古诗词

访米仲诏光禄留坐因招同姜仲讱何龙友王季重同集

李孙宸

朔风吹落天河雪,剥我饥肤冻欲裂。shuò fēng chuī luò tiān hé xuě,bō wǒ jī fū dòng yù liè。
可堪车马日溷人,怀刺纷纷问典谒。kě kān chē mǎ rì hùn rén,huái cì fēn fēn wèn diǎn yè。
日暮经过御苑傍,惟君风雅登君堂。rì mù jīng guò yù yuàn bàng,wéi jūn fēng yǎ dēng jūn táng。
相看意气飞扬甚,为我添招旧酒狂。xiāng kàn yì qì fēi yáng shén,wèi wǒ tiān zhāo jiù jiǔ kuáng。
客来共解衣冠坐,稚子烹茶自爇香。kè lái gòng jiě yī guān zuò,zhì zi pēng chá zì ruò xiāng。
恢谐亦自关名理,潦倒何妨出肺肠。huī xié yì zì guān míng lǐ,lǎo dào hé fáng chū fèi cháng。
须臾明月鉴窗白,霜华片片琉璃色。xū yú míng yuè jiàn chuāng bái,shuāng huá piàn piàn liú lí sè。
空中光怪不得藏,万峰千峦生几席。kōng zhōng guāng guài bù dé cáng,wàn fēng qiān luán shēng jǐ xí。
几席峰峦实幻多,耳目惶惑醉颜酡。jǐ xí fēng luán shí huàn duō,ěr mù huáng huò zuì yán tuó。
主人爱客情未已,新词更唤雪儿歌。zhǔ rén ài kè qíng wèi yǐ,xīn cí gèng huàn xuě ér gē。
歌喉婉转箫声咽,为君更酌金叵罗。gē hóu wǎn zhuǎn xiāo shēng yàn,wèi jūn gèng zhuó jīn pǒ luó。
似此为欢不尽赏,明月红尘奈若何。shì cǐ wèi huān bù jǐn shǎng,míng yuè hóng chén nài ruò hé。
长安作吏无多味,岁月驱人疾于驶。zhǎng ān zuò lì wú duō wèi,suì yuè qū rén jí yú shǐ。
故山猿鹤未可期,眼底荣华只如此。gù shān yuán hè wèi kě qī,yǎn dǐ róng huá zhǐ rú cǐ。
同调吾曹复几人,聚首何能但尔尔。tóng diào wú cáo fù jǐ rén,jù shǒu hé néng dàn ěr ěr。
屈指春花事不遥,与君重理桂丛招。qū zhǐ chūn huā shì bù yáo,yǔ jūn zhòng lǐ guì cóng zhāo。
但得幽期长不负,一官脱屣亦翛翛。dàn dé yōu qī zhǎng bù fù,yī guān tuō xǐ yì xiāo xiāo。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

舟过张曲江丞相墓

李孙宸

山下春江走浊流,山边丞相古坟留。shān xià chūn jiāng zǒu zhuó liú,shān biān chéng xiāng gǔ fén liú。
天成怪石供香火,风递仙韶到寝邱。tiān chéng guài shí gōng xiāng huǒ,fēng dì xiān sháo dào qǐn qiū。
陵谷岂知人代改,蘋蘩空荐粤江秋。líng gǔ qǐ zhī rén dài gǎi,píng fán kōng jiàn yuè jiāng qiū。
低回此际怀风度,拟挟晴霞访十洲。dī huí cǐ jì huái fēng dù,nǐ xié qíng xiá fǎng shí zhōu。

予先傅贞父发五羊傅尚饯予珠江及淩江相晤欢然有赋

李孙宸

曾劳祖道唱骊驹,不谓征途再揽袪。céng láo zǔ dào chàng lí jū,bù wèi zhēng tú zài lǎn qū。
以我浮云闲出岫,逢君野鹤乍淩虚。yǐ wǒ fú yún xián chū xiù,féng jūn yě hè zhà líng xū。
尊醪暂解风尘色,诗草新探秘简书。zūn láo zàn jiě fēng chén sè,shī cǎo xīn tàn mì jiǎn shū。
后会路岐俱不定,驲楼深夜各踟蹰。hòu huì lù qí jù bù dìng,rì lóu shēn yè gè chí chú。

