古诗词

访米仲诏光禄留坐因招同姜仲讱何龙友王季重同集

李孙宸

朔风吹落天河雪,剥我饥肤冻欲裂。shuò fēng chuī luò tiān hé xuě,bō wǒ jī fū dòng yù liè。
可堪车马日溷人,怀刺纷纷问典谒。kě kān chē mǎ rì hùn rén,huái cì fēn fēn wèn diǎn yè。
日暮经过御苑傍,惟君风雅登君堂。rì mù jīng guò yù yuàn bàng,wéi jūn fēng yǎ dēng jūn táng。
相看意气飞扬甚,为我添招旧酒狂。xiāng kàn yì qì fēi yáng shén,wèi wǒ tiān zhāo jiù jiǔ kuáng。
客来共解衣冠坐,稚子烹茶自爇香。kè lái gòng jiě yī guān zuò,zhì zi pēng chá zì ruò xiāng。
恢谐亦自关名理,潦倒何妨出肺肠。huī xié yì zì guān míng lǐ,lǎo dào hé fáng chū fèi cháng。
须臾明月鉴窗白,霜华片片琉璃色。xū yú míng yuè jiàn chuāng bái,shuāng huá piàn piàn liú lí sè。
空中光怪不得藏,万峰千峦生几席。kōng zhōng guāng guài bù dé cáng,wàn fēng qiān luán shēng jǐ xí。
几席峰峦实幻多,耳目惶惑醉颜酡。jǐ xí fēng luán shí huàn duō,ěr mù huáng huò zuì yán tuó。
主人爱客情未已,新词更唤雪儿歌。zhǔ rén ài kè qíng wèi yǐ,xīn cí gèng huàn xuě ér gē。
歌喉婉转箫声咽,为君更酌金叵罗。gē hóu wǎn zhuǎn xiāo shēng yàn,wèi jūn gèng zhuó jīn pǒ luó。
似此为欢不尽赏,明月红尘奈若何。shì cǐ wèi huān bù jǐn shǎng,míng yuè hóng chén nài ruò hé。
长安作吏无多味,岁月驱人疾于驶。zhǎng ān zuò lì wú duō wèi,suì yuè qū rén jí yú shǐ。
故山猿鹤未可期,眼底荣华只如此。gù shān yuán hè wèi kě qī,yǎn dǐ róng huá zhǐ rú cǐ。
同调吾曹复几人,聚首何能但尔尔。tóng diào wú cáo fù jǐ rén,jù shǒu hé néng dàn ěr ěr。
屈指春花事不遥,与君重理桂丛招。qū zhǐ chūn huā shì bù yáo,yǔ jūn zhòng lǐ guì cóng zhāo。
但得幽期长不负,一官脱屣亦翛翛。dàn dé yōu qī zhǎng bù fù,yī guān tuō xǐ yì xiāo xiāo。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

游观音岩

李孙宸

石床千尺倚云根,小有清虚敞洞门。shí chuáng qiān chǐ yǐ yún gēn,xiǎo yǒu qīng xū chǎng dòng mén。
风雨不惊龙卧稳,烟霞长护佛坛尊。fēng yǔ bù jīng lóng wò wěn,yān xiá zhǎng hù fú tán zūn。
云封鸟道才穿径,日落人家别有村。yún fēng niǎo dào cái chuān jìng,rì luò rén jiā bié yǒu cūn。
何事杖藜天外去,尽饶方内足攀援。hé shì zhàng lí tiān wài qù,jǐn ráo fāng nèi zú pān yuán。

送郑我淳署教潮州

李孙宸

君才三绝早知名,不忝风流旧郑生。jūn cái sān jué zǎo zhī míng,bù tiǎn fēng liú jiù zhèng shēng。
列宿向高东鲁望,一珠还傍日南明。liè sù xiàng gāo dōng lǔ wàng,yī zhū hái bàng rì nán míng。
横经未厌毡为席,览德惟应凤作城。héng jīng wèi yàn zhān wèi xí,lǎn dé wéi yīng fèng zuò chéng。
莫恋成溪春色好,彩毫方待赋西京。mò liàn chéng xī chūn sè hǎo,cǎi háo fāng dài fù xī jīng。

