古诗词

明月篇

李孙宸

长安月,盈盈上宫阙。zhǎng ān yuè,yíng yíng shàng gōng quē。
始看东岭吐灵辉,渐见中天流景烨。shǐ kàn dōng lǐng tǔ líng huī,jiàn jiàn zhōng tiān liú jǐng yè。
寂寞三秋望河汉,迢遥万里亘晴空。jì mò sān qiū wàng hé hàn,tiáo yáo wàn lǐ gèn qíng kōng。
长衢绮陌三千户,大道青楼十二重。zhǎng qú qǐ mò sān qiān hù,dà dào qīng lóu shí èr zhòng。
澹云疏皎皎,红蕊漾溶溶。dàn yún shū jiǎo jiǎo,hóng ruǐ yàng róng róng。
澹云红蕊中宵湿,尽借月华生彩色。dàn yún hóng ruǐ zhōng xiāo shī,jǐn jiè yuè huá shēng cǎi sè。
卢龙塞外玉为砂,鳷鹊鹳头金作翼。lú lóng sāi wài yù wèi shā,zhī què guàn tóu jīn zuò yì。
杨柳笼烟万缕寒,芙蓉濯露千茎出。yáng liǔ lóng yān wàn lǚ hán,fú róng zhuó lù qiān jīng chū。
飞盖西园夜夜招,开尊北海年年客。fēi gài xī yuán yè yè zhāo,kāi zūn běi hǎi nián nián kè。
年年夜夜美遨游,绝胜清光在九秋。nián nián yè yè měi áo yóu,jué shèng qīng guāng zài jiǔ qiū。
微茫锦渚烟初散,澰滟金塘波乱流。wēi máng jǐn zhǔ yān chū sàn,liàn yàn jīn táng bō luàn liú。
鹤笙未过缑山驭,凤管先吹弄玉楼。hè shēng wèi guò gōu shān yù,fèng guǎn xiān chuī nòng yù lóu。
吴女临风歌白纻,燕姬隔岸奏箜篌。wú nǚ lín fēng gē bái zhù,yàn jī gé àn zòu kōng hóu。
别有深宫深似海,长年长照孤轮在。bié yǒu shēn gōng shēn shì hǎi,zhǎng nián zhǎng zhào gū lún zài。
葳蕤空自锁春风,玉辇何由望光采。wēi ruí kōng zì suǒ chūn fēng,yù niǎn hé yóu wàng guāng cǎi。
沟畔虚劳红叶题,长门误托黄金贿。gōu pàn xū láo hóng yè tí,zhǎng mén wù tuō huáng jīn huì。
千年灵药姮娥奔,七夕明河织女待。qiān nián líng yào héng é bēn,qī xī míng hé zhī nǚ dài。
银蟾捣练影成空,乌鹊填桥云散彩。yín chán dǎo liàn yǐng chéng kōng,wū què tián qiáo yún sàn cǎi。
人间天上两茫茫,秋月秋风总断肠。rén jiān tiān shàng liǎng máng máng,qiū yuè qiū fēng zǒng duàn cháng。
谁家思妇能安寝,若个征人不望乡。shuí jiā sī fù néng ān qǐn,ruò gè zhēng rén bù wàng xiāng。
可怜塞上眠沙漠,可怜闺里罢流黄。kě lián sāi shàng mián shā mò,kě lián guī lǐ bà liú huáng。
掩映画屏张孔雀,参差碧瓦甃鸳鸯。yǎn yìng huà píng zhāng kǒng què,cān chà bì wǎ zhòu yuān yāng。
此夜空房那忍归,此时玉箸一双啼。cǐ yè kōng fáng nà rěn guī,cǐ shí yù zhù yī shuāng tí。
啼痕但渍香闺枕,缄书不到玉门西。tí hén dàn zì xiāng guī zhěn,jiān shū bù dào yù mén xī。
书寄刀头犹可待,梅发罗浮梦已迷。shū jì dāo tóu yóu kě dài,méi fā luó fú mèng yǐ mí。
三五团圆难得久,二八盈亏当自守。sān wǔ tuán yuán nán dé jiǔ,èr bā yíng kuī dāng zì shǒu。
任教霜露冷沾衣,恨少清辉览盈手。rèn jiào shuāng lù lěng zhān yī,hèn shǎo qīng huī lǎn yíng shǒu。
手揽清辉独倚阑,屋梁斜照夜初残。shǒu lǎn qīng huī dú yǐ lán,wū liáng xié zhào yè chū cán。
低徊更听关山月,魂断千山与万山。dī huái gèng tīng guān shān yuè,hún duàn qiān shān yǔ wàn shān。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

