古诗词

赋得卫敬瑜妻为姚太史节母

李孙宸

兰蕙为芳柏为节,机杼盈霜襭盈月。lán huì wèi fāng bǎi wèi jié,jī zhù yíng shuāng xié yíng yuè。
卫家有妇年十馀,夫婿一朝成死别。wèi jiā yǒu fù nián shí yú,fū xù yī cháo chéng sǐ bié。
植来墓树尽连枝,岁月春秋屡改移。zhí lái mù shù jǐn lián zhī,suì yuè chūn qiū lǚ gǎi yí。
自去自来江上燕,年年还向屋梁飞。zì qù zì lái jiāng shàng yàn,nián nián hái xiàng wū liáng fēi。
生命不辰那复怨,偏栖并及飞来燕。shēng mìng bù chén nà fù yuàn,piān qī bìng jí fēi lái yàn。
含情相念转相怜,密意隔年传缕线。hán qíng xiāng niàn zhuǎn xiāng lián,mì yì gé nián chuán lǚ xiàn。
岂为酬恩感故人,由来匪石心难转。qǐ wèi chóu ēn gǎn gù rén,yóu lái fěi shí xīn nán zhuǎn。
卓哉妇义挺千秋,纲常道丧世悠悠。zhuó zāi fù yì tǐng qiān qiū,gāng cháng dào sàng shì yōu yōu。
谁似姚家生太史,母德岂但襄阳俦。shuí shì yáo jiā shēng tài shǐ,mǔ dé qǐ dàn xiāng yáng chóu。
二十稿砧亡,诸姑在乳哺。èr shí gǎo zhēn wáng,zhū gū zài rǔ bǔ。
非难地下从衰门悬一缕,艰虞况复百忧煎。fēi nán dì xià cóng shuāi mén xuán yī lǚ,jiān yú kuàng fù bǎi yōu jiān。
未亡之人当门户,茫茫谁为问穹苍。wèi wáng zhī rén dāng mén hù,máng máng shuí wèi wèn qióng cāng。
手鞠遗孤日正长,孤理遗编母理织。shǒu jū yí gū rì zhèng zhǎng,gū lǐ yí biān mǔ lǐ zhī。
相对寒檠夜未央,跳丸得似流光疾。xiāng duì hán qíng yè wèi yāng,tiào wán dé shì liú guāng jí。
四十馀年如一日,一朝太史振家声。sì shí yú nián rú yī rì,yī cháo tài shǐ zhèn jiā shēng。
天赉皇家作良弼,始知大贤奋迹自多奇。tiān lài huáng jiā zuò liáng bì,shǐ zhī dà xián fèn jì zì duō qí。
是母故能生是儿,鸿鹄育成苞凤彩,此志宁教燕雀知。shì mǔ gù néng shēng shì ér,hóng gǔ yù chéng bāo fèng cǎi,cǐ zhì níng jiào yàn què zhī。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

西门行

李孙宸

出西门,步慢移。chū xī mén,bù màn yí。
相逢不尽欢,明日安知。xiāng féng bù jǐn huān,míng rì ān zhī。
知尽欢,今日已迟迟。zhī jǐn huān,jīn rì yǐ chí chí。
车中有斗酒,与子各尽卮。chē zhōng yǒu dòu jiǔ,yǔ zi gè jǐn zhī。
何能朝田暮,舍桎梏。hé néng cháo tián mù,shě zhì gù。
夫翁为杨花飞,马蹄滑。fū wēng wèi yáng huā fēi,mǎ tí huá。
请问冢中枯,今朝几行客。qǐng wèn zhǒng zhōng kū,jīn cháo jǐ xíng kè。
生年苦不长,死年苦不短。shēng nián kǔ bù zhǎng,sǐ nián kǔ bù duǎn。
万岁与千秋,去者无再转。wàn suì yǔ qiān qiū,qù zhě wú zài zhuǎn。
及时行乐不须疑,崦嵫日暮夫何远。jí shí xíng lè bù xū yí,yān zī rì mù fū hé yuǎn。

折杨柳

李孙宸

青青夹道傍,垂柳复垂杨。qīng qīng jiā dào bàng,chuí liǔ fù chuí yáng。
飞花乱飞絮,自折还自伤。fēi huā luàn fēi xù,zì zhé hái zì shāng。
征夫归未得,贱妾梦空长。zhēng fū guī wèi dé,jiàn qiè mèng kōng zhǎng。
更听吹横笛,谁不泪沾裳。gèng tīng chuī héng dí,shuí bù lèi zhān shang。

刘生

李孙宸

少年矜节侠,籍甚有刘生。shǎo nián jīn jié xiá,jí shén yǒu liú shēng。
报仇宁畏势,施德不留名。bào chóu níng wèi shì,shī dé bù liú míng。
一诺千金重,片心九死轻。yī nuò qiān jīn zhòng,piàn xīn jiǔ sǐ qīng。
英雄原有骨,不是冶游情。yīng xióng yuán yǒu gǔ,bù shì yě yóu qíng。

出塞

李孙宸

铁骑出西京,长嘶入虏庭。tiě qí chū xī jīng,zhǎng sī rù lǔ tíng。
雷殷鼓鼙响,雪照宝刀莹。léi yīn gǔ pí xiǎng,xuě zhào bǎo dāo yíng。

入塞

李孙宸

暂息征尘苦,旋从奏凯归。zàn xī zhēng chén kǔ,xuán cóng zòu kǎi guī。
山川佳气回,楼台宿雾晞。shān chuān jiā qì huí,lóu tái sù wù xī。
冲雪驱雕骑,当风解铁衣。chōng xuě qū diāo qí,dāng fēng jiě tiě yī。
功成报天子,讵敢望恩辉。gōng chéng bào tiān zi,jù gǎn wàng ēn huī。

洛阳道

李孙宸

八达开佳丽,春风紫陌长。bā dá kāi jiā lì,chūn fēng zǐ mò zhǎng。
铜街斜月照,金谷媚花光。tóng jiē xié yuè zhào,jīn gǔ mèi huā guāng。
玉车满掷果,罗袖试提筐。yù chē mǎn zhì guǒ,luó xiù shì tí kuāng。
别有嵩高上,吹笙事渺茫。bié yǒu sōng gāo shàng,chuī shēng shì miǎo máng。

长安道

李孙宸

雄图号天府,甲乙起楼台。xióng tú hào tiān fǔ,jiǎ yǐ qǐ lóu tái。
落日飞轩映,朝霞绣箔开。luò rì fēi xuān yìng,cháo xiá xiù bó kāi。
斗鸡新丰罢,校猎渭桥回。dòu jī xīn fēng bà,xiào liè wèi qiáo huí。
相逢狭斜路,喧喧驺御催。xiāng féng xiá xié lù,xuān xuān zōu yù cuī。

雨雪曲

李孙宸

绝域阳关道,阴云冻不飞。jué yù yáng guān dào,yīn yún dòng bù fēi。
绕榆难辨色,傍垒暗生辉。rào yú nán biàn sè,bàng lěi àn shēng huī。
同怀挟纩暖,犹想向阳晞。tóng huái xié kuàng nuǎn,yóu xiǎng xiàng yáng xī。
何日重围解,故园万里归。hé rì zhòng wéi jiě,gù yuán wàn lǐ guī。
1118«69707172737475