古诗词

东流江水篇

黄佐

东流江水西飞燕,只愿无事长相见。dōng liú jiāng shuǐ xī fēi yàn,zhǐ yuàn wú shì zhǎng xiāng jiàn。
咫尺应须论万里,可惜刻漏随更箭。zhǐ chǐ yīng xū lùn wàn lǐ,kě xī kè lòu suí gèng jiàn。
忆献三赋蓬莱宫,声价欻然来向东。yì xiàn sān fù péng lái gōng,shēng jià chuā rán lái xiàng dōng。
喜得与子长夜语,意匠惨澹经营中。xǐ dé yǔ zi zhǎng yè yǔ,yì jiàng cǎn dàn jīng yíng zhōng。
年年至日长为客,目脂面药随恩泽。nián nián zhì rì zhǎng wèi kè,mù zhī miàn yào suí ēn zé。
此时与子空归来,鸿飞冥冥日月白。cǐ shí yǔ zi kōng guī lái,hóng fēi míng míng rì yuè bái。
孤城西北起高楼,伐木丁丁山更幽。gū chéng xī běi qǐ gāo lóu,fá mù dīng dīng shān gèng yōu。
青鞋布袜从此始,长歌短咏还相酬。qīng xié bù wà cóng cǐ shǐ,zhǎng gē duǎn yǒng hái xiāng chóu。
钟鼎山林各天性,后来况接才华盛。zhōng dǐng shān lín gè tiān xìng,hòu lái kuàng jiē cái huá shèng。
青眼高歌望吾子,苍苔浊酒林中静。qīng yǎn gāo gē wàng wú zi,cāng tái zhuó jiǔ lín zhōng jìng。
冬至阳生春又来,亦知穷愁安在哉。dōng zhì yáng shēng chūn yòu lái,yì zhī qióng chóu ān zài zāi。
江上被花恼不彻,安得健步移远梅。jiāng shàng bèi huā nǎo bù chè,ān dé jiàn bù yí yuǎn méi。
梅花欲开不自觉,细推物理须行乐。méi huā yù kāi bù zì jué,xì tuī wù lǐ xū xíng lè。
玉垒浮云变古今,瑶台侍臣已冥寞。yù lěi fú yún biàn gǔ jīn,yáo tái shì chén yǐ míng mò。
君不见周南太史公,凡今谁是出群雄。jūn bù jiàn zhōu nán tài shǐ gōng,fán jīn shuí shì chū qún xióng。
词源倒流三峡水,胡为见羁虞罗中。cí yuán dào liú sān xiá shuǐ,hú wèi jiàn jī yú luó zhōng。
君不见西蜀杜陵老,多才依旧成潦倒。jūn bù jiàn xī shǔ dù líng lǎo,duō cái yī jiù chéng lǎo dào。
且尽清尊恋物华,不知明月为谁好。qiě jǐn qīng zūn liàn wù huá,bù zhī míng yuè wèi shuí hǎo。
高视乾坤又可愁,尊前还有锦缠头。gāo shì qián kūn yòu kě chóu,zūn qián hái yǒu jǐn chán tóu。
缘云清切歌声上,多暇日陪骢马游。yuán yún qīng qiè gē shēng shàng,duō xiá rì péi cōng mǎ yóu。
紫衣将炙绯衣走,饔人受鱼校人手。zǐ yī jiāng zhì fēi yī zǒu,yōng rén shòu yú xiào rén shǒu。
忆昨邀欢乐更无,此曲只应天上有。yì zuó yāo huān lè gèng wú,cǐ qū zhǐ yīng tiān shàng yǒu。
箫鼓哀吟感鬼神,回风飒飒吹沙尘。xiāo gǔ āi yín gǎn guǐ shén,huí fēng sà sà chuī shā chén。
合欢却笑千年事,白水青山空复春。hé huān què xiào qiān nián shì,bái shuǐ qīng shān kōng fù chūn。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