渔家乐

李孙宸

乳儿背系红袜,炊烟手拾黄芦。rǔ ér bèi xì hóng wà,chuī yān shǒu shí huáng lú。
自足江湖风月,不愿嫁与秋胡。zì zú jiāng hú fēng yuè,bù yuàn jià yǔ qiū hú。

白云谣

李孙宸

白云西垂,罡风在耳。bái yún xī chuí,gāng fēng zài ěr。
东土悠远,陵谷间之。dōng tǔ yōu yuǎn,líng gǔ jiān zhī。
将子复来,桃熟为期。jiāng zi fù lái,táo shú wèi qī。

徐人歌

李孙宸

延陵季子兮,不负故。yán líng jì zi xī,bù fù gù。
挂邱墓之剑兮,为心许。guà qiū mù zhī jiàn xī,wèi xīn xǔ。

越人歌

李孙宸

今夕何夕兮乘青翰舟,今日何日兮载王子于中流。jīn xī hé xī xī chéng qīng hàn zhōu,jīn rì hé rì xī zài wáng zi yú zhōng liú。
含情欲诉兮怀羞复止,魂荡泆而不禁兮竟为痴。hán qíng yù sù xī huái xiū fù zhǐ,hún dàng yì ér bù jìn xī jìng wèi chī。
使山有桥兮隰有荷,悦王子兮可奈何。shǐ shān yǒu qiáo xī xí yǒu hé,yuè wáng zi xī kě nài hé。

秋风词

李孙宸

秋风生兮白露霏,百卉萎落兮玄鸟归。qiū fēng shēng xī bái lù fēi,bǎi huì wēi luò xī xuán niǎo guī。
采有兰兮佩有香,遗美人兮隔汾阳。cǎi yǒu lán xī pèi yǒu xiāng,yí měi rén xī gé fén yáng。
击鼍鼓兮美遨游,挟飞龙兮横中流。jī tuó gǔ xī měi áo yóu,xié fēi lóng xī héng zhōng liú。
饮宴张兮乐未休,憾慨系兮转烦忧,盛年不再兮哪可留。yǐn yàn zhāng xī lè wèi xiū,hàn kǎi xì xī zhuǎn fán yōu,shèng nián bù zài xī nǎ kě liú。

李夫人歌

李孙宸

死耶生耶,惠然而来者,灯宛宛其若明。sǐ yé shēng yé,huì rán ér lái zhě,dēng wǎn wǎn qí ruò míng。
生耶死耶,霎然而去者,风萧萧其未止。shēng yé sǐ yé,shà rán ér qù zhě,fēng xiāo xiāo qí wèi zhǐ。

鸡鸣歌

李孙宸

海日欲吐东方熹,帘栊未曙晨鸡知。hǎi rì yù tǔ dōng fāng xī,lián lóng wèi shǔ chén jī zhī。
严更罢报停虱箭,晨飔飒飒夜色微。yán gèng bà bào tíng shī jiàn,chén sī sà sà yè sè wēi。
宫殿初传鱼钥来,万户千门次第开。gōng diàn chū chuán yú yào lái,wàn hù qiān mén cì dì kāi。

