古诗词

明月篇

李孙宸

长安月,盈盈上宫阙。zhǎng ān yuè,yíng yíng shàng gōng quē。
始看东岭吐灵辉,渐见中天流景烨。shǐ kàn dōng lǐng tǔ líng huī,jiàn jiàn zhōng tiān liú jǐng yè。
寂寞三秋望河汉,迢遥万里亘晴空。jì mò sān qiū wàng hé hàn,tiáo yáo wàn lǐ gèn qíng kōng。
长衢绮陌三千户,大道青楼十二重。zhǎng qú qǐ mò sān qiān hù,dà dào qīng lóu shí èr zhòng。
澹云疏皎皎,红蕊漾溶溶。dàn yún shū jiǎo jiǎo,hóng ruǐ yàng róng róng。
澹云红蕊中宵湿,尽借月华生彩色。dàn yún hóng ruǐ zhōng xiāo shī,jǐn jiè yuè huá shēng cǎi sè。
卢龙塞外玉为砂,鳷鹊鹳头金作翼。lú lóng sāi wài yù wèi shā,zhī què guàn tóu jīn zuò yì。
杨柳笼烟万缕寒,芙蓉濯露千茎出。yáng liǔ lóng yān wàn lǚ hán,fú róng zhuó lù qiān jīng chū。
飞盖西园夜夜招,开尊北海年年客。fēi gài xī yuán yè yè zhāo,kāi zūn běi hǎi nián nián kè。
年年夜夜美遨游,绝胜清光在九秋。nián nián yè yè měi áo yóu,jué shèng qīng guāng zài jiǔ qiū。
微茫锦渚烟初散,澰滟金塘波乱流。wēi máng jǐn zhǔ yān chū sàn,liàn yàn jīn táng bō luàn liú。
鹤笙未过缑山驭,凤管先吹弄玉楼。hè shēng wèi guò gōu shān yù,fèng guǎn xiān chuī nòng yù lóu。
吴女临风歌白纻,燕姬隔岸奏箜篌。wú nǚ lín fēng gē bái zhù,yàn jī gé àn zòu kōng hóu。
别有深宫深似海,长年长照孤轮在。bié yǒu shēn gōng shēn shì hǎi,zhǎng nián zhǎng zhào gū lún zài。
葳蕤空自锁春风,玉辇何由望光采。wēi ruí kōng zì suǒ chūn fēng,yù niǎn hé yóu wàng guāng cǎi。
沟畔虚劳红叶题,长门误托黄金贿。gōu pàn xū láo hóng yè tí,zhǎng mén wù tuō huáng jīn huì。
千年灵药姮娥奔,七夕明河织女待。qiān nián líng yào héng é bēn,qī xī míng hé zhī nǚ dài。
银蟾捣练影成空,乌鹊填桥云散彩。yín chán dǎo liàn yǐng chéng kōng,wū què tián qiáo yún sàn cǎi。
人间天上两茫茫,秋月秋风总断肠。rén jiān tiān shàng liǎng máng máng,qiū yuè qiū fēng zǒng duàn cháng。
谁家思妇能安寝,若个征人不望乡。shuí jiā sī fù néng ān qǐn,ruò gè zhēng rén bù wàng xiāng。
可怜塞上眠沙漠,可怜闺里罢流黄。kě lián sāi shàng mián shā mò,kě lián guī lǐ bà liú huáng。
掩映画屏张孔雀,参差碧瓦甃鸳鸯。yǎn yìng huà píng zhāng kǒng què,cān chà bì wǎ zhòu yuān yāng。
此夜空房那忍归,此时玉箸一双啼。cǐ yè kōng fáng nà rěn guī,cǐ shí yù zhù yī shuāng tí。
啼痕但渍香闺枕,缄书不到玉门西。tí hén dàn zì xiāng guī zhěn,jiān shū bù dào yù mén xī。
书寄刀头犹可待,梅发罗浮梦已迷。shū jì dāo tóu yóu kě dài,méi fā luó fú mèng yǐ mí。
三五团圆难得久,二八盈亏当自守。sān wǔ tuán yuán nán dé jiǔ,èr bā yíng kuī dāng zì shǒu。
任教霜露冷沾衣,恨少清辉览盈手。rèn jiào shuāng lù lěng zhān yī,hèn shǎo qīng huī lǎn yíng shǒu。
手揽清辉独倚阑,屋梁斜照夜初残。shǒu lǎn qīng huī dú yǐ lán,wū liáng xié zhào yè chū cán。
低徊更听关山月,魂断千山与万山。dī huái gèng tīng guān shān yuè,hún duàn qiān shān yǔ wàn shān。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