驼山冷翠亭为伍国开赋

李孙宸

虚亭遥上翠微边,水石周遭地自偏。xū tíng yáo shàng cuì wēi biān,shuǐ shí zhōu zāo dì zì piān。
倚剑群峰来雪色,落霞环翠到窗前。yǐ jiàn qún fēng lái xuě sè,luò xiá huán cuì dào chuāng qián。
薜萝豫长他年服,松竹初开小有天。bì luó yù zhǎng tā nián fú,sōng zhú chū kāi xiǎo yǒu tiān。
便可容吾高枕得,与君聊结避人缘。biàn kě róng wú gāo zhěn dé,yǔ jūn liáo jié bì rén yuán。

驼山冷翠亭为伍国开赋

李孙宸

落霞山下结茆庐,疏散真宜避世居。luò xiá shān xià jié máo lú,shū sàn zhēn yí bì shì jū。
槛外疏篁新护植,阶前荒蔓颇芟除。kǎn wài shū huáng xīn hù zhí,jiē qián huāng màn pǒ shān chú。
问奇过客频携酒,闭户闲人但著书。wèn qí guò kè pín xié jiǔ,bì hù xián rén dàn zhù shū。
赋就淮南丛桂句,小山招隐意何如。fù jiù huái nán cóng guì jù,xiǎo shān zhāo yǐn yì hé rú。

驼山冷翠亭为伍国开赋

李孙宸

萧森别似武陵源,竹叶桃花古洞门。xiāo sēn bié shì wǔ líng yuán,zhú yè táo huā gǔ dòng mén。
避俗未论秦氏隐,逃虚聊隔世人喧。bì sú wèi lùn qín shì yǐn,táo xū liáo gé shì rén xuān。
白云过户时留润,碧沼浇畦渐耗痕。bái yún guò hù shí liú rùn,bì zhǎo jiāo qí jiàn hào hén。
一事无营心即水,翛然宁复碍乾坤。yī shì wú yíng xīn jí shuǐ,xiāo rán níng fù ài qián kūn。

驼山冷翠亭为伍国开赋

李孙宸

倚剑峰头乱石蹲,烟霞半入野人村。yǐ jiàn fēng tóu luàn shí dūn,yān xiá bàn rù yě rén cūn。
荒榛久待吾曹辟,丘壑应怜尔道尊。huāng zhēn jiǔ dài wú cáo pì,qiū hè yīng lián ěr dào zūn。
鸟篆闲扪萝径识,松涛时向石床翻。niǎo zhuàn xián mén luó jìng shí,sōng tāo shí xiàng shí chuáng fān。
只今且说高阳会,白雪留他异代论。zhǐ jīn qiě shuō gāo yáng huì,bái xuě liú tā yì dài lùn。

驼山冷翠亭为伍国开赋

李孙宸

江村何必异蓬莱,竹里疏棂面面开。jiāng cūn hé bì yì péng lái,zhú lǐ shū líng miàn miàn kāi。
雨后花光疑幻出,峰前山势欲飞来。yǔ hòu huā guāng yí huàn chū,fēng qián shān shì yù fēi lái。
眠高自稳青萝石,眺远频呼浊酒杯。mián gāo zì wěn qīng luó shí,tiào yuǎn pín hū zhuó jiǔ bēi。
草就太玄嘲懒解,汉庭谁识子云才。cǎo jiù tài xuán cháo lǎn jiě,hàn tíng shuí shí zi yún cái。

仲秋十二夜戴公纶何龙友过宿小楼

李孙宸

楼前一雨过虚堂,忽有凉飔洒客裳。lóu qián yī yǔ guò xū táng,hū yǒu liáng sī sǎ kè shang。
抱病经时人事减,因君此夕野情长。bào bìng jīng shí rén shì jiǎn,yīn jūn cǐ xī yě qíng zhǎng。
渐怜蟾影分秋色,愁听砧声捣夜霜。jiàn lián chán yǐng fēn qiū sè,chóu tīng zhēn shēng dǎo yè shuāng。
坐久天河浑欲曙,惊呼早雁不成行。zuò jiǔ tiān hé hún yù shǔ,jīng hū zǎo yàn bù chéng xíng。

中秋诸子过集迟何戴伍三子不至

李孙宸

蒹葭秋色夜萧然,白苎歌残思未捐。jiān jiā qiū sè yè xiāo rán,bái zhù gē cán sī wèi juān。
华烛半含兰焰吐,浊醪暗倩桂香传。huá zhú bàn hán lán yàn tǔ,zhuó láo àn qiàn guì xiāng chuán。
群星未尽人间会,片月空怜海上圆。qún xīng wèi jǐn rén jiān huì,piàn yuè kōng lián hǎi shàng yuán。
露下天阶浑似水,分明清梦绕婵娟。lù xià tiān jiē hún shì shuǐ,fēn míng qīng mèng rào chán juān。

