古诗词

李烟客附舟入北赴袁辽抚招因赠

李孙宸

舟发石头城,初报故人至。zhōu fā shí tóu chéng,chū bào gù rén zhì。
故人故乡来,千里惊喜浑如梦寐里。gù rén gù xiāng lái,qiān lǐ jīng xǐ hún rú mèng mèi lǐ。
金陵三月柳如丝,呼酒同君醉莫辞。jīn líng sān yuè liǔ rú sī,hū jiǔ tóng jūn zuì mò cí。
风尘满面未须洗,便复挂帆共北飞。fēng chén mǎn miàn wèi xū xǐ,biàn fù guà fān gòng běi fēi。
君来曾几日,我别忽经年。jūn lái céng jǐ rì,wǒ bié hū jīng nián。
不愁井里荒松菊,惟愁天地有风烟。bù chóu jǐng lǐ huāng sōng jú,wéi chóu tiān dì yǒu fēng yān。
君才自是天生者,何能局龊困椠铅。jūn cái zì shì tiān shēng zhě,hé néng jú chuò kùn qiàn qiān。
一编黄石书,三尺青萍锷。yī biān huáng shí shū,sān chǐ qīng píng è。
胸中甲兵万队生,腰间风雨双龙跃。xiōng zhōng jiǎ bīng wàn duì shēng,yāo jiān fēng yǔ shuāng lóng yuè。
一顾应酬国士知,千金肯负平生诺。yī gù yīng chóu guó shì zhī,qiān jīn kěn fù píng shēng nuò。
榆关昨夜传消息,当关有人虏辟易,谁云甲兵满万不可敌。yú guān zuó yè chuán xiāo xī,dāng guān yǒu rén lǔ pì yì,shuí yún jiǎ bīng mǎn wàn bù kě dí。
特自需君借箸筹,知君谈笑取封侯。tè zì xū jūn jiè zhù chóu,zhī jūn tán xiào qǔ fēng hóu。
不然直斩胡头献,天子功成不受分。bù rán zhí zhǎn hú tóu xiàn,tiān zi gōng chéng bù shòu fēn。
茆玺拂衣仍作鸱夷,游五湖,长与烟波逝。máo xǐ fú yī réng zuò chī yí,yóu wǔ hú,zhǎng yǔ yān bō shì。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

菖蒲涧

李孙宸

当年东海药,可是涧中蒲。dāng nián dōng hǎi yào,kě shì jiàn zhōng pú。
为问姚成甫,相逢何丈夫。wèi wèn yáo chéng fǔ,xiāng féng hé zhàng fū。

会仙桥

李孙宸

倒挂此长虹,时有仙灵会。dào guà cǐ zhǎng hóng,shí yǒu xiān líng huì。
笑语隔云来,王家兄与妹。xiào yǔ gé yún lái,wáng jiā xiōng yǔ mèi。

阿耨池

李孙宸

若怪师与龙,空寂相扣答。ruò guài shī yǔ lóng,kōng jì xiāng kòu dá。
不闻远公石,点头听说法。bù wén yuǎn gōng shí,diǎn tóu tīng shuō fǎ。

桃源洞

李孙宸

兹山非避秦,亦有桃源洞。zī shān fēi bì qín,yì yǒu táo yuán dòng。
清流出洞时,试觅胡麻种。qīng liú chū dòng shí,shì mì hú má zhǒng。

飞泉洞

李孙宸

瀑布泻千寻,响杂涛声壮。pù bù xiè qiān xún,xiǎng zá tāo shēng zhuàng。
因风送五弦,人在黄虞上。yīn fēng sòng wǔ xián,rén zài huáng yú shàng。

石洞

李孙宸

洞源一何奇,夹灵露其骨。dòng yuán yī hé qí,jiā líng lù qí gǔ。
莫漫叱成羊,且留坐山月。mò màn chì chéng yáng,qiě liú zuò shān yuè。

苍雪崖

李孙宸

清凉依上界,阴雪四时凝。qīng liáng yī shàng jiè,yīn xuě sì shí níng。
披襟当六月,真坐玉壶冰。pī jīn dāng liù yuè,zhēn zuò yù hú bīng。

闲居六绝

李孙宸

新营半亩寄林邱,种竹移花事事幽。xīn yíng bàn mǔ jì lín qiū,zhǒng zhú yí huā shì shì yōu。
差可旧游寻酒伴,知无骑马客相求。chà kě jiù yóu xún jiǔ bàn,zhī wú qí mǎ kè xiāng qiú。

闲居六绝

李孙宸

辟径还留蔓草肥,野人原自惜芳菲。pì jìng hái liú màn cǎo féi,yě rén yuán zì xī fāng fēi。
焚香小怪儿童懒,高枕从他过客稀。fén xiāng xiǎo guài ér tóng lǎn,gāo zhěn cóng tā guò kè xī。

闲居六绝

李孙宸

午风初指睡初醒,酒伴相寻到水亭。wǔ fēng chū zhǐ shuì chū xǐng,jiǔ bàn xiāng xún dào shuǐ tíng。
既醉不教乘月去,新蝉偏爱与君听。jì zuì bù jiào chéng yuè qù,xīn chán piān ài yǔ jūn tīng。

闲居六绝

李孙宸

方沼潜通地肺开,新潮朝暮去还回。fāng zhǎo qián tōng dì fèi kāi,xīn cháo cháo mù qù hái huí。
瀑流况接前山近,一夜飞泉滚滚来。pù liú kuàng jiē qián shān jìn,yī yè fēi quán gǔn gǔn lái。

闲居六绝

李孙宸

斗酒闲携问绿阴,黄鹂树树送清音。dòu jiǔ xián xié wèn lǜ yīn,huáng lí shù shù sòng qīng yīn。
饶他鼓吹诗肠得,懒慢无心学苦吟。ráo tā gǔ chuī shī cháng dé,lǎn màn wú xīn xué kǔ yín。

闲居六绝

李孙宸

穷身受享偏宜少,懒性经营岂得多。qióng shēn shòu xiǎng piān yí shǎo,lǎn xìng jīng yíng qǐ dé duō。
负郭何须盈二顷,三餐但足不知他。fù guō hé xū yíng èr qǐng,sān cān dàn zú bù zhī tā。

有感漫成六绝

李孙宸

肯以生涯傍世人,百年石火幻中身。kěn yǐ shēng yá bàng shì rén,bǎi nián shí huǒ huàn zhōng shēn。
今朝且把柴荆闭,扫地焚香谢俗尘。jīn cháo qiě bǎ chái jīng bì,sǎo dì fén xiāng xiè sú chén。

有感漫成六绝

李孙宸

闲身原不是漂零,睡足东窗鸟唤醒。xián shēn yuán bù shì piāo líng,shuì zú dōng chuāng niǎo huàn xǐng。
三径何时过二仲,杜门聊自草玄经。sān jìng hé shí guò èr zhòng,dù mén liáo zì cǎo xuán jīng。