聚仙台与诸子坐月

李孙宸

仙是何年聚,荒台旧有铭。xiān shì hé nián jù,huāng tái jiù yǒu míng。
罡风璚佩响,彩雾羽衣明。gāng fēng qióng pèi xiǎng,cǎi wù yǔ yī míng。
呼吸通群帝,迢遥隔五城。hū xī tōng qún dì,tiáo yáo gé wǔ chéng。
坐来江月上,骊颔万珠莹。zuò lái jiāng yuè shàng,lí hàn wàn zhū yíng。

谒白沙先生祠

李孙宸

衣冠留王气,昭代挺真儒。yī guān liú wáng qì,zhāo dài tǐng zhēn rú。
绝学谁应续,微言幸不孤。jué xué shuí yīng xù,wēi yán xìng bù gū。
瞽宗垂俎豆,幽谷想师模。gǔ zōng chuí zǔ dòu,yōu gǔ xiǎng shī mó。
瞻谒徘徊久,庭前下夕乌。zhān yè pái huái jiǔ,tíng qián xià xī wū。

谒白沙先生祠

李孙宸

圣宗传主静,疑信乃犹繁。shèng zōng chuán zhǔ jìng,yí xìn nǎi yóu fán。
月旦于今定,宫墙百代尊。yuè dàn yú jīn dìng,gōng qiáng bǎi dài zūn。
山非紫水路,俗儗白沙村。shān fēi zǐ shuǐ lù,sú nǐ bái shā cūn。
五世瞻遗泽,真怜未及门。wǔ shì zhān yí zé,zhēn lián wèi jí mén。

晓发故园

李孙宸

卧里却忘适,出山愿始遗。wò lǐ què wàng shì,chū shān yuàn shǐ yí。
聊同蕉鹿梦,岂负冥鸿飞。liáo tóng jiāo lù mèng,qǐ fù míng hóng fēi。
何物尘簪绂,抛吾旧钓矶。hé wù chén zān fú,pāo wú jiù diào jī。
儿童填巷口,问客几时归。ér tóng tián xiàng kǒu,wèn kè jǐ shí guī。

留别诸从弟

李孙宸

五年池草梦,忍别故园春。wǔ nián chí cǎo mèng,rěn bié gù yuán chūn。
薄禄何关弟,长途累送人。báo lù hé guān dì,zhǎng tú lèi sòng rén。
云山乡思远,梅柳客怀新。yún shān xiāng sī yuǎn,méi liǔ kè huái xīn。
莫数天边雁,同行万里亲。mò shù tiān biān yàn,tóng xíng wàn lǐ qīn。

夜泊峡山寺下

李孙宸

入夜看山罢,怜幽未解桡。rù yè kàn shān bà,lián yōu wèi jiě ráo。
卧云身倍稳,醉月量偏饶。wò yún shēn bèi wěn,zuì yuè liàng piān ráo。
上界传清梵,长江咽暮潮。shàng jiè chuán qīng fàn,zhǎng jiāng yàn mù cháo。
榜人休促发,吾意任萍飘。bǎng rén xiū cù fā,wú yì rèn píng piāo。

花朝怀故园花事

李孙宸

三春看已半,去去路逾赊。sān chūn kàn yǐ bàn,qù qù lù yú shē。
未厌长征棹,空怀故里花。wèi yàn zhǎng zhēng zhào,kōng huái gù lǐ huā。
风中飘柳絮,雨后长兰芽。fēng zhōng piāo liǔ xù,yǔ hòu zhǎng lán yá。
兄弟传觞处,宁忘天一涯。xiōng dì chuán shāng chù,níng wàng tiān yī yá。

