古诗词

望小孤山

李孙宸

茫茫波万顷,一柱上天都。máng máng bō wàn qǐng,yī zhù shàng tiān dōu。
映日摇空霭,笼烟望有无。yìng rì yáo kōng ǎi,lóng yān wàng yǒu wú。
峰危愁落雁,岩仄隐浮图。fēng wēi chóu luò yàn,yán zè yǐn fú tú。
大小犹相望,山名未称孤。dà xiǎo yóu xiāng wàng,shān míng wèi chēng gū。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

赋得粤南四景寿汤学宪罗浮霁色

李孙宸

岭外仙山海外来,人间那得此蓬莱。lǐng wài xiān shān hǎi wài lái,rén jiān nà dé cǐ péng lái。
烟霞鸾鹤三峰度,窟宅仙灵上界开。yān xiá luán hè sān fēng dù,kū zhái xiān líng shàng jiè kāi。
瀛岛回涵中夜日,斗坛高建半天台。yíng dǎo huí hán zhōng yè rì,dòu tán gāo jiàn bàn tiān tái。
何须王气占南海,已见文星切上台。hé xū wáng qì zhàn nán hǎi,yǐ jiàn wén xīng qiè shàng tái。

赋得粤南四景寿汤学宪罗浮霁色

李孙宸

地尽南溟万里遥,九重天阙隔冥寥。dì jǐn nán míng wàn lǐ yáo,jiǔ zhòng tiān quē gé míng liáo。
谁移鳌柱来沧海,遂接龙光上紫霄。shuí yí áo zhù lái cāng hǎi,suì jiē lóng guāng shàng zǐ xiāo。
入夜星文干象纬,迎风露掌散琼瑶。rù yè xīng wén gàn xiàng wěi,yíng fēng lù zhǎng sàn qióng yáo。
更看岳帝端居处,玉烛无为万祀调。gèng kàn yuè dì duān jū chù,yù zhú wú wèi wàn sì diào。

赋得粤南四景寿汤学宪罗浮霁色

李孙宸

何年天外此悬梯,七十峰头遍可栖。hé nián tiān wài cǐ xuán tī,qī shí fēng tóu biàn kě qī。
绝巘槎疑天使过,飞泉帘卷玉虹低。jué yǎn chá yí tiān shǐ guò,fēi quán lián juǎn yù hóng dī。
千峰雪净留丹灶,九洞龙归隔玉溪。qiān fēng xuě jìng liú dān zào,jiǔ dòng lóng guī gé yù xī。
咫尺天门通日观,赤松仙侣未须携。zhǐ chǐ tiān mén tōng rì guān,chì sōng xiān lǚ wèi xū xié。

赋得粤南四景寿汤学宪罗浮霁色

李孙宸

郭里仙宫一径偏,瑶坛琪树锁苍烟。guō lǐ xiān gōng yī jìng piān,yáo tán qí shù suǒ cāng yān。
红尘世上疑无地,胜迹人间别有天。hóng chén shì shàng yí wú dì,shèng jì rén jiān bié yǒu tiān。
桃李春风归药圃,云霞秋色映芝田。táo lǐ chūn fēng guī yào pǔ,yún xiá qiū sè yìng zhī tián。
求丹此日人非令,勾漏归来骨欲仙。qiú dān cǐ rì rén fēi lìng,gōu lòu guī lái gǔ yù xiān。

送陈太史还朝

李孙宸

皇华次第赋春明,粤社人欢旧弟兄。huáng huá cì dì fù chūn míng,yuè shè rén huān jiù dì xiōng。
岂为秋风生远思,翻怜周道促严程。qǐ wèi qiū fēng shēng yuǎn sī,fān lián zhōu dào cù yán chéng。
青霜黄叶三江路,朔雪春云五凤城。qīng shuāng huáng yè sān jiāng lù,shuò xuě chūn yún wǔ fèng chéng。
正是石渠需视草,彩毫先为赋西京。zhèng shì shí qú xū shì cǎo,cǎi háo xiān wèi fù xī jīng。

黄逢永黎君选陶遥光陈集生诸子携酒见过池亭用黄韵

李孙宸

林塘借栖三径偏,故人相过夕阳前。lín táng jiè qī sān jìng piān,gù rén xiāng guò xī yáng qián。
亭小正宜客坐密,夜凉更喜山光连。tíng xiǎo zhèng yí kè zuò mì,yè liáng gèng xǐ shān guāng lián。
戛戛竹风多作籁,摇摇荷露不成圆。jiá jiá zhú fēng duō zuò lài,yáo yáo hé lù bù chéng yuán。
怪杀汪汪黄叔度,苦将觞政代颓然。guài shā wāng wāng huáng shū dù,kǔ jiāng shāng zhèng dài tuí rán。

送周观察升任山东右辖

李孙宸

秋尽轺车送画熊,离亭十里怨丹枫。qiū jǐn yáo chē sòng huà xióng,lí tíng shí lǐ yuàn dān fēng。
霜台正喜留冬日,方岳还看表大风。shuāng tái zhèng xǐ liú dōng rì,fāng yuè hái kàn biǎo dà fēng。
重地疮痍今乍起,新恩屏翰寄逾隆。zhòng dì chuāng yí jīn zhà qǐ,xīn ēn píng hàn jì yú lóng。
独怜卧病皇华使,何日醇醪醉海东。dú lián wò bìng huáng huá shǐ,hé rì chún láo zuì hǎi dōng。

