古诗词

南还途次感怀

李孙宸

河渡古徐州,淮阳下接流。hé dù gǔ xú zhōu,huái yáng xià jiē liú。
宣房筑何日,瓠子决堪忧。xuān fáng zhù hé rì,hù zi jué kān yōu。
漕使道傍议,冬官传舍谋。cáo shǐ dào bàng yì,dōng guān chuán shě móu。
百万东南粟,将无虑咽喉。bǎi wàn dōng nán sù,jiāng wú lǜ yàn hóu。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

同韩孟郁饯别欧达可得流字

李孙宸

悲哉箫瑟气为秋,潞水寒生万里舟。bēi zāi xiāo sè qì wèi qiū,lù shuǐ hán shēng wàn lǐ zhōu。
华发自伤亲友别,浊河天坼古今流。huá fā zì shāng qīn yǒu bié,zhuó hé tiān chè gǔ jīn liú。
山中素业凭谁问,台上黄金待汝酬。shān zhōng sù yè píng shuí wèn,tái shàng huáng jīn dài rǔ chóu。
去住总难期后会,陆沈吾未任淹留。qù zhù zǒng nán qī hòu huì,lù shěn wú wèi rèn yān liú。

送叶曾城年兄之任留都

李孙宸

绛帐群趋玉署英,南行宁为厌承明。jiàng zhàng qún qū yù shǔ yīng,nán xíng níng wèi yàn chéng míng。
留都重地称丰镐,铨柬崇班贰冢卿。liú dōu zhòng dì chēng fēng gǎo,quán jiǎn chóng bān èr zhǒng qīng。
淮水春流侵槛绿,钟山晚月到帘清。huái shuǐ chūn liú qīn kǎn lǜ,zhōng shān wǎn yuè dào lián qīng。
可能佳胜长消受,只恐宣麻自汉京。kě néng jiā shèng zhǎng xiāo shòu,zhǐ kǒng xuān má zì hàn jīng。

送叶曾城年兄之任留都

李孙宸

秋深潞水送行舟,几叶衰杨不绾愁。qiū shēn lù shuǐ sòng xíng zhōu,jǐ yè shuāi yáng bù wǎn chóu。
禁苑暂违鹓鹭侣,高台重见凤凰游。jìn yuàn zàn wéi yuān lù lǚ,gāo tái zhòng jiàn fèng huáng yóu。
三雍教泽薪樵遍,六代风华杖屦收。sān yōng jiào zé xīn qiáo biàn,liù dài fēng huá zhàng jù shōu。
王气孝陵弓剑在,鼎湖千载白云秋。wáng qì xiào líng gōng jiàn zài,dǐng hú qiān zài bái yún qiū。

与韩孟郁夜饮对菊漫成

李孙宸

天涯欢会本无期,秋尽清宵感别离。tiān yá huān huì běn wú qī,qiū jǐn qīng xiāo gǎn bié lí。
不为微官成缚束,肯令浪迹有参差。bù wèi wēi guān chéng fù shù,kěn lìng làng jì yǒu cān chà。
菊从霜后看逾好,酒到形忘醉莫辞。jú cóng shuāng hòu kàn yú hǎo,jiǔ dào xíng wàng zuì mò cí。
宦拙不妨聊玩世,东方曼倩是吾师。huàn zhuō bù fáng liáo wán shì,dōng fāng màn qiàn shì wú shī。

送梁显哉广文司谕归善兼讯罗浮

李孙宸

罗浮一别隔寒温,四百烟霞几梦魂。luó fú yī bié gé hán wēn,sì bǎi yān xiá jǐ mèng hún。
送尔之官近山县,定应时驾飞云轩。sòng ěr zhī guān jìn shān xiàn,dìng yīng shí jià fēi yún xuān。
重来高第年还少,暂去横经道亦尊。zhòng lái gāo dì nián hái shǎo,zàn qù héng jīng dào yì zūn。
况是苏公流寓地,风流文藻至今存。kuàng shì sū gōng liú yù dì,fēng liú wén zǎo zhì jīn cún。

送张赤符大参之任四川

李孙宸

燕市逢君感旧游,乱馀文酒未全酬。yàn shì féng jūn gǎn jiù yóu,luàn yú wén jiǔ wèi quán chóu。
使星晓动幨帷色,暮雨寒生绣斧秋。shǐ xīng xiǎo dòng chān wéi sè,mù yǔ hán shēng xiù fǔ qiū。
蜀道休论天共险,巴江还爱字成流。shǔ dào xiū lùn tiān gòng xiǎn,bā jiāng hái ài zì chéng liú。
泠泠上界峨嵋雪,不尽诗清揽辔收。líng líng shàng jiè é méi xuě,bù jǐn shī qīng lǎn pèi shōu。

答欧子建

李孙宸

大隐虚论在市朝,疏慵终自恋渔樵。dà yǐn xū lùn zài shì cháo,shū yōng zhōng zì liàn yú qiáo。
乱馀朋旧书缄泪,别后生涯鹿覆蕉。luàn yú péng jiù shū jiān lèi,bié hòu shēng yá lù fù jiāo。
病色已闻七发起,空斋犹拥百城饶。bìng sè yǐ wén qī fā qǐ,kōng zhāi yóu yōng bǎi chéng ráo。
著书好就名山业,期尔淩云献九霄。zhù shū hǎo jiù míng shān yè,qī ěr líng yún xiàn jiǔ xiāo。

