古诗词

招提联句同林见素何燕泉赋

黄佐

散步逢招提,借榻共盘礴。sàn bù féng zhāo tí,jiè tà gòng pán bó。
祇园峙双树,玉署来孤鹤。qí yuán zhì shuāng shù,yù shǔ lái gū hè。
藻镜湛清渊,贯城明碧落。zǎo jìng zhàn qīng yuān,guàn chéng míng bì luò。
三人坐未行,六籍文可博。sān rén zuò wèi xíng,liù jí wén kě bó。
孔壁开心传,汉庭重经学。kǒng bì kāi xīn chuán,hàn tíng zhòng jīng xué。
活水浚源头,禅流嘲注脚。huó shuǐ jùn yuán tóu,chán liú cháo zhù jiǎo。
度世创虹桥,谈空抗鳌阁。dù shì chuàng hóng qiáo,tán kōng kàng áo gé。
鸣磬诵涅槃,传灯恣谈谑。míng qìng sòng niè pán,chuán dēng zì tán xuè。
扫除忘自身,解脱问谁缚。sǎo chú wàng zì shēn,jiě tuō wèn shuí fù。
削发逃君亲,布金入囊橐。xuē fā táo jūn qīn,bù jīn rù náng tuó。
姚师遗影堂,靖难建荣国。yáo shī yí yǐng táng,jìng nán jiàn róng guó。
往事如浮云,彼髡竟冥漠。wǎng shì rú fú yún,bǐ kūn jìng míng mò。
携尊且尽欢,列俎纷参错。xié zūn qiě jǐn huān,liè zǔ fēn cān cuò。
浩浩襟期同,亹亹指趣各。hào hào jīn qī tóng,wěi wěi zhǐ qù gè。
花朝药始齐,鸟弄歌仍作。huā cháo yào shǐ qí,niǎo nòng gē réng zuò。
兰烟袅篆猊,松露惊栖鹊。lán yān niǎo zhuàn ní,sōng lù jīng qī què。
聊成石鼎联,匪赴旃檀约。liáo chéng shí dǐng lián,fěi fù zhān tán yuē。
老梦在沧洲,荩怀效葵藿。lǎo mèng zài cāng zhōu,jìn huái xiào kuí huò。
披衣起翱翔,振缨望寥廓。pī yī qǐ áo xiáng,zhèn yīng wàng liáo kuò。
浅霞绮尚明,返照丹犹烁。qiǎn xiá qǐ shàng míng,fǎn zhào dān yóu shuò。
尘劳倏已消,兴喻殊可托。chén láo shū yǐ xiāo,xīng yù shū kě tuō。
初月出碧山,咏归得真乐。chū yuè chū bì shān,yǒng guī dé zhēn lè。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

草堂喜诸生至

黄佐

男儿须读五车书,老马为驹总不虚。nán ér xū dú wǔ chē shū,lǎo mǎ wèi jū zǒng bù xū。
剑佩冲星聊暂拔,草茅无径欲教锄。jiàn pèi chōng xīng liáo zàn bá,cǎo máo wú jìng yù jiào chú。
病躯动觅藜床坐,懒性从来水竹居。bìng qū dòng mì lí chuáng zuò,lǎn xìng cóng lái shuǐ zhú jū。
高阁卷帘图画里,曳裾终日盛文儒。gāo gé juǎn lián tú huà lǐ,yè jū zhōng rì shèng wén rú。

早秋送何御史

黄佐

日满楼前江雾黄,秋风此日洒衣裳。rì mǎn lóu qián jiāng wù huáng,qiū fēng cǐ rì sǎ yī shang。
烟绵碧草萋萋长,雨浥红渠冉冉香。yān mián bì cǎo qī qī zhǎng,yǔ yì hóng qú rǎn rǎn xiāng。
近侍只今难浪迹,贤声此去有辉光。jìn shì zhǐ jīn nán làng jì,xián shēng cǐ qù yǒu huī guāng。
寡妻群盗非今日,草奏何人入帝乡。guǎ qī qún dào fēi jīn rì,cǎo zòu hé rén rù dì xiāng。

