古诗词

同陈治甫邓伯乔何龙友朱惟四何伯承游峡山登眺虚岩绝顶得二十韵

李孙宸

神工开佛刹,鬼斧凿虹桥。shén gōng kāi fú shā,guǐ fǔ záo hóng qiáo。
两峡攒流小,孤峰抱寺遥。liǎng xiá zǎn liú xiǎo,gū fēng bào sì yáo。
烟霞低几槛,钟梵落江潮。yān xiá dī jǐ kǎn,zhōng fàn luò jiāng cháo。
洞古云常湿,崖阴雪未消。dòng gǔ yún cháng shī,yá yīn xuě wèi xiāo。
昔来望空翠,此日陟岧峣。xī lái wàng kōng cuì,cǐ rì zhì tiáo yáo。
萝月诸天近,松风万壑骄。luó yuè zhū tiān jìn,sōng fēng wàn hè jiāo。
鸟啼皆说法,霞起尽成标。niǎo tí jiē shuō fǎ,xiá qǐ jǐn chéng biāo。
灵药芝田供,金绳觉路招。líng yào zhī tián gōng,jīn shéng jué lù zhāo。
日车何用驾,风驭似相邀。rì chē hé yòng jià,fēng yù shì xiāng yāo。
鹤度瑶笙响,云开绛节朝。hè dù yáo shēng xiǎng,yún kāi jiàng jié cháo。
尘襟思洗涤,仙路隔冥寥。chén jīn sī xǐ dí,xiān lù gé míng liáo。
俯仰成今昔,年华老世嚣。fǔ yǎng chéng jīn xī,nián huá lǎo shì xiāo。
此身何著落,生趣转萧条。cǐ shēn hé zhù luò,shēng qù zhuǎn xiāo tiáo。
方外期高尚,区中惬久要。fāng wài qī gāo shàng,qū zhōng qiè jiǔ yào。
宁须待婚嫁,且去混渔樵。níng xū dài hūn jià,qiě qù hùn yú qiáo。
服制山中薜,粮收峡口苗。fú zhì shān zhōng bì,liáng shōu xiá kǒu miáo。
回头当早早,失路恐迢迢。huí tóu dāng zǎo zǎo,shī lù kǒng tiáo tiáo。
有分寻真去,无才免俗谯。yǒu fēn xún zhēn qù,wú cái miǎn sú qiáo。
悟来翁失马,梦去鹿蒙蕉。wù lái wēng shī mǎ,mèng qù lù méng jiāo。
天明解缆去,又任梗蓬飘。tiān míng jiě lǎn qù,yòu rèn gěng péng piāo。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

西门行

李孙宸

出西门,步慢移。chū xī mén,bù màn yí。
相逢不尽欢,明日安知。xiāng féng bù jǐn huān,míng rì ān zhī。
知尽欢,今日已迟迟。zhī jǐn huān,jīn rì yǐ chí chí。
车中有斗酒,与子各尽卮。chē zhōng yǒu dòu jiǔ,yǔ zi gè jǐn zhī。
何能朝田暮,舍桎梏。hé néng cháo tián mù,shě zhì gù。
夫翁为杨花飞,马蹄滑。fū wēng wèi yáng huā fēi,mǎ tí huá。
请问冢中枯,今朝几行客。qǐng wèn zhǒng zhōng kū,jīn cháo jǐ xíng kè。
生年苦不长,死年苦不短。shēng nián kǔ bù zhǎng,sǐ nián kǔ bù duǎn。
万岁与千秋,去者无再转。wàn suì yǔ qiān qiū,qù zhě wú zài zhuǎn。
及时行乐不须疑,崦嵫日暮夫何远。jí shí xíng lè bù xū yí,yān zī rì mù fū hé yuǎn。

折杨柳

李孙宸

青青夹道傍,垂柳复垂杨。qīng qīng jiā dào bàng,chuí liǔ fù chuí yáng。
飞花乱飞絮,自折还自伤。fēi huā luàn fēi xù,zì zhé hái zì shāng。
征夫归未得,贱妾梦空长。zhēng fū guī wèi dé,jiàn qiè mèng kōng zhǎng。
更听吹横笛,谁不泪沾裳。gèng tīng chuī héng dí,shuí bù lèi zhān shang。

刘生

李孙宸

少年矜节侠,籍甚有刘生。shǎo nián jīn jié xiá,jí shén yǒu liú shēng。
报仇宁畏势,施德不留名。bào chóu níng wèi shì,shī dé bù liú míng。
一诺千金重,片心九死轻。yī nuò qiān jīn zhòng,piàn xīn jiǔ sǐ qīng。
英雄原有骨,不是冶游情。yīng xióng yuán yǒu gǔ,bù shì yě yóu qíng。

出塞

李孙宸

铁骑出西京,长嘶入虏庭。tiě qí chū xī jīng,zhǎng sī rù lǔ tíng。
雷殷鼓鼙响,雪照宝刀莹。léi yīn gǔ pí xiǎng,xuě zhào bǎo dāo yíng。

入塞

李孙宸

暂息征尘苦,旋从奏凯归。zàn xī zhēng chén kǔ,xuán cóng zòu kǎi guī。
山川佳气回,楼台宿雾晞。shān chuān jiā qì huí,lóu tái sù wù xī。
冲雪驱雕骑,当风解铁衣。chōng xuě qū diāo qí,dāng fēng jiě tiě yī。
功成报天子,讵敢望恩辉。gōng chéng bào tiān zi,jù gǎn wàng ēn huī。

洛阳道

李孙宸

八达开佳丽,春风紫陌长。bā dá kāi jiā lì,chūn fēng zǐ mò zhǎng。
铜街斜月照,金谷媚花光。tóng jiē xié yuè zhào,jīn gǔ mèi huā guāng。
玉车满掷果,罗袖试提筐。yù chē mǎn zhì guǒ,luó xiù shì tí kuāng。
别有嵩高上,吹笙事渺茫。bié yǒu sōng gāo shàng,chuī shēng shì miǎo máng。

长安道

李孙宸

雄图号天府,甲乙起楼台。xióng tú hào tiān fǔ,jiǎ yǐ qǐ lóu tái。
落日飞轩映,朝霞绣箔开。luò rì fēi xuān yìng,cháo xiá xiù bó kāi。
斗鸡新丰罢,校猎渭桥回。dòu jī xīn fēng bà,xiào liè wèi qiáo huí。
相逢狭斜路,喧喧驺御催。xiāng féng xiá xié lù,xuān xuān zōu yù cuī。

雨雪曲

李孙宸

绝域阳关道,阴云冻不飞。jué yù yáng guān dào,yīn yún dòng bù fēi。
绕榆难辨色,傍垒暗生辉。rào yú nán biàn sè,bàng lěi àn shēng huī。
同怀挟纩暖,犹想向阳晞。tóng huái xié kuàng nuǎn,yóu xiǎng xiàng yáng xī。
何日重围解,故园万里归。hé rì zhòng wéi jiě,gù yuán wàn lǐ guī。
1118«69707172737475