古诗词

江上看山

胡宗仁

江上看山分外青,更怜山畔有云行。jiāng shàng kàn shān fēn wài qīng,gèng lián shān pàn yǒu yún xíng。
因之认熟桥西路,孤杖无劳藉友生。yīn zhī rèn shú qiáo xī lù,gū zhàng wú láo jí yǒu shēng。
猜您喜欢

闲居寄友

胡宗仁

家住青溪曲,春深花竹迷。jiā zhù qīng xī qū,chūn shēn huā zhú mí。
君来若相问,直过石梁西。jūn lái ruò xiāng wèn,zhí guò shí liáng xī。
屋壁峰阴合,门篱槿叶齐。wū bì fēng yīn hé,mén lí jǐn yè qí。
萧然半迂事,课水灌园畦。xiāo rán bàn yū shì,kè shuǐ guàn yuán qí。

林茂之新居

胡宗仁

客舍何常定,三年迹屡迁。kè shě hé cháng dìng,sān nián jì lǚ qiān。
今来营一室,形胜石门前。jīn lái yíng yī shì,xíng shèng shí mén qián。
地僻幽岩列,池平野水连。dì pì yōu yán liè,chí píng yě shuǐ lián。
知余日相过,短榻不须县。zhī yú rì xiāng guò,duǎn tà bù xū xiàn。

岁暮送姚园客自白下往吴越

胡宗仁

逼岁难禁出,白门犹客中。bī suì nán jìn chū,bái mén yóu kè zhōng。
寒生夜山雪,晴卜曙江风。hán shēng yè shān xuě,qíng bo shǔ jiāng fēng。
花落竹堂静,烟消石屋空。huā luò zhú táng jìng,yān xiāo shí wū kōng。
并州望音信,莫久滞邮筒。bìng zhōu wàng yīn xìn,mò jiǔ zhì yóu tǒng。

夜坐

胡宗仁

篝灯常独坐,瀹茗与摊书。gōu dēng cháng dú zuò,yuè míng yǔ tān shū。
残月半窗白,寒星彻夜疏。cán yuè bàn chuāng bái,hán xīng chè yè shū。
不眠增昼短,延漏惜冬余。bù mián zēng zhòu duǎn,yán lòu xī dōng yú。
此意自终古,中怀未忍虚。cǐ yì zì zhōng gǔ,zhōng huái wèi rěn xū。

园家

胡宗仁

茅屋野人家,种桑还种麻。máo wū yě rén jiā,zhǒng sāng hái zhǒng má。
翠畦飞乱蝶,红药报孤花。cuì qí fēi luàn dié,hóng yào bào gū huā。
苏旱望新雨,卜晴占暮霞。sū hàn wàng xīn yǔ,bo qíng zhàn mù xiá。
闲时留客坐,酒向坞西赊。xián shí liú kè zuò,jiǔ xiàng wù xī shē。

春晚喜晴

胡宗仁

高树风疏欲散阴,坐来爽气渐能深。gāo shù fēng shū yù sàn yīn,zuò lái shuǎng qì jiàn néng shēn。
渚云乍去犹拖水,山月初生不过林。zhǔ yún zhà qù yóu tuō shuǐ,shān yuè chū shēng bù guò lín。
有鹤日闲眠古石,无人时到抱清琴。yǒu hè rì xián mián gǔ shí,wú rén shí dào bào qīng qín。
明朝双屐寻芳去,花坞乘春看翠岑。míng cháo shuāng jī xún fāng qù,huā wù chéng chūn kàn cuì cén。

闻乌

胡宗仁

乌声谁喜闻,日啼白门树。wū shēng shuí xǐ wén,rì tí bái mén shù。
愁来删树枝,认得白门路。chóu lái shān shù zhī,rèn dé bái mén lù。

闻蛩

胡宗仁

秋夜寒蛩语,凄凄孤月明。qiū yè hán qióng yǔ,qī qī gū yuè míng。
空床自难寐,不但百愁生。kōng chuáng zì nán mèi,bù dàn bǎi chóu shēng。

坐月

胡宗仁

明月为我至,终夜与徘徊。míng yuè wèi wǒ zhì,zhōng yè yǔ pái huái。
犹恐双扉启,清光欲去来。yóu kǒng shuāng fēi qǐ,qīng guāng yù qù lái。

桃叶曲

胡宗仁

桃叶渡头桃叶春,家家桃叶斗妆新。táo yè dù tóu táo yè chūn,jiā jiā táo yè dòu zhuāng xīn。
不知何处初来客,未省吴姬会笑人。bù zhī hé chù chū lái kè,wèi shěng wú jī huì xiào rén。

郊行

胡宗仁

每出幽寻杖短藜,无穷胜事惬幽期。měi chū yōu xún zhàng duǎn lí,wú qióng shèng shì qiè yōu qī。
村村野老柴门里,日对云山自不知。cūn cūn yě lǎo chái mén lǐ,rì duì yún shān zì bù zhī。

暮烟

胡宗仁

送客归来息树根,萧疏枫叶掩柴门。sòng kè guī lái xī shù gēn,xiāo shū fēng yè yǎn chái mén。
暮烟未即全遮眼,犹露桥西一两村。mù yān wèi jí quán zhē yǎn,yóu lù qiáo xī yī liǎng cūn。

郊行

胡宗仁

郊原负杖趣无穷,洞壑阴深细路通。jiāo yuán fù zhàng qù wú qióng,dòng hè yīn shēn xì lù tōng。
村雾浓来时变雨,江云飞处忽成风。cūn wù nóng lái shí biàn yǔ,jiāng yún fēi chù hū chéng fēng。

雨后

胡宗仁

阴阴春日暖风轻,新水溪湾到岸平。yīn yīn chūn rì nuǎn fēng qīng,xīn shuǐ xī wān dào àn píng。
宿雨湿山深树暗,夕阳开浦远山明。sù yǔ shī shān shēn shù àn,xī yáng kāi pǔ yuǎn shān míng。

茂之乞画楚山图余将游武林走笔戏答

胡宗仁

片帆已挂晓须开,无奈游情日与催。piàn fān yǐ guà xiǎo xū kāi,wú nài yóu qíng rì yǔ cuī。
欲画楚山青万叠,待余行看越山来。yù huà chǔ shān qīng wàn dié,dài yú xíng kàn yuè shān lái。
1812