古诗词

宿飞云顶放歌

李孙宸

绝巘邈无伦,罡风通上界。jué yǎn miǎo wú lún,gāng fēng tōng shàng jiè。
仙家鸡犬隔尘寰,物外烟霞开罨画。xiān jiā jī quǎn gé chén huán,wù wài yān xiá kāi yǎn huà。
我来红日下山阿,千山万山发光怪。wǒ lái hóng rì xià shān ā,qiān shān wàn shān fā guāng guài。
俯视长虹百道奔,峰峦四百如儿孙。fǔ shì zhǎng hóng bǎi dào bēn,fēng luán sì bǎi rú ér sūn。
金光玉乳相闪烁,一一倒景射天门。jīn guāng yù rǔ xiāng shǎn shuò,yī yī dào jǐng shè tiān mén。
神怪搜穷耳目换,耸身大诧天地昏。shén guài sōu qióng ěr mù huàn,sǒng shēn dà chà tiān dì hūn。
尘中讵肯轻回首,苍苍之色如可扪。chén zhōng jù kěn qīng huí shǒu,cāng cāng zhī sè rú kě mén。
奇石堪帏草堪席,余亦意尽聊偃息。qí shí kān wéi cǎo kān xí,yú yì yì jǐn liáo yǎn xī。
别有神游非梦游,子期鲍靓如相识。bié yǒu shén yóu fēi mèng yóu,zi qī bào jìng rú xiāng shí。
问子何事闹仙都,踏破飞云纷五色。wèn zi hé shì nào xiān dōu,tà pò fēi yún fēn wǔ sè。
稚川仙后谁复来,将子白日能生翼。zhì chuān xiān hòu shuí fù lái,jiāng zi bái rì néng shēng yì。
余谢身前本列真,谪向人间几度春。yú xiè shēn qián běn liè zhēn,zhé xiàng rén jiān jǐ dù chūn。
朝簪虽贵非所适,愿返三清礼玉宸。cháo zān suī guì fēi suǒ shì,yuàn fǎn sān qīng lǐ yù chén。
凭君指点来时路,相逢云水亦前因。píng jūn zhǐ diǎn lái shí lù,xiāng féng yún shuǐ yì qián yīn。
二真闻词颔而许,一笑解颜重致语。èr zhēn wén cí hàn ér xǔ,yī xiào jiě yán zhòng zhì yǔ。
之子无忘旧本根,花落水流终有处。zhī zi wú wàng jiù běn gēn,huā luò shuǐ liú zhōng yǒu chù。
再向阎浮了世缘,清浅蓬莱终待汝。zài xiàng yán fú le shì yuán,qīng qiǎn péng lái zhōng dài rǔ。
觉后相疑思未安,复惊海日涌红澜。jué hòu xiāng yí sī wèi ān,fù jīng hǎi rì yǒng hóng lán。
山腰四望犹昏黑,下界三更更未阑。shān yāo sì wàng yóu hūn hēi,xià jiè sān gèng gèng wèi lán。
因知俗骨予未了,山鹤一声天渐晓。yīn zhī sú gǔ yǔ wèi le,shān hè yī shēng tiān jiàn xiǎo。
强寻旧路再下山,赢得烟云衣袂绕。qiáng xún jiù lù zài xià shān,yíng dé yān yún yī mèi rào。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

西门行

李孙宸

出西门,步慢移。chū xī mén,bù màn yí。
相逢不尽欢,明日安知。xiāng féng bù jǐn huān,míng rì ān zhī。
知尽欢,今日已迟迟。zhī jǐn huān,jīn rì yǐ chí chí。
车中有斗酒,与子各尽卮。chē zhōng yǒu dòu jiǔ,yǔ zi gè jǐn zhī。
何能朝田暮,舍桎梏。hé néng cháo tián mù,shě zhì gù。
夫翁为杨花飞,马蹄滑。fū wēng wèi yáng huā fēi,mǎ tí huá。
请问冢中枯,今朝几行客。qǐng wèn zhǒng zhōng kū,jīn cháo jǐ xíng kè。
生年苦不长,死年苦不短。shēng nián kǔ bù zhǎng,sǐ nián kǔ bù duǎn。
万岁与千秋,去者无再转。wàn suì yǔ qiān qiū,qù zhě wú zài zhuǎn。
及时行乐不须疑,崦嵫日暮夫何远。jí shí xíng lè bù xū yí,yān zī rì mù fū hé yuǎn。