将进酒

李孙宸

将进酒,酾羽卮。jiāng jìn jiǔ,shāi yǔ zhī。
酣佳哉,君莫辞。hān jiā zāi,jūn mò cí。
曷侑之,奏雅诗。hé yòu zhī,zòu yǎ shī。
启皓齿,扬妙词。qǐ hào chǐ,yáng miào cí。
使国良工和者稀。shǐ guó liáng gōng hé zhě xī。

有所思

李孙宸

有所思,乃在碧云端。yǒu suǒ sī,nǎi zài bì yún duān。
何以托精诚,长揖招青鸾。hé yǐ tuō jīng chéng,zhǎng yī zhāo qīng luán。
附我尺素词,闻君不我欲,拉杂碎裂之。fù wǒ chǐ sù cí,wén jūn bù wǒ yù,lā zá suì liè zhī。
碎裂之,当风扬其丝。suì liè zhī,dāng fēng yáng qí sī。
一刀两断,割此相思。yī dāo liǎng duàn,gē cǐ xiāng sī。
相思从此绝,天长地久,山海有推移。xiāng sī cóng cǐ jué,tiān zhǎng dì jiǔ,shān hǎi yǒu tuī yí。
晨鸣鸡,冷风飒飒星斗稀,东方渐白君不知。chén míng jī,lěng fēng sà sà xīng dòu xī,dōng fāng jiàn bái jūn bù zhī。

雉子斑

李孙宸

雉子斑,同母生长草泽间。zhì zi bān,tóng mǔ shēng zhǎng cǎo zé jiān。
毛羽初成相比匹,我斑不如尔斑斑。máo yǔ chū chéng xiāng bǐ pǐ,wǒ bān bù rú ěr bān bān。
须臾群飞戏江干,王孙见之择而弹。xū yú qún fēi xì jiāng gàn,wáng sūn jiàn zhī zé ér dàn。
斑者先残。bān zhě xiān cán。
雉子惊飞去向其母言:母生我曷斑,速为我擢毛毁羽免受王孙弹。zhì zi jīng fēi qù xiàng qí mǔ yán mǔ shēng wǒ hé bān,sù wèi wǒ zhuó máo huǐ yǔ miǎn shòu wáng sūn dàn。

捉袅歌四首

李孙宸

有粟不舂附杵臼,有女不嫁问媒妇。yǒu sù bù chōng fù chǔ jiù,yǒu nǚ bù jià wèn méi fù。
长安车马自朝暮,若个路歧不走错。zhǎng ān chē mǎ zì cháo mù,ruò gè lù qí bù zǒu cuò。

捉袅歌四首

李孙宸

谁家儿郎骑白马,往来只在青楼下。shuí jiā ér láng qí bái mǎ,wǎng lái zhǐ zài qīng lóu xià。
男女两个自不假,六礼百两何为者。nán nǚ liǎng gè zì bù jiǎ,liù lǐ bǎi liǎng hé wèi zhě。

捉袅歌四首

李孙宸

鸳鸯美锦人皆羡,暗里机丝哪得见。yuān yāng měi jǐn rén jiē xiàn,àn lǐ jī sī nǎ dé jiàn。
上堂日日好会面,谁识归房脉脉怨。shàng táng rì rì hǎo huì miàn,shuí shí guī fáng mài mài yuàn。

捉袅歌四首

李孙宸

洗头盘在华山顶,十丈莲花开玉井。xǐ tóu pán zài huá shān dǐng,shí zhàng lián huā kāi yù jǐng。
女儿淡妆矜素影,不著脂粉饰项领。nǚ ér dàn zhuāng jīn sù yǐng,bù zhù zhī fěn shì xiàng lǐng。

折杨柳歌

李孙宸

欢边杨柳树,叶叶郁葳蕤。huān biān yáng liǔ shù,yè yè yù wēi ruí。
妾家折杨柳,但爱绾别离。qiè jiā zhé yáng liǔ,dàn ài wǎn bié lí。