岁晚寄怀程参戎

黄佐

忆昨欢娱同见招,独能无意向渔樵。yì zuó huān yú tóng jiàn zhāo,dú néng wú yì xiàng yú qiáo。
揽环结佩相终始,人事音书漫寂寥。lǎn huán jié pèi xiāng zhōng shǐ,rén shì yīn shū màn jì liáo。
细马时鸣金腰袅,将军只数汉嫖姚。xì mǎ shí míng jīn yāo niǎo,jiāng jūn zhǐ shù hàn piáo yáo。
天涯春色催迟莫,只在忠良翊圣朝。tiān yá chūn sè cuī chí mò,zhǐ zài zhōng liáng yì shèng cháo。

至后诸郎中子兴过草堂寻梅登玄览台循城墙而归集杜句以纪其事

黄佐

茅斋寄在少城隈,冬至阳生春又来。máo zhāi jì zài shǎo chéng wēi,dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái。
万里相逢贪握手,百年多病独登台。wàn lǐ xiāng féng tān wò shǒu,bǎi nián duō bìng dú dēng tái。
短墙若在从残草,皂盖宁忘折野梅。duǎn qiáng ruò zài cóng cán cǎo,zào gài níng wàng zhé yě méi。
正是江南好风景,蓬门今始为君开。zhèng shì jiāng nán hǎo fēng jǐng,péng mén jīn shǐ wèi jūn kāi。

草堂别友人集杜句

黄佐

倚江楠树草堂前,忽漫相逢是别筵。yǐ jiāng nán shù cǎo táng qián,hū màn xiāng féng shì bié yán。
纵酒欲谋良夜醉,将诗不必万人传。zòng jiǔ yù móu liáng yè zuì,jiāng shī bù bì wàn rén chuán。
朝廷衮职谁能补,乡里衣冠不乏贤。cháo tíng gǔn zhí shuí néng bǔ,xiāng lǐ yī guān bù fá xián。
此别应须各弩力,浊醪粗饭任吾年。cǐ bié yīng xū gè nǔ lì,zhuó láo cū fàn rèn wú nián。

草堂夜坐有怀梁南皋用韵集杜二首

黄佐

琴瑟几杖柴门幽,请公一来开我愁。qín sè jǐ zhàng chái mén yōu,qǐng gōng yī lái kāi wǒ chóu。
夜如何其初促膝,岁云莫矣增离忧。yè rú hé qí chū cù xī,suì yún mò yǐ zēng lí yōu。
飘零已是沧浪客,角壮翻同麋鹿游。piāo líng yǐ shì cāng làng kè,jiǎo zhuàng fān tóng mí lù yóu。
走觅南邻爱酒伴,江花未尽会江楼。zǒu mì nán lín ài jiǔ bàn,jiāng huā wèi jǐn huì jiāng lóu。

草堂夜坐有怀梁南皋用韵集杜二首

黄佐

东流之外西日微,羲和叠送将安归。dōng liú zhī wài xī rì wēi,xī hé dié sòng jiāng ān guī。
江中淘河吓飞燕,天上浮云如白衣。jiāng zhōng táo hé xià fēi yàn,tiān shàng fú yún rú bái yī。
即事非今亦非古,暂时相赏莫相违。jí shì fēi jīn yì fēi gǔ,zàn shí xiāng shǎng mò xiāng wéi。
因知贫病人须弃,独立苍茫自咏诗。yīn zhī pín bìng rén xū qì,dú lì cāng máng zì yǒng shī。