折杨柳

李孙宸

青青夹道傍,垂柳复垂杨。qīng qīng jiā dào bàng,chuí liǔ fù chuí yáng。
飞花乱飞絮,自折还自伤。fēi huā luàn fēi xù,zì zhé hái zì shāng。
征夫归未得,贱妾梦空长。zhēng fū guī wèi dé,jiàn qiè mèng kōng zhǎng。
更听吹横笛,谁不泪沾裳。gèng tīng chuī héng dí,shuí bù lèi zhān shang。

刘生

李孙宸

少年矜节侠,籍甚有刘生。shǎo nián jīn jié xiá,jí shén yǒu liú shēng。
报仇宁畏势,施德不留名。bào chóu níng wèi shì,shī dé bù liú míng。
一诺千金重,片心九死轻。yī nuò qiān jīn zhòng,piàn xīn jiǔ sǐ qīng。
英雄原有骨,不是冶游情。yīng xióng yuán yǒu gǔ,bù shì yě yóu qíng。

出塞

李孙宸

铁骑出西京,长嘶入虏庭。tiě qí chū xī jīng,zhǎng sī rù lǔ tíng。
雷殷鼓鼙响,雪照宝刀莹。léi yīn gǔ pí xiǎng,xuě zhào bǎo dāo yíng。

入塞

李孙宸

暂息征尘苦,旋从奏凯归。zàn xī zhēng chén kǔ,xuán cóng zòu kǎi guī。
山川佳气回,楼台宿雾晞。shān chuān jiā qì huí,lóu tái sù wù xī。
冲雪驱雕骑,当风解铁衣。chōng xuě qū diāo qí,dāng fēng jiě tiě yī。
功成报天子,讵敢望恩辉。gōng chéng bào tiān zi,jù gǎn wàng ēn huī。

洛阳道

李孙宸

八达开佳丽,春风紫陌长。bā dá kāi jiā lì,chūn fēng zǐ mò zhǎng。
铜街斜月照,金谷媚花光。tóng jiē xié yuè zhào,jīn gǔ mèi huā guāng。
玉车满掷果,罗袖试提筐。yù chē mǎn zhì guǒ,luó xiù shì tí kuāng。
别有嵩高上,吹笙事渺茫。bié yǒu sōng gāo shàng,chuī shēng shì miǎo máng。

长安道

李孙宸

雄图号天府,甲乙起楼台。xióng tú hào tiān fǔ,jiǎ yǐ qǐ lóu tái。
落日飞轩映,朝霞绣箔开。luò rì fēi xuān yìng,cháo xiá xiù bó kāi。
斗鸡新丰罢,校猎渭桥回。dòu jī xīn fēng bà,xiào liè wèi qiáo huí。
相逢狭斜路,喧喧驺御催。xiāng féng xiá xié lù,xuān xuān zōu yù cuī。

雨雪曲

李孙宸

绝域阳关道,阴云冻不飞。jué yù yáng guān dào,yīn yún dòng bù fēi。
绕榆难辨色,傍垒暗生辉。rào yú nán biàn sè,bàng lěi àn shēng huī。
同怀挟纩暖,犹想向阳晞。tóng huái xié kuàng nuǎn,yóu xiǎng xiàng yáng xī。
何日重围解,故园万里归。hé rì zhòng wéi jiě,gù yuán wàn lǐ guī。
1118«69707172737475