古诗词

明月篇

李孙宸

长安月,盈盈上宫阙。zhǎng ān yuè,yíng yíng shàng gōng quē。
始看东岭吐灵辉,渐见中天流景烨。shǐ kàn dōng lǐng tǔ líng huī,jiàn jiàn zhōng tiān liú jǐng yè。
寂寞三秋望河汉,迢遥万里亘晴空。jì mò sān qiū wàng hé hàn,tiáo yáo wàn lǐ gèn qíng kōng。
长衢绮陌三千户,大道青楼十二重。zhǎng qú qǐ mò sān qiān hù,dà dào qīng lóu shí èr zhòng。
澹云疏皎皎,红蕊漾溶溶。dàn yún shū jiǎo jiǎo,hóng ruǐ yàng róng róng。
澹云红蕊中宵湿,尽借月华生彩色。dàn yún hóng ruǐ zhōng xiāo shī,jǐn jiè yuè huá shēng cǎi sè。
卢龙塞外玉为砂,鳷鹊鹳头金作翼。lú lóng sāi wài yù wèi shā,zhī què guàn tóu jīn zuò yì。
杨柳笼烟万缕寒,芙蓉濯露千茎出。yáng liǔ lóng yān wàn lǚ hán,fú róng zhuó lù qiān jīng chū。
飞盖西园夜夜招,开尊北海年年客。fēi gài xī yuán yè yè zhāo,kāi zūn běi hǎi nián nián kè。
年年夜夜美遨游,绝胜清光在九秋。nián nián yè yè měi áo yóu,jué shèng qīng guāng zài jiǔ qiū。
微茫锦渚烟初散,澰滟金塘波乱流。wēi máng jǐn zhǔ yān chū sàn,liàn yàn jīn táng bō luàn liú。
鹤笙未过缑山驭,凤管先吹弄玉楼。hè shēng wèi guò gōu shān yù,fèng guǎn xiān chuī nòng yù lóu。
吴女临风歌白纻,燕姬隔岸奏箜篌。wú nǚ lín fēng gē bái zhù,yàn jī gé àn zòu kōng hóu。
别有深宫深似海,长年长照孤轮在。bié yǒu shēn gōng shēn shì hǎi,zhǎng nián zhǎng zhào gū lún zài。
葳蕤空自锁春风,玉辇何由望光采。wēi ruí kōng zì suǒ chūn fēng,yù niǎn hé yóu wàng guāng cǎi。
沟畔虚劳红叶题,长门误托黄金贿。gōu pàn xū láo hóng yè tí,zhǎng mén wù tuō huáng jīn huì。
千年灵药姮娥奔,七夕明河织女待。qiān nián líng yào héng é bēn,qī xī míng hé zhī nǚ dài。
银蟾捣练影成空,乌鹊填桥云散彩。yín chán dǎo liàn yǐng chéng kōng,wū què tián qiáo yún sàn cǎi。
人间天上两茫茫,秋月秋风总断肠。rén jiān tiān shàng liǎng máng máng,qiū yuè qiū fēng zǒng duàn cháng。
谁家思妇能安寝,若个征人不望乡。shuí jiā sī fù néng ān qǐn,ruò gè zhēng rén bù wàng xiāng。
可怜塞上眠沙漠,可怜闺里罢流黄。kě lián sāi shàng mián shā mò,kě lián guī lǐ bà liú huáng。
掩映画屏张孔雀,参差碧瓦甃鸳鸯。yǎn yìng huà píng zhāng kǒng què,cān chà bì wǎ zhòu yuān yāng。
此夜空房那忍归,此时玉箸一双啼。cǐ yè kōng fáng nà rěn guī,cǐ shí yù zhù yī shuāng tí。
啼痕但渍香闺枕,缄书不到玉门西。tí hén dàn zì xiāng guī zhěn,jiān shū bù dào yù mén xī。
书寄刀头犹可待,梅发罗浮梦已迷。shū jì dāo tóu yóu kě dài,méi fā luó fú mèng yǐ mí。
三五团圆难得久,二八盈亏当自守。sān wǔ tuán yuán nán dé jiǔ,èr bā yíng kuī dāng zì shǒu。
任教霜露冷沾衣,恨少清辉览盈手。rèn jiào shuāng lù lěng zhān yī,hèn shǎo qīng huī lǎn yíng shǒu。
手揽清辉独倚阑,屋梁斜照夜初残。shǒu lǎn qīng huī dú yǐ lán,wū liáng xié zhào yè chū cán。
低徊更听关山月,魂断千山与万山。dī huái gèng tīng guān shān yuè,hún duàn qiān shān yǔ wàn shān。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

立春日述怀

李孙宸

一啸风尘三十过,浮生踪迹竟如何。yī xiào fēng chén sān shí guò,fú shēng zōng jì jìng rú hé。
已知幻世同蕉鹿,且拚幽怀洽薜萝。yǐ zhī huàn shì tóng jiāo lù,qiě pàn yōu huái qià bì luó。
身贱故应人共弃,门荒兼少雀堪罗。shēn jiàn gù yīng rén gòng qì,mén huāng jiān shǎo què kān luó。
今朝得荐春盘酒,醉倩阳春发浩歌。jīn cháo dé jiàn chūn pán jiǔ,zuì qiàn yáng chūn fā hào gē。

