古诗词

少城篇赠别三洲李子

黄佐

东望少城花满烟,忆君诵诗神凛然。dōng wàng shǎo chéng huā mǎn yān,yì jūn sòng shī shén lǐn rán。
君有长才不贫贱,李白斗酒诗百篇。jūn yǒu zhǎng cái bù pín jiàn,lǐ bái dòu jiǔ shī bǎi piān。
朝回君是同客舍,垂鞭亸鞚淩紫陌。cháo huí jūn shì tóng kè shě,chuí biān duǒ kòng líng zǐ mò。
感君意气无所惜,南寻禹穴见李白。gǎn jūn yì qì wú suǒ xī,nán xún yǔ xué jiàn lǐ bái。
君今幸未成老翁,忆献三赋蓬莱宫。jūn jīn xìng wèi chéng lǎo wēng,yì xiàn sān fù péng lái gōng。
汉官威仪重昭洗,迥立阊阖生长风。hàn guān wēi yí zhòng zhāo xǐ,jiǒng lì chāng hé shēng zhǎng fēng。
况复得之名誉早,歌辞自作风格老。kuàng fù dé zhī míng yù zǎo,gē cí zì zuò fēng gé lǎo。
但觉高歌有鬼神,不知明月为谁好。dàn jué gāo gē yǒu guǐ shén,bù zhī míng yuè wèi shuí hǎo。
我有新诗何处吟,鸣鸠乳燕青春深。wǒ yǒu xīn shī hé chù yín,míng jiū rǔ yàn qīng chūn shēn。
窃攀屈宋宜方驾,颇学阴何苦用心。qiè pān qū sòng yí fāng jià,pǒ xué yīn hé kǔ yòng xīn。
即事非今亦非古,反锁衡门守环堵。jí shì fēi jīn yì fēi gǔ,fǎn suǒ héng mén shǒu huán dǔ。
唯见群鸥日日来,留连戏蝶时时舞。wéi jiàn qún ōu rì rì lái,liú lián xì dié shí shí wǔ。
柴门杂树向千株,种杏仙家近白榆。chái mén zá shù xiàng qiān zhū,zhǒng xìng xiān jiā jìn bái yú。
玄圃沧洲莽空阔,金支翠旗光有无。xuán pǔ cāng zhōu mǎng kōng kuò,jīn zhī cuì qí guāng yǒu wú。
似闻昨者赤松子,揽环结佩相终始。shì wén zuó zhě chì sōng zi,lǎn huán jié pèi xiāng zhōng shǐ。
江深竹静两三家,云白山青万馀里。jiāng shēn zhú jìng liǎng sān jiā,yún bái shān qīng wàn yú lǐ。
黄金台贮俊贤多,几时回首一高歌。huáng jīn tái zhù jùn xián duō,jǐ shí huí shǒu yī gāo gē。
宴筵曾语苏季子,勋业终归马伏波。yàn yán céng yǔ sū jì zi,xūn yè zhōng guī mǎ fú bō。
知君未爱春湖色,且将款曲终今夕。zhī jūn wèi ài chūn hú sè,qiě jiāng kuǎn qū zhōng jīn xī。
人生几何春已夏,此心炯炯君应识。rén shēng jǐ hé chūn yǐ xià,cǐ xīn jiǒng jiǒng jūn yīng shí。
似君须向古人求,宿昔一逢无此流。shì jūn xū xiàng gǔ rén qiú,sù xī yī féng wú cǐ liú。
炯如一段清水出万壑,万壑东逝无停留。jiǒng rú yī duàn qīng shuǐ chū wàn hè,wàn hè dōng shì wú tíng liú。
南有龙兮在山湫,听曲低昂如有求。nán yǒu lóng xī zài shān jiǎo,tīng qū dī áng rú yǒu qiú。
时俗造次那得致,如今岂无腰袅与骅骝。shí sú zào cì nà dé zhì,rú jīn qǐ wú yāo niǎo yǔ huá liú。
君不见蛟之横,出清泚。jūn bù jiàn jiāo zhī héng,chū qīng cǐ。
青冥却垂翅,迢迢隔河水。qīng míng què chuí chì,tiáo tiáo gé hé shuǐ。
君莫笑,骥之子,皮乾剥落杂泥滓。jūn mò xiào,jì zhī zi,pí qián bō luò zá ní zǐ。
走过掣电倾城知,万岁持之护天子,英雄有时亦如此。zǒu guò chè diàn qīng chéng zhī,wàn suì chí zhī hù tiān zi,yīng xióng yǒu shí yì rú cǐ。