雨后泊小蓼滩见新月

李孙宸

画舫初停小蓼滩,忽看新月挂林端。huà fǎng chū tíng xiǎo liǎo tān,hū kàn xīn yuè guà lín duān。
先生雨后空如洗,照向江心夜转寒。xiān shēng yǔ hòu kōng rú xǐ,zhào xiàng jiāng xīn yè zhuǎn hán。
乡思正怜鸿影断,客怀联借酒杯宽。xiāng sī zhèng lián hóng yǐng duàn,kè huái lián jiè jiǔ bēi kuān。
清歌此际无人和,长笛一声起钓竿。qīng gē cǐ jì wú rén hé,zhǎng dí yī shēng qǐ diào gān。

登曲江龙头山江天阁

李孙宸

崚嶒高阁倚江边,胜迹前贤俎豆传。léng céng gāo gé yǐ jiāng biān,shèng jì qián xián zǔ dòu chuán。
一水远盘山势曲,双龙遥拥剑光连。yī shuǐ yuǎn pán shān shì qū,shuāng lóng yáo yōng jiàn guāng lián。
窗虚面面浮青霭,地迥层层出紫烟。chuāng xū miàn miàn fú qīng ǎi,dì jiǒng céng céng chū zǐ yān。
日暮倚阑频极目,五云天际寸心悬。rì mù yǐ lán pín jí mù,wǔ yún tiān jì cùn xīn xuán。

新建苏明府招饮龙沙会

李孙宸

郭外仙宫一径斜,千年人说是龙沙。guō wài xiān gōng yī jìng xié,qiān nián rén shuō shì lóng shā。
地因幽胜心同远,客为枌榆话转赊。dì yīn yōu shèng xīn tóng yuǎn,kè wèi fén yú huà zhuǎn shē。
南浦片云归暮雨,天涯浪迹任浮槎。nán pǔ piàn yún guī mù yǔ,tiān yá làng jì rèn fú chá。
相逢且醉如渑酒,莫遣春光负落花。xiāng féng qiě zuì rú miǎn jiǔ,mò qiǎn chūn guāng fù luò huā。

南昌黄太守招饮滕王阁

李孙宸

滕王遗阁瞰江流,文酒招携识胜游。téng wáng yí gé kàn jiāng liú,wén jiǔ zhāo xié shí shèng yóu。
台殿已非歌舞旧,风烟犹带古今愁。tái diàn yǐ fēi gē wǔ jiù,fēng yān yóu dài gǔ jīn chóu。
斗间剑气双龙合,槛外湖光片雨收。dòu jiān jiàn qì shuāng lóng hé,kǎn wài hú guāng piàn yǔ shōu。
下榻纵应惭孺子,故人今已重南州。xià tà zòng yīng cán rú zi,gù rén jīn yǐ zhòng nán zhōu。

南昌阅邸报有感

李孙宸

北来消息到龙沙,时事关心只自嗟。běi lái xiāo xī dào lóng shā,shí shì guān xīn zhǐ zì jiē。
辽左几时传露布,纶扉依旧滞宣麻。liáo zuǒ jǐ shí chuán lù bù,lún fēi yī jiù zhì xuān má。
边筹谁定帷中画,疏草犹多纸上哗。biān chóu shuí dìng wéi zhōng huà,shū cǎo yóu duō zhǐ shàng huā。
惭愧腐儒空扼腕,疏慵何以报王家。cán kuì fǔ rú kōng è wàn,shū yōng hé yǐ bào wáng jiā。

过兰溪曾令公招饮金兰书院夜复移席山楼

李孙宸

强出青山逐世尘,登临有地即逡巡。qiáng chū qīng shān zhú shì chén,dēng lín yǒu dì jí qūn xún。
何期浮海逢关尹,却喜通家是故人。hé qī fú hǎi féng guān yǐn,què xǐ tōng jiā shì gù rén。
濲水云霞延落照,兰溪花柳逗馀春。gǔ shuǐ yún xiá yán luò zhào,lán xī huā liǔ dòu yú chūn。
当筵未可轻相负,更醉山楼明月新。dāng yán wèi kě qīng xiāng fù,gèng zuì shān lóu míng yuè xīn。

发兰溪午泊严州登北高峰

李孙宸

早发兰阴兴未穷,高峰又复蹑晴空。zǎo fā lán yīn xīng wèi qióng,gāo fēng yòu fù niè qíng kōng。
婺华西隔应分彩,岳帝东来别有宫。wù huá xī gé yīng fēn cǎi,yuè dì dōng lái bié yǒu gōng。
烟树倒悬江影出,春花犹映夕阳红。yān shù dào xuán jiāng yǐng chū,chūn huā yóu yìng xī yáng hóng。
客怀正判逢僧话,莫遣征帆促晚风。kè huái zhèng pàn féng sēng huà,mò qiǎn zhēng fān cù wǎn fēng。