立春后二日尝新酒贻诸同社

李孙宸

晓看风物媚吾庐,又觉春回两日馀。xiǎo kàn fēng wù mèi wú lú,yòu jué chūn huí liǎng rì yú。
迁树莺雏犹怯啭,傍檐桃蕊已纷舒。qiān shù yīng chú yóu qiè zhuàn,bàng yán táo ruǐ yǐ fēn shū。
惊心岁月劳劳过,屈指交游事事虚。jīng xīn suì yuè láo láo guò,qū zhǐ jiāo yóu shì shì xū。
赖是槽床新酿熟,可能相过共踟躇。lài shì cáo chuáng xīn niàng shú,kě néng xiāng guò gòng chí chú。

灯夕寄怀伍国开有开

李孙宸

十里烟花翠欲浮,试灯频逐少年游。shí lǐ yān huā cuì yù fú,shì dēng pín zhú shǎo nián yóu。
共怜解赠江滨佩,不尽相逢南陌头。gòng lián jiě zèng jiāng bīn pèi,bù jǐn xiāng féng nán mò tóu。
缓夜笙歌方未已,撩人春恨可谁由。huǎn yè shēng gē fāng wèi yǐ,liāo rén chūn hèn kě shuí yóu。
清欢不尽君同醉,梦绕驼山第几楼。qīng huān bù jǐn jūn tóng zuì,mèng rào tuó shān dì jǐ lóu。

答谢西粤宪副邓存宇先生

李孙宸

西来书札慰寒温,感激空馀涕泪痕。xī lái shū zhá wèi hán wēn,gǎn jī kōng yú tì lèi hén。
人向夷门身未老,歌翻易水剑犹存。rén xiàng yí mén shēn wèi lǎo,gē fān yì shuǐ jiàn yóu cún。
新贻杂佩江篱结,旧种甘棠雨露繁。xīn yí zá pèi jiāng lí jié,jiù zhǒng gān táng yǔ lù fán。
国士肝肠吾欲写,春风桃李自无言。guó shì gān cháng wú yù xiě,chūn fēng táo lǐ zì wú yán。

寿毛隐君

李孙宸

当年彩笔气如虹,老去逃虚万累空。dāng nián cǎi bǐ qì rú hóng,lǎo qù táo xū wàn lèi kōng。
异骨鸡群看独鹤,旷怀人外托冥鸿。yì gǔ jī qún kàn dú hè,kuàng huái rén wài tuō míng hóng。
瑶池桃结千年实,玉井花开十丈红。yáo chí táo jié qiān nián shí,yù jǐng huā kāi shí zhàng hóng。
称寿正当清夏日,南薰长挹五弦风。chēng shòu zhèng dāng qīng xià rì,nán xūn zhǎng yì wǔ xián fēng。

送蔡明府升南工部

李孙宸

才子吴兴夙擅奇,还从制锦见清词。cái zi wú xīng sù shàn qí,hái cóng zhì jǐn jiàn qīng cí。
风尘愧我埋名日,月旦怜君校士时。fēng chén kuì wǒ mái míng rì,yuè dàn lián jūn xiào shì shí。
水部声名兰是省,炎州惠续口为碑。shuǐ bù shēng míng lán shì shěng,yán zhōu huì xù kǒu wèi bēi。
浮萍聚散宁须问,后会人生总未期。fú píng jù sàn níng xū wèn,hòu huì rén shēng zǒng wèi qī。

九日同诸子游飞驼山

李孙宸

深秋野外足烟萝,佳节招寻共踏歌。shēn qiū yě wài zú yān luó,jiā jié zhāo xún gòng tà gē。
客有清狂同落帽,山看形势拟飞驼。kè yǒu qīng kuáng tóng luò mào,shān kàn xíng shì nǐ fēi tuó。
云连远树千峰合,水落平田独雁过。yún lián yuǎn shù qiān fēng hé,shuǐ luò píng tián dú yàn guò。
容易插萸兄弟会,尊前沉醉且蹉跎。róng yì chā yú xiōng dì huì,zūn qián chén zuì qiě cuō tuó。

村居感怀寄羊城诸旧好

李孙宸

避人聊自掩柴荆,尚忆风尘客舍情。bì rén liáo zì yǎn chái jīng,shàng yì fēng chén kè shě qíng。
一别漂零秋已老,寸心愁绝雁初声。yī bié piāo líng qiū yǐ lǎo,cùn xīn chóu jué yàn chū shēng。
幽居欲著玄经草,旧业空惭白社盟。yōu jū yù zhù xuán jīng cǎo,jiù yè kōng cán bái shè méng。
独抱龙泉望霄汉,犹馀紫气夜纵横。dú bào lóng quán wàng xiāo hàn,yóu yú zǐ qì yè zòng héng。

