客惊秋半,行歌对月明。zuò kè jīng qiū bàn,xíng gē duì yuè míng。
玉轮看桂满,银浦见槎横。yù lún kàn guì mǎn,yín pǔ jiàn chá héng。
疏柳门墙静,高梧风露清。shū liǔ mén qiáng jìng,gāo wú fēng lù qīng。
此时裁谢赋,千里一含情。cǐ shí cái xiè fù,qiān lǐ yī hán qíng。

卧病二首

黄佐

卧病梧山晓,怀归菊径秋。wò bìng wú shān xiǎo,huái guī jú jìng qiū。
凄风催叶下,积雨入江流。qī fēng cuī yè xià,jī yǔ rù jiāng liú。
遂有鲈鱼兴,聊为鸿雁谋。suì yǒu lú yú xīng,liáo wèi hóng yàn móu。
飘摇寄生事,天地一扁舟。piāo yáo jì shēng shì,tiān dì yī biǎn zhōu。
8691234567»