春日玄览台独坐偶成四首

黄佐

为爱春台好,逍遥到日曛。wèi ài chūn tái hǎo,xiāo yáo dào rì xūn。
栖神随豹雾,矫翰谢龙云。qī shén suí bào wù,jiǎo hàn xiè lóng yún。
水自灵洲入,山从粤井分。shuǐ zì líng zhōu rù,shān cóng yuè jǐng fēn。
无论拳与勺,天地本同群。wú lùn quán yǔ sháo,tiān dì běn tóng qún。

春日玄览台独坐偶成四首

黄佐

风磴纡盘郁,云萝出泬寥。fēng dèng yū pán yù,yún luó chū jué liáo。
日垂天北极,春动粤南潮。rì chuí tiān běi jí,chūn dòng yuè nán cháo。
松籁传虚壑,莺歌赴远箫。sōng lài chuán xū hè,yīng gē fù yuǎn xiāo。
悠然澹忘味,何必更闻韶。yōu rán dàn wàng wèi,hé bì gèng wén sháo。

春日玄览台独坐偶成四首

黄佐

下上茅皆屋,东西竹亦垣。xià shàng máo jiē wū,dōng xī zhú yì yuán。
城标双塔短,冈拥一旗尊。chéng biāo shuāng tǎ duǎn,gāng yōng yī qí zūn。
林密鸟巢隐,风低蛙吹繁。lín mì niǎo cháo yǐn,fēng dī wā chuī fán。
稀疏见畦畛,真学邵平园。xī shū jiàn qí zhěn,zhēn xué shào píng yuán。

春日玄览台独坐偶成四首

黄佐

稍稍东风起,台前洲渚明。shāo shāo dōng fēng qǐ,tái qián zhōu zhǔ míng。
竹光摇野色,花气润蛩声。zhú guāng yáo yě sè,huā qì rùn qióng shēng。
北斗依身近,南溟入掌平。běi dòu yī shēn jìn,nán míng rù zhǎng píng。
栖栖何所适,孤啸一含情。qī qī hé suǒ shì,gū xiào yī hán qíng。

次韵梁应房园居四首

黄佐

青林依坝隈,翠牖何东开。qīng lín yī bà wēi,cuì yǒu hé dōng kāi。
大泽龙犹卧,长安日自来。dà zé lóng yóu wò,zhǎng ān rì zì lái。
濯缨疏郁水,拄笏对朝台。zhuó yīng shū yù shuǐ,zhǔ hù duì cháo tái。
啸傲浮云外,雄图安在哉。xiào ào fú yún wài,xióng tú ān zài zāi。

次韵梁应房园居四首

黄佐

揽辔漳南静,弹冠蓟北遥。lǎn pèi zhāng nán jìng,dàn guān jì běi yáo。
骅骝归别墅,鹓鹭梦清朝。huá liú guī bié shù,yuān lù mèng qīng cháo。
野水疑天咫,秋花忆雪飘。yě shuǐ yí tiān zhǐ,qiū huā yì xuě piāo。
衡门系舟楫,知尔待风潮。héng mén xì zhōu jí,zhī ěr dài fēng cháo。

次韵梁应房园居四首

黄佐

水上谁家月,山中几度薇。shuǐ shàng shuí jiā yuè,shān zhōng jǐ dù wēi。
坐怜秋色半,吟待莫禽归。zuò lián qiū sè bàn,yín dài mò qín guī。
风定松声合,云深竹径微。fēng dìng sōng shēng hé,yún shēn zhú jìng wēi。
相过吾所愿,疲病兴如飞。xiāng guò wú suǒ yuàn,pí bìng xīng rú fēi。

次韵梁应房园居四首

黄佐

卜筑青门胜,云山紫逻通。bo zhù qīng mén shèng,yún shān zǐ luó tōng。
萧条同杜甫,寂寞异扬雄。xiāo tiáo tóng dù fǔ,jì mò yì yáng xióng。
日月双飞鸟,乾坤一断蓬。rì yuè shuāng fēi niǎo,qián kūn yī duàn péng。
玉衡如可协,将子共丝桐。yù héng rú kě xié,jiāng zi gòng sī tóng。