草堂饯别诸生偶成三首

黄佐

篱边野外多众芳,中有松柏参天长。lí biān yě wài duō zhòng fāng,zhōng yǒu sōng bǎi cān tiān zhǎng。
落花游丝白日静,玉杯锦席高云凉。luò huā yóu sī bái rì jìng,yù bēi jǐn xí gāo yún liáng。
舟辑渺然自此去,人生会合不可常。zhōu jí miǎo rán zì cǐ qù,rén shēng huì hé bù kě cháng。
卧龙跃马俱黄土,金谷铜驼非故乡。wò lóng yuè mǎ jù huáng tǔ,jīn gǔ tóng tuó fēi gù xiāng。

草堂饯别诸生偶成三首

黄佐

浊醪粗饭任吾年,自断此生休问天。zhuó láo cū fàn rèn wú nián,zì duàn cǐ shēng xiū wèn tiān。
衮职曾无一字补,将诗不必万人传。gǔn zhí céng wú yī zì bǔ,jiāng shī bù bì wàn rén chuán。
深山大泽龙蛇远,复道重楼锦绣悬。shēn shān dà zé lóng shé yuǎn,fù dào zhòng lóu jǐn xiù xuán。
一卧沧江惊岁晚,断肠分手各风烟。yī wò cāng jiāng jīng suì wǎn,duàn cháng fēn shǒu gè fēng yān。

草堂饯别诸生偶成三首

黄佐

独宿江城蜡炬残,匣琴流水自须弹。dú sù jiāng chéng là jù cán,xiá qín liú shuǐ zì xū dàn。
浮云不负青春色,玉座应悲白露团。fú yún bù fù qīng chūn sè,yù zuò yīng bēi bái lù tuán。
复有楼台衔暮景,也从江槛落风湍。fù yǒu lóu tái xián mù jǐng,yě cóng jiāng kǎn luò fēng tuān。
看君谊着五乔履,直道无忧行路难。kàn jūn yì zhe wǔ qiáo lǚ,zhí dào wú yōu xíng lù nán。

与李子同赋观奕

黄佐

清簟疏帘看奕棋,百年世事不胜悲。qīng diàn shū lián kàn yì qí,bǎi nián shì shì bù shèng bēi。
惟将迟暮供多病,不及前贤更勿疑。wéi jiāng chí mù gōng duō bìng,bù jí qián xián gèng wù yí。
庾信罗含俱有宅,李陵苏武是吾师。yǔ xìn luó hán jù yǒu zhái,lǐ líng sū wǔ shì wú shī。
名重万古知何用,独立苍茫自咏诗。míng zhòng wàn gǔ zhī hé yòng,dú lì cāng máng zì yǒng shī。

清明自太霞洞过草堂

黄佐

阆风县圃与篷壶,物色分留与老夫。láng fēng xiàn pǔ yǔ péng hú,wù sè fēn liú yǔ lǎo fū。
休怪儿童延俗客,敢论松菊久荒芜。xiū guài ér tóng yán sú kè,gǎn lùn sōng jú jiǔ huāng wú。
虚沾焦举为寒食,细学何颙免兴孤。xū zhān jiāo jǔ wèi hán shí,xì xué hé yóng miǎn xīng gū。
高阁卷帘图画里,远分山岳散江湖。gāo gé juǎn lián tú huà lǐ,yuǎn fēn shān yuè sàn jiāng hú。

子夜四时歌八首

黄佐

采桑南陌去,共欢桑下嬉。cǎi sāng nán mò qù,gòng huān sāng xià xī。
归来理机素,成匹待何时。guī lái lǐ jī sù,chéng pǐ dài hé shí。

子夜四时歌八首

黄佐

黄鸟双双飞,园林春意早。huáng niǎo shuāng shuāng fēi,yuán lín chūn yì zǎo。
欢爱绯桃花,侬爱菤葹草。huān ài fēi táo huā,nóng ài juǎn shī cǎo。

子夜四时歌八首

黄佐

团团合欢扇,摇动生薰风。tuán tuán hé huān shàn,yáo dòng shēng xūn fēng。
辗转罗帏里,时复障颜容。niǎn zhuǎn luó wéi lǐ,shí fù zhàng yán róng。