答公纶襄武二子石门舟中见怀

李孙宸

风生江上雁行斜,高枕怀人思未涯。fēng shēng jiāng shàng yàn xíng xié,gāo zhěn huái rén sī wèi yá。
兴儗山阴飞夜雪,梦悬东阁赋梅花。xīng nǐ shān yīn fēi yè xuě,mèng xuán dōng gé fù méi huā。
风尘不定孤蓬迹,岁月还伤两鬓华。fēng chén bù dìng gū péng jì,suì yuè hái shāng liǎng bìn huá。
酒态诗情俱好在,莫教轻负故罗葩。jiǔ tài shī qíng jù hǎo zài,mò jiào qīng fù gù luó pā。

饮何隐君西畴别业

李孙宸

青梧翠竹绕回塘,别有风光在草堂。qīng wú cuì zhú rào huí táng,bié yǒu fēng guāng zài cǎo táng。
百亩无如沮溺稳,诸贤谁是阮稽狂。bǎi mǔ wú rú jǔ nì wěn,zhū xián shuí shì ruǎn jī kuáng。
篱边菊蕊迟秋色,槛外山光到夕阳。lí biān jú ruǐ chí qiū sè,kǎn wài shān guāng dào xī yáng。
遮莫尊前夸一石,如坭拚付酒人傍。zhē mò zūn qián kuā yī shí,rú ní pàn fù jiǔ rén bàng。

高柳新蝉

李孙宸

柳变园林拂暖丝,新蝉初咽最高枝。liǔ biàn yuán lín fú nuǎn sī,xīn chán chū yàn zuì gāo zhī。
寻条未定吟风处,翳叶宁妨饮露时。xún tiáo wèi dìng yín fēng chù,yì yè níng fáng yǐn lù shí。
摇扬乍飘宫里鬓,凄清如恋画前眉。yáo yáng zhà piāo gōng lǐ bìn,qī qīng rú liàn huà qián méi。
豫怜朔吹惊寒后,撩乱章台竞噪迟。yù lián shuò chuī jīng hán hòu,liāo luàn zhāng tái jìng zào chí。

邓伯乔万伯文欧子建李烟客诸子游罗浮怅余不及从也诗以讯之

李孙宸

矫首朱明洞里仙,十年清梦隔钧天。jiǎo shǒu zhū míng dòng lǐ xiān,shí nián qīng mèng gé jūn tiān。
观留葛稚烧丹灶,池自麻姑长白莲。guān liú gé zhì shāo dān zào,chí zì má gū zhǎng bái lián。
桑海山家仍岁月,壑舟人代几风烟。sāng hǎi shān jiā réng suì yuè,hè zhōu rén dài jǐ fēng yān。
输君此日探奇赏,婚嫁宁终负此缘。shū jūn cǐ rì tàn qí shǎng,hūn jià níng zhōng fù cǐ yuán。

赋得清怨

李孙宸

脉脉幽情欲诉谁,旧怀新恨总难追。mài mài yōu qíng yù sù shuí,jiù huái xīn hèn zǒng nán zhuī。
花前有约寒盟后,梦里成欢乍醒时。huā qián yǒu yuē hán méng hòu,mèng lǐ chéng huān zhà xǐng shí。
夜雨孤窗风自掩,春残虚幌月深垂。yè yǔ gū chuāng fēng zì yǎn,chūn cán xū huǎng yuè shēn chuí。
芳心未分同流水,多恐韶华易旧期。fāng xīn wèi fēn tóng liú shuǐ,duō kǒng sháo huá yì jiù qī。

为何起时赠陶伯友新冠

李孙宸

久从传粉忆清欢,年少风流世共看。jiǔ cóng chuán fěn yì qīng huān,nián shǎo fēng liú shì gòng kàn。
闻道有车仍掷果,遥知新沐正弹冠。wén dào yǒu chē réng zhì guǒ,yáo zhī xīn mù zhèng dàn guān。
春花迎露香逾媚,丝柳笼烟弱更寒。chūn huā yíng lù xiāng yú mèi,sī liǔ lóng yān ruò gèng hán。
莫漫离尘高自倚,暮江还欲采幽兰。mò màn lí chén gāo zì yǐ,mù jiāng hái yù cǎi yōu lán。