梦中作

黄佐

南斗钟人杰,中朝起帝臣。nán dòu zhōng rén jié,zhōng cháo qǐ dì chén。
日明鸾凤署,风静大羊尘。rì míng luán fèng shǔ,fēng jìng dà yáng chén。
道以无为大,功存不宰神。dào yǐ wú wèi dà,gōng cún bù zǎi shén。
掖垣花万树,无语自成春。yē yuán huā wàn shù,wú yǔ zì chéng chūn。

送梁佥宪应房之贵州次韵二首

黄佐

脉脉怀燕北,行行度楚西。mài mài huái yàn běi,xíng xíng dù chǔ xī。
地连丹水阔,天入翠屏低。dì lián dān shuǐ kuò,tiān rù cuì píng dī。
奋翅看鹏翼,骖驔送马蹄。fèn chì kàn péng yì,cān diàn sòng mǎ tí。
未须谈贵竹,吾意在烝黎。wèi xū tán guì zhú,wú yì zài zhēng lí。

送梁佥宪应房之贵州次韵二首

黄佐

秋星垂马首,北斗映南箕。qiū xīng chuí mǎ shǒu,běi dòu yìng nán jī。
鸟静粤山晚,天寒湘水微。niǎo jìng yuè shān wǎn,tiān hán xiāng shuǐ wēi。
窥园因伐木,抱瓮本忘机。kuī yuán yīn fá mù,bào wèng běn wàng jī。
怅别蓬门下,西风吹汝衣。chàng bié péng mén xià,xī fēng chuī rǔ yī。

悼幼儿在贞二首有引

黄佐

四龄虚度世,七月早知书。sì líng xū dù shì,qī yuè zǎo zhī shū。
常日依兄膝,危时挽母裾。cháng rì yī xiōng xī,wēi shí wǎn mǔ jū。
竻园埋白玉,兰砌陨明珠。lè yuán mái bái yù,lán qì yǔn míng zhū。
拭泪看天地,伤心汗血驹。shì lèi kàn tiān dì,shāng xīn hàn xuè jū。

悼幼儿在贞二首有引

黄佐

汝慧言难尽,吾衷情易哀。rǔ huì yán nán jǐn,wú zhōng qíng yì āi。
黄裳空兆梦,彩羽竟成灰。huáng shang kōng zhào mèng,cǎi yǔ jìng chéng huī。
曙色连鸦起,春寒逐雨来。shǔ sè lián yā qǐ,chūn hán zhú yǔ lái。
不堪心寸折,泪尽更徘徊。bù kān xīn cùn zhé,lèi jǐn gèng pái huái。

子陵钓台次马宪副韵

黄佐

文叔资为理,狂奴岂不胜。wén shū zī wèi lǐ,kuáng nú qǐ bù shèng。
高风鲁国钓,斜日汉家陵。gāo fēng lǔ guó diào,xié rì hàn jiā líng。
鼎足归侯霸,糟糠愧宋弘。dǐng zú guī hóu bà,zāo kāng kuì sòng hóng。
羊裘见几去,龙德至今称。yáng qiú jiàn jǐ qù,lóng dé zhì jīn chēng。

济宁馆与孟太仆同年共酌

黄佐

清济风涛静,坚冰日夕深。qīng jì fēng tāo jìng,jiān bīng rì xī shēn。
燕台千里梦,鲁道百年心。yàn tái qiān lǐ mèng,lǔ dào bǎi nián xīn。
竹叶浮螺斝,梅花落凤琴。zhú yè fú luó jiǎ,méi huā luò fèng qín。
玄冬堪纵酒,白首得知音。xuán dōng kān zòng jiǔ,bái shǒu dé zhī yīn。