赠岭西兵宪张截止程先生

李孙宸

石室台高望杳然,登龙其奈隔风烟。shí shì tái gāo wàng yǎo rán,dēng lóng qí nài gé fēng yān。
心悬花县论文日,病愧于华奉使年。xīn xuán huā xiàn lùn wén rì,bìng kuì yú huá fèng shǐ nián。
豸绣重临光欲动,甘棠旧憩荫逾偏。zhì xiù zhòng lín guāng yù dòng,gān táng jiù qì yīn yú piān。
汉家莫道薪还积,节钺行看下九天。hàn jiā mò dào xīn hái jī,jié yuè xíng kàn xià jiǔ tiān。

用韵答韩绪仲先生

李孙宸

尚忆追趋佩玉珂,长安清月几相过。shàng yì zhuī qū pèi yù kē,zhǎng ān qīng yuè jǐ xiāng guò。
皇华一自归周道,野服经时制薜萝。huáng huá yī zì guī zhōu dào,yě fú jīng shí zhì bì luó。
书到江乡鸿雁少,梦回仙洞白云多。shū dào jiāng xiāng hóng yàn shǎo,mèng huí xiān dòng bái yún duō。
相思命驾宁相忘,棹隔剡溪奈兴何。xiāng sī mìng jià níng xiāng wàng,zhào gé shàn xī nài xīng hé。

送传贞父西游桂林

李孙宸

蜡屐初停粤海涯,又扶筇杖问湘漓。là jī chū tíng yuè hǎi yá,yòu fú qióng zhàng wèn xiāng lí。
春风兰气薰游佩,暮雨猿声动客悲。chūn fēng lán qì xūn yóu pèi,mù yǔ yuán shēng dòng kè bēi。
岭外怀人书易阻,山中归梦路多疑。lǐng wài huái rén shū yì zǔ,shān zhōng guī mèng lù duō yí。
即逢桂树丛丛长,莫赋淮南招隐诗。jí féng guì shù cóng cóng zhǎng,mò fù huái nán zhāo yǐn shī。

早春寄怀邓伯乔戴公纶戴安仲

李孙宸

东风吹雨过松涛,倚槛临风首重搔。dōng fēng chuī yǔ guò sōng tāo,yǐ kǎn lín fēng shǒu zhòng sāo。
地以幽栖缘渐简,人当遥望思偏劳。dì yǐ yōu qī yuán jiàn jiǎn,rén dāng yáo wàng sī piān láo。
灯宵竹叶谁同醉,春水兰舟自学操。dēng xiāo zhú yè shuí tóng zuì,chūn shuǐ lán zhōu zì xué cāo。
莫讶故人今偃蹇,由来疏懒卧能高。mò yà gù rén jīn yǎn jiǎn,yóu lái shū lǎn wò néng gāo。

黎君选陶子昭黄逢永春早过访旋附婚船遄归赋此寄之

李孙宸

江乡久矣侍清词,况是风光子夜时。jiāng xiāng jiǔ yǐ shì qīng cí,kuàng shì fēng guāng zi yè shí。
倒屣似迎春色至,回船真负剡溪期。dào xǐ shì yíng chūn sè zhì,huí chuán zhēn fù shàn xī qī。
人归苏岭闻鸾啸,箫傍秦楼听凤吹。rén guī sū lǐng wén luán xiào,xiāo bàng qín lóu tīng fèng chuī。
春酒渐浓花渐好,重来同醉绿杨堤。chūn jiǔ jiàn nóng huā jiàn hǎo,zhòng lái tóng zuì lǜ yáng dī。

花朝与何龙友泛舟

李孙宸

春光忽已及花朝,谁分春怀更寂寥。chūn guāng hū yǐ jí huā cháo,shuí fēn chūn huái gèng jì liáo。
身似凫鹥还共泛,聚同麋鹿不须招。shēn shì fú yī hái gòng fàn,jù tóng mí lù bù xū zhāo。
岸花濯雨光逾媚,谷鸟临风韵更娇。àn huā zhuó yǔ guāng yú mèi,gǔ niǎo lín fēng yùn gèng jiāo。
醉后可能宽潦倒,十千容易向君消。zuì hòu kě néng kuān lǎo dào,shí qiān róng yì xiàng jūn xiāo。

闲居二首

李孙宸

野老山癯近作邻,为围聊自辟荆榛。yě lǎo shān qú jìn zuò lín,wèi wéi liáo zì pì jīng zhēn。
疏林乱竹有谁主,白石清泉未是贫。shū lín luàn zhú yǒu shuí zhǔ,bái shí qīng quán wèi shì pín。
梦里清华都断绝,病来朋旧几交亲。mèng lǐ qīng huá dōu duàn jué,bìng lái péng jiù jǐ jiāo qīn。
草玄自得闲居乐,不用书门怪世人。cǎo xuán zì dé xián jū lè,bù yòng shū mén guài shì rén。

闲居二首

李孙宸

任说地偏自远心,何如高寄此园林。rèn shuō dì piān zì yuǎn xīn,hé rú gāo jì cǐ yuán lín。
云光近水间舒卷,山色开帘任浅深。yún guāng jìn shuǐ jiān shū juǎn,shān sè kāi lián rèn qiǎn shēn。
留客清宵还握麈,临书长日展来禽。liú kè qīng xiāo hái wò zhǔ,lín shū zhǎng rì zhǎn lái qín。
从经世味吾都苦,不为忘机学汉阴。cóng jīng shì wèi wú dōu kǔ,bù wèi wàng jī xué hàn yīn。