同朱占遇游西山宿碧云寺

李孙宸

疏花照日影离离,又是都门秋早时。shū huā zhào rì yǐng lí lí,yòu shì dōu mén qiū zǎo shí。
宿愿未容酬独往,闲心聊共赴幽期。sù yuàn wèi róng chóu dú wǎng,xián xīn liáo gòng fù yōu qī。
雕甍碧瓦空王殿,黄叶青山异代碑。diāo méng bì wǎ kōng wáng diàn,huáng yè qīng shān yì dài bēi。
为语东林须具酒,莫教陶令更攒眉。wèi yǔ dōng lín xū jù jiǔ,mò jiào táo lìng gèng zǎn méi。

步朱占遇韵

李孙宸

山光雨后转多奇,投宿禅扉晚更宜。shān guāng yǔ hòu zhuǎn duō qí,tóu sù chán fēi wǎn gèng yí。
一榻卧云秋漠漠,半林疏日影离离。yī tà wò yún qiū mò mò,bàn lín shū rì yǐng lí lí。
烹来石乳茶堪品,坐爱流觞席屡移。pēng lái shí rǔ chá kān pǐn,zuò ài liú shāng xí lǚ yí。
麟阁虎头自君事,暂群麋鹿任吾之。lín gé hǔ tóu zì jūn shì,zàn qún mí lù rèn wú zhī。

来青轩和占遇韵

李孙宸

秀出芙蓉万仞屏,石床云气昼还扃。xiù chū fú róng wàn rèn píng,shí chuáng yún qì zhòu hái jiōng。
昙花不断六时雨,空翠常来四面青。tán huā bù duàn liù shí yǔ,kōng cuì cháng lái sì miàn qīng。
驻跸尚思神骏过,谈经犹有钵龙听。zhù bì shàng sī shén jùn guò,tán jīng yóu yǒu bō lóng tīng。
飞仙控鹤何年至,梦里邯郸笑未醒。fēi xiān kòng hè hé nián zhì,mèng lǐ hán dān xiào wèi xǐng。

送俞子旦领教南还兼讯其弟季郎

李孙宸

都门送别转凄其,正是榴花照眼时。dōu mén sòng bié zhuǎn qī qí,zhèng shì liú huā zhào yǎn shí。
曲以调高多骇俗,官从毡冷未妨诗。qū yǐ diào gāo duō hài sú,guān cóng zhān lěng wèi fáng shī。
滞留愧我仍浮梗,归去怜君有稐篪。zhì liú kuì wǒ réng fú gěng,guī qù lián jūn yǒu lǔn chí。
为问池塘春梦好,故人曾不入相思。wèi wèn chí táng chūn mèng hǎo,gù rén céng bù rù xiāng sī。

伯起启图公给纶三兄端阳后见过得江字

李孙宸

屏居无计避嚣咙,暂喜门庭道驾双。píng jū wú jì bì xiāo lóng,zàn xǐ mén tíng dào jià shuāng。
撷艾芳辰过帝里,采莲佳事忆珠江。xié ài fāng chén guò dì lǐ,cǎi lián jiā shì yì zhū jiāng。
清吟酒盏难成醉,细语尘心觉尽降。qīng yín jiǔ zhǎn nán chéng zuì,xì yǔ chén xīn jué jǐn jiàng。
向夕不堪分手处,墙东萝月正临窗。xiàng xī bù kān fēn shǒu chù,qiáng dōng luó yuè zhèng lín chuāng。

伯起启图公给纶三兄端阳后见过得江字

李孙宸

天涯有客问南艭,聊复相从倒玉缸。tiān yá yǒu kè wèn nán shuāng,liáo fù xiāng cóng dào yù gāng。
仙石暂看归鹤只,词坛宁负贯雕双。xiān shí zàn kàn guī hè zhǐ,cí tán níng fù guàn diāo shuāng。
时名君自联翩起,侠气吾今已欲降。shí míng jūn zì lián piān qǐ,xiá qì wú jīn yǐ yù jiàng。
后夜相思何处所,万溪明月水淙淙。hòu yè xiāng sī hé chù suǒ,wàn xī míng yuè shuǐ cóng cóng。

同诸子集小馆送别区启图已成江字韵二首复取诸子所分咸覃盐肴四韵各成一律得咸韵

李孙宸

休将出处访巫咸,半亩荒园久待芟。xiū jiāng chū chù fǎng wū xián,bàn mǔ huāng yuán jiǔ dài shān。
为问凤栖听玉漏,何如龙藏礼金函。wèi wèn fèng qī tīng yù lòu,hé rú lóng cáng lǐ jīn hán。
尘途愧我淹微禄,乡思便君饱去帆。chén tú kuì wǒ yān wēi lù,xiāng sī biàn jūn bǎo qù fān。
归到罗浮秋色好,芙蓉削秀竞千岩。guī dào luó fú qiū sè hǎo,fú róng xuē xiù jìng qiān yán。

得覃韵

李孙宸

文酒经时事事谙,西山还共访名蓝。wén jiǔ jīng shí shì shì ān,xī shān hái gòng fǎng míng lán。
盟同泉石宁终负,歌到骊驹便不堪。méng tóng quán shí níng zhōng fù,gē dào lí jū biàn bù kān。
谁以去天夸尺五,繇来赋芋总朝三。shuí yǐ qù tiān kuā chǐ wǔ,yáo lái fù yù zǒng cháo sān。
扶摇九万鹏程在,六月从君暂徙南。fú yáo jiǔ wàn péng chéng zài,liù yuè cóng jūn zàn xǐ nán。