登叫岩山寺

李孙宸

推蓬望空翠,舍棹一扳跻。tuī péng wàng kōng cuì,shě zhào yī bān jī。
林密幽藏寺,峰危不受梯。lín mì yōu cáng sì,fēng wēi bù shòu tī。
帆飞江雨后,客到夕阳西。fān fēi jiāng yǔ hòu,kè dào xī yáng xī。
无限雍门恨,扪苔读旧题。wú xiàn yōng mén hèn,mén tái dú jiù tí。

同潘使君游龙井

李孙宸

晚舍湖边棹,言登湖上台。wǎn shě hú biān zhào,yán dēng hú shàng tái。
片云孤石立,小雨万山开。piàn yún gū shí lì,xiǎo yǔ wàn shān kāi。
客有逃禅意,僧容入社杯。kè yǒu táo chán yì,sēng róng rù shè bēi。
啸歌群谷响,疑动蛰龙来。xiào gē qún gǔ xiǎng,yí dòng zhé lóng lái。

过携李陈当时明府招饮烟雨楼

李孙宸

西湖相别后,复此湖亭幽。xī hú xiāng bié hòu,fù cǐ hú tíng yōu。
不是神仙宰,谁招汗漫游。bù shì shén xiān zǎi,shuí zhāo hàn màn yóu。
江清天似洗,林爽夏疑秋。jiāng qīng tiān shì xǐ,lín shuǎng xià yí qiū。
顿解风尘色,何妨入夜留。dùn jiě fēng chén sè,hé fáng rù yè liú。

过携李陈当时明府招饮烟雨楼

李孙宸

楼阁敞湖中,蓬瀛四望通。lóu gé chǎng hú zhōng,péng yíng sì wàng tōng。
席分孤浦月,林响隔溪风。xí fēn gū pǔ yuè,lín xiǎng gé xī fēng。
夜久烟初散,谈高酒数空。yè jiǔ yān chū sàn,tán gāo jiǔ shù kōng。
归来还荡桨,渔火数星红。guī lái hái dàng jiǎng,yú huǒ shù xīng hóng。

雨中张舒日招游北固山

李孙宸

帆过京口路,停棹一跻扳。fān guò jīng kǒu lù,tíng zhào yī jī bān。
掩映江心寺,微茫云外山。yǎn yìng jiāng xīn sì,wēi máng yún wài shān。
烟汀鸥鸟浴,暮雨钓舟还。yān tīng ōu niǎo yù,mù yǔ diào zhōu hái。
何事驱车客,劳劳不暂闲。hé shì qū chē kè,láo láo bù zàn xián。

雨中张舒日招游北固山

李孙宸

名山宿有约,肯复思冲坭。míng shān sù yǒu yuē,kěn fù sī chōng ní。
兴为探奇鼓,尊兼话旧携。xīng wèi tàn qí gǔ,zūn jiān huà jiù xié。
楼高吞海远,云密压天低。lóu gāo tūn hǎi yuǎn,yún mì yā tiān dī。
便醉山中酒,禅床好共栖。biàn zuì shān zhōng jiǔ,chán chuáng hǎo gòng qī。

经沛县

李孙宸

排空淹浊浪,四望失田畴。pái kōng yān zhuó làng,sì wàng shī tián chóu。
国似依龙子,人疑住蜃楼。guó shì yī lóng zi,rén yí zhù shèn lóu。
歌风遗迹没,逐鹿莽烟收。gē fēng yí jì méi,zhú lù mǎng yān shōu。
今古战场地,漂沦劫未休。jīn gǔ zhàn chǎng dì,piāo lún jié wèi xiū。

经沛县

李孙宸

几夜怜淫雨,河流益渺漫。jǐ yè lián yín yǔ,hé liú yì miǎo màn。
鱼龙游第宅,舟楫出林峦。yú lóng yóu dì zhái,zhōu jí chū lín luán。
禾黍平畴尽,人烟野戍寒。hé shǔ píng chóu jǐn,rén yān yě shù hán。
差便征客艇,天上坐同看。chà biàn zhēng kè tǐng,tiān shàng zuò tóng kàn。