冬夜伍国开有开同天竺上人过宿小楼

李孙宸

窗外梅花映雪枝,小楼清坐二更时。chuāng wài méi huā yìng xuě zhī,xiǎo lóu qīng zuò èr gèng shí。
谈玄稍藉支公偈,玩月无如小谢诗。tán xuán shāo jí zhī gōng jì,wán yuè wú rú xiǎo xiè shī。
幽赏共披尘外语,深盟宁负酒中期。yōu shǎng gòng pī chén wài yǔ,shēn méng níng fù jiǔ zhōng qī。
南州不是陈蕃榻,何物能邀孺子私。nán zhōu bù shì chén fān tà,hé wù néng yāo rú zi sī。

寄欧子建邓伯乔二子

李孙宸

十年莲社共荷衣,一别风尘万事违。shí nián lián shè gòng hé yī,yī bié fēng chén wàn shì wéi。
颉颃尔应齐雁羽,漂零吾自愧雄飞。jié háng ěr yīng qí yàn yǔ,piāo líng wú zì kuì xióng fēi。
梅花带雪攀应满,瑶草含霜拾渐稀。méi huā dài xuě pān yīng mǎn,yáo cǎo hán shuāng shí jiàn xī。
为念山中栖隐意,好乘春水访渔矶。wèi niàn shān zhōng qī yǐn yì,hǎo chéng chūn shuǐ fǎng yú jī。

伍国开斋中与诸子分赋怀五岳诗予得恒山

李孙宸

恒岳高凭北极天,泠泠寒色万峰悬。héng yuè gāo píng běi jí tiān,líng líng hán sè wàn fēng xuán。
下临晋代山川尽,远瞩滹沱海势连。xià lín jìn dài shān chuān jǐn,yuǎn zhǔ hū tuó hǎi shì lián。
服食千年传异草,有无今日是玄泉。fú shí qiān nián chuán yì cǎo,yǒu wú jīn rì shì xuán quán。
浪游亦有卢敖杖,婚嫁真怜负胜缘。làng yóu yì yǒu lú áo zhàng,hūn jià zhēn lián fù shèng yuán。

元日独酌

李孙宸

晓日曈曈媚远天,暖云和烟更油然。xiǎo rì tóng tóng mèi yuǎn tiān,nuǎn yún hé yān gèng yóu rán。
陇梅已破残腊放,谷鸟初趁条风迁。lǒng méi yǐ pò cán là fàng,gǔ niǎo chū chèn tiáo fēng qiān。
岁月一任隙驹过,姓名何用世人传。suì yuè yī rèn xì jū guò,xìng míng hé yòng shì rén chuán。
柏尊有酒吾自倒,醉后得趣任高眠。bǎi zūn yǒu jiǔ wú zì dào,zuì hòu dé qù rèn gāo mián。

送黄太史亮垣先生还期

李孙宸

春潮起色大江平,裘马乘春又远行。chūn cháo qǐ sè dà jiāng píng,qiú mǎ chéng chūn yòu yuǎn xíng。
望入彩霞淩玉笋,朝回仙露赐金茎。wàng rù cǎi xiá líng yù sǔn,cháo huí xiān lù cì jīn jīng。
衣冠气旧瞻南海,案篆班新侍太清。yī guān qì jiù zhān nán hǎi,àn zhuàn bān xīn shì tài qīng。
敢道弹冠王贡事,沈冥吾已谢时名。gǎn dào dàn guān wáng gòng shì,shěn míng wú yǐ xiè shí míng。

同俞子旦及其季弟子奭过驼山访戴伍二子山馆

李孙宸

春游不觉路逶迤,野外烟霞面面垂。chūn yóu bù jué lù wēi yí,yě wài yān xiá miàn miàn chuí。
花气暖蒸晴日雨,柳条低扬晚风丝。huā qì nuǎn zhēng qíng rì yǔ,liǔ tiáo dī yáng wǎn fēng sī。
开尊地僻柴门静,把臂谈深竹影移。kāi zūn dì pì chái mén jìng,bǎ bì tán shēn zhú yǐng yí。
最是弟兄怜臭味,况逢侠少得新知。zuì shì dì xiōng lián chòu wèi,kuàng féng xiá shǎo dé xīn zhī。

闰三月同俞子奭诸子游驼山晚归

李孙宸

自是东皇爱暮春,不教九十尽芳晨。zì shì dōng huáng ài mù chūn,bù jiào jiǔ shí jǐn fāng chén。
看花偶逐同心侣,问竹因逢把臂人。kàn huā ǒu zhú tóng xīn lǚ,wèn zhú yīn féng bǎ bì rén。
黄鸟隔林啼尚涩,青山濯雨黛逾新。huáng niǎo gé lín tí shàng sè,qīng shān zhuó yǔ dài yú xīn。
春风莫讶归途晚,赢得诗情共醉论。chūn fēng mò yà guī tú wǎn,yíng dé shī qíng gòng zuì lùn。