初泛西湖

李孙宸

夙昔游情作画图,居然今日到蓬壶。sù xī yóu qíng zuò huà tú,jū rán jīn rì dào péng hú。
四天凉籁松围寺,十里烟光水满湖。sì tiān liáng lài sōng wéi sì,shí lǐ yān guāng shuǐ mǎn hú。
日落钟声三竺近,风回鹤吹一山孤。rì luò zhōng shēng sān zhú jìn,fēng huí hè chuī yī shān gū。
酒阑未遣催归棹,月映波心纵所如。jiǔ lán wèi qiǎn cuī guī zhào,yuè yìng bō xīn zòng suǒ rú。

虎丘

李孙宸

西丘日落坐氤氲,吴越山川掌上分。xī qiū rì luò zuò yīn yūn,wú yuè shān chuān zhǎng shàng fēn。
霸气已荒金虎迹,江涛犹壮水犀军。bà qì yǐ huāng jīn hǔ jì,jiāng tāo yóu zhuàng shuǐ xī jūn。
离宫雨歇馀芳草,别墅春残起暮云。lí gōng yǔ xiē yú fāng cǎo,bié shù chūn cán qǐ mù yún。
独有生公台畔石,吴侬长日醉醺醺。dú yǒu shēng gōng tái pàn shí,wú nóng zhǎng rì zuì xūn xūn。

史来黄来虞计玄仲去非四文学招同顾上客莫文学游石湖

李孙宸

日落长江紫雾消,篮舆还上碧岧峣。rì luò zhǎng jiāng zǐ wù xiāo,lán yú hái shàng bì tiáo yáo。
烟霞旧僻终难改,山水相逢定不饶。yān xiá jiù pì zhōng nán gǎi,shān shuǐ xiāng féng dìng bù ráo。
佐酒青蔬分佛供,烹茶活火借僧寮。zuǒ jiǔ qīng shū fēn fú gōng,pēng chá huó huǒ jiè sēng liáo。
吴山好更穷幽赏,未遣邮情促画桡。wú shān hǎo gèng qióng yōu shǎng,wèi qiǎn yóu qíng cù huà ráo。

史来黄来虞计玄仲去非四文学招同顾上客莫文学游石湖

李孙宸

年来误戴进贤冠,犹幸官闲束缚宽。nián lái wù dài jìn xián guān,yóu xìng guān xián shù fù kuān。
所至送迎俱谢遣,但逢名胜得盘桓。suǒ zhì sòng yíng jù xiè qiǎn,dàn féng míng shèng dé pán huán。
湖光倒影千山出,雨色阴连万井寒。hú guāng dào yǐng qiān shān chū,yǔ sè yīn lián wàn jǐng hán。
几日清游为地主,尽劳寒士供壶餐。jǐ rì qīng yóu wèi dì zhǔ,jǐn láo hán shì gōng hú cān。

同顾史计陈莫诸子游天平山冒雨走至范氏山庄

李孙宸

吴苑风光旧胜游,兹游况复集名流。wú yuàn fēng guāng jiù shèng yóu,zī yóu kuàng fù jí míng liú。
芒鞋未厌冲坭滑,山色翻怜入雨幽。máng xié wèi yàn chōng ní huá,shān sè fān lián rù yǔ yōu。
叠嶂芙蓉烟漠漠,长湖鸥鹭晚悠悠。dié zhàng fú róng yān mò mò,zhǎng hú ōu lù wǎn yōu yōu。
篮舆欲倦还呼酒,归咏沧浪上小舟。lán yú yù juàn hái hū jiǔ,guī yǒng cāng làng shàng xiǎo zhōu。

同张赤涵游金山二首

李孙宸

秦帝何年鞭石来,当流中望出楼台。qín dì hé nián biān shí lái,dāng liú zhōng wàng chū lóu tái。
东南海色浮云尽,吴越山光暮雨开。dōng nán hǎi sè fú yún jǐn,wú yuè shān guāng mù yǔ kāi。
鳌柱似随波上下,骊宫时共月徘徊。áo zhù shì suí bō shàng xià,lí gōng shí gòng yuè pái huái。
登临客子休怀古,水落蛟龙夜壑哀。dēng lín kè zi xiū huái gǔ,shuǐ luò jiāo lóng yè hè āi。