黄佐

明广东香山人,字才伯,号泰泉。正德十六年进士,选庶吉士,授编修。出为江西提学佥事,旋改督广西学校。弃官归养,久之起右春坊右谕德,擢侍读学士,掌南京翰林院事。与大学士夏言论河套事不合,寻罢归,日与诸生论道。学从程、朱为宗,学者称泰泉先生。所著《乐典》,自谓泄造化之秘。卒,赠礼部右侍郎,谥文裕。 黄佐的作品>>

猜您喜欢

子夜四时歌八首

黄佐

乘凉登水榭,见那采莲船。chéng liáng dēng shuǐ xiè,jiàn nà cǎi lián chuán。
石阙映芙蓉,含悲谁复怜。shí quē yìng fú róng,hán bēi shuí fù lián。

子夜四时歌八首

黄佐

猛风吹梧桐,玉露坠金井。měng fēng chuī wú tóng,yù lù zhuì jīn jǐng。
蹋歌人不闻,明月照双影。tà gē rén bù wén,míng yuè zhào shuāng yǐng。

子夜四时歌八首

黄佐

门前霜枫树,洒泪积成许。mén qián shuāng fēng shù,sǎ lèi jī chéng xǔ。
蛛网罥黄蘖,腹中苦思汝。zhū wǎng juàn huáng niè,fù zhōng kǔ sī rǔ。

子夜四时歌八首

黄佐

白雪满庭户,朱火耀窗牖。bái xuě mǎn tíng hù,zhū huǒ yào chuāng yǒu。
清歌侑兰觞,郎笑揽侬手。qīng gē yòu lán shāng,láng xiào lǎn nóng shǒu。

子夜四时歌八首

黄佐

枯木噪寒雀,开门欢正来。kū mù zào hán què,kāi mén huān zhèng lái。
炭炉火未冷,思心欲成灰。tàn lú huǒ wèi lěng,sī xīn yù chéng huī。

送刘符卿使楚

黄佐

扬舲向荆楚,渺渺烟波涛。yáng líng xiàng jīng chǔ,miǎo miǎo yān bō tāo。
河桥挥手后,酒醒明月高。hé qiáo huī shǒu hòu,jiǔ xǐng míng yuè gāo。

梁子席上赏葵

黄佐

萧飒天南鬓,羁留冀北身。xiāo sà tiān nán bìn,jī liú jì běi shēn。
凭将向阳意,一为问花神。píng jiāng xiàng yáng yì,yī wèi wèn huā shén。

风雨与张景川酌

黄佐

风雨送深秋,千山木叶流。fēng yǔ sòng shēn qiū,qiān shān mù yè liú。
黄花犹自艳,知为故人留。huáng huā yóu zì yàn,zhī wèi gù rén liú。

禾雀

黄佐

两三啁哳雀,飞飞自容与。liǎng sān zhāo zhā què,fēi fēi zì róng yǔ。
天地无网罗,郊原熟禾黍。tiān dì wú wǎng luó,jiāo yuán shú hé shǔ。

玄堂八景为罗大参题绿潭灵源

黄佐

大岗发灵源,绿潭何迤逦。dà gǎng fā líng yuán,lǜ tán hé yí lǐ。
松涛翻翠寒,秀色亘千里。sōng tāo fān cuì hán,xiù sè gèn qiān lǐ。

玄堂八景为罗大参题绿潭灵源

黄佐

烟树横一抹,微茫混天色。yān shù héng yī mǒ,wēi máng hùn tiān sè。
林疏见夜灯,点点讶奎壁。lín shū jiàn yè dēng,diǎn diǎn yà kuí bì。

玄堂八景为罗大参题绿潭灵源

黄佐

天衢在丹霄,紫峒相与通。tiān qú zài dān xiāo,zǐ dòng xiāng yǔ tōng。
常有五色云,飞绕蓬莱宫。cháng yǒu wǔ sè yún,fēi rào péng lái gōng。

玄堂八景为罗大参题绿潭灵源

黄佐

商歌闻饭牛,长夜嗟未旦。shāng gē wén fàn niú,zhǎng yè jiē wèi dàn。
东冈忽摇白,织乌动层汉。dōng gāng hū yáo bái,zhī wū dòng céng hàn。

玄堂八景为罗大参题绿潭灵源

黄佐

寒潮拥西岸,渔艇互相呼。hán cháo yōng xī àn,yú tǐng hù xiāng hū。
答歌不知夜,皓月生菰蒲。dá gē bù zhī yè,hào yuè shēng gū pú。

玄堂八景为罗大参题绿潭灵源

黄佐

丹桂孤巍巍,移根自蟾穴。dān guì gū wēi wēi,yí gēn zì chán xué。
空翠从风来,万古香不灭。kōng cuì cóng fēng lái,wàn gǔ xiāng bù miè。