古诗词

偶题

沈明臣

何事西王母,东来谒圣君。hé shì xī wáng mǔ,dōng lái yè shèng jūn。
仙灯悬凤髓,天马照龙文。xiān dēng xuán fèng suǐ,tiān mǎ zhào lóng wén。
甜雪赚州贡,雕钟䀟泽闻。tián xuě zhuàn zhōu gòng,diāo zhōng fán zé wén。
一时行乐处,千古恨浮云。yī shí xíng lè chù,qiān gǔ hèn fú yún。

沈明臣

明朝诗人,字嘉则,号句章山人,晚号栎社长,鄞县(今浙江宁波)人。为博士弟子,擅长书法。与王叔承、王稚登同称为万历间三大布衣诗人。正德十三年(公元1518年)十二月十九日出生。嘉靖中为诸生,与顾汝修友好,与同邑余寅、山阴徐渭同参胡宗宪幕府。当时胡宗宪“宴将士于烂柯山,明臣作《铙歌》十章,宗宪令刻于石,名震一时。”待胡宗宪系狱死,幕客星散,唯独明臣哭墓下。后流落江湖,放浪诗酒。晚年在乡里授课为业。万历二十四年(公元1596年)五月二十四日卒,寿七十馀。万历宰辅沈一贯是沈明臣的侄子。歌诗约七千馀首,著有《越草》一卷、《丰对楼诗选》四十三卷。另著有《荆溪唱和诗》、《吴越游稿》、《通州志》等。 沈明臣的作品>>

猜您喜欢

苏州曲

沈明臣

阖庐城外木兰舟,朝泛横塘暮虎丘。hé lú chéng wài mù lán zhōu,cháo fàn héng táng mù hǔ qiū。
三万六千容易过,人生只合住苏州。sān wàn liù qiān róng yì guò,rén shēng zhǐ hé zhù sū zhōu。

绿衣

沈明臣

绿衣公子莫惊猜,挟弹惊过戏马台。lǜ yī gōng zi mò jīng cāi,xié dàn jīng guò xì mǎ tái。
寄语东风休着力,琼花依旧不曾开。jì yǔ dōng fēng xiū zhe lì,qióng huā yī jiù bù céng kāi。

若耶词

沈明臣

嫣然越女胜荷花,荡漾轻舟过若耶。yān rán yuè nǚ shèng hé huā,dàng yàng qīng zhōu guò ruò yé。
红藕牵丝风欲断,绿杨撩影日初斜。hóng ǒu qiān sī fēng yù duàn,lǜ yáng liāo yǐng rì chū xié。

前艳曲二首

沈明臣

翠被凭谁携鄂渚,巫山空自说行云。cuì bèi píng shuí xié è zhǔ,wū shān kōng zì shuō xíng yún。
若将花比君颜色,花为东风减十分。ruò jiāng huā bǐ jūn yán sè,huā wèi dōng fēng jiǎn shí fēn。

前艳曲二首

沈明臣

灵和殿柳欲三眠,吹尽东风未著绵。líng hé diàn liǔ yù sān mián,chuī jǐn dōng fēng wèi zhù mián。
张绪不来肠已断,小楼无赖夕阳前。zhāng xù bù lái cháng yǐ duàn,xiǎo lóu wú lài xī yáng qián。

语儿溪

沈明臣

春风来过御儿溪,野雉低飞麦浪齐。chūn fēng lái guò yù ér xī,yě zhì dī fēi mài làng qí。
一片桑麻天气绿,养蚕时节鹧鸪啼。yī piàn sāng má tiān qì lǜ,yǎng cán shí jié zhè gū tí。

灵岩山

沈明臣

响屟廊空香径微,千年往迹故应非。xiǎng xiè láng kōng xiāng jìng wēi,qiān nián wǎng jì gù yīng fēi。
青山花草斜阳下,唯见残僧晒衲衣。qīng shān huā cǎo xié yáng xià,wéi jiàn cán sēng shài nà yī。

过文长故业作

沈明臣

水莲巷口夕阳斜,细雨东风湿杏花。shuǐ lián xiàng kǒu xī yáng xié,xì yǔ dōng fēng shī xìng huā。
酬字堂前双燕子,不知今日属谁家。chóu zì táng qián shuāng yàn zi,bù zhī jīn rì shǔ shuí jiā。

兹游

沈明臣

山水平生愿,兹游亦偶逢。shān shuǐ píng shēng yuàn,zī yóu yì ǒu féng。
溪清石五色,山转路千重。xī qīng shí wǔ sè,shān zhuǎn lù qiān zhòng。
片雨孤峰入,余霞众壑浓。piàn yǔ gū fēng rù,yú xiá zhòng hè nóng。
滩声风浩浩,花气草茸茸。tān shēng fēng hào hào,huā qì cǎo rōng rōng。
波动将崩石,云浮不尽松。bō dòng jiāng bēng shí,yún fú bù jǐn sōng。
濑船牵月上,水碓杂云舂。lài chuán qiān yuè shàng,shuǐ duì zá yún chōng。
宿傍鱼龙窟,行随虎豹踪。sù bàng yú lóng kū,xíng suí hǔ bào zōng。
同行携郑老,日遣画芙蓉。tóng xíng xié zhèng lǎo,rì qiǎn huà fú róng。

子夜四时歌其二

沈明臣

河汉青天转,空房丹鸟飞。hé hàn qīng tiān zhuǎn,kōng fáng dān niǎo fēi。
汗从郎背拭,香时隔年衣。hàn cóng láng bèi shì,xiāng shí gé nián yī。

游女曲

沈明臣

逸态娇姿袭兰麝,宫前风柳腰肢借,翠盘流雪珠衣卸。yì tài jiāo zī xí lán shè,gōng qián fēng liǔ yāo zhī jiè,cuì pán liú xuě zhū yī xiè。
珠衣卸,归曲房。zhū yī xiè,guī qū fáng。
怜夜短,惜春长。lián yè duǎn,xī chūn zhǎng。

劝君杯

沈明臣

玳瑁钗头金凤低,浅黄衫子剪银泥。dài mào chāi tóu jīn fèng dī,qiǎn huáng shān zi jiǎn yín ní。
丽玉寒香方二八,倚市招郎两相䊺。lì yù hán xiāng fāng èr bā,yǐ shì zhāo láng liǎng xiāng hù。
逢花采之须及新,莫待花残空怨春。féng huā cǎi zhī xū jí xīn,mò dài huā cán kōng yuàn chūn。
人生有酒不肯醉,醒者何曾独千岁。rén shēng yǒu jiǔ bù kěn zuì,xǐng zhě hé céng dú qiān suì。
劝君堂上且衔杯,春去一年才得回。quàn jūn táng shàng qiě xián bēi,chūn qù yī nián cái dé huí。

湘水巫云曲

沈明臣

湘江之水巫山云,朝暮相思那得分。xiāng jiāng zhī shuǐ wū shān yún,cháo mù xiāng sī nà dé fēn。
渺渺高堂怨巫女,斑斑楚竹恨湘君。miǎo miǎo gāo táng yuàn wū nǚ,bān bān chǔ zhú hèn xiāng jūn。
湘君巫女知何处,水中月色烟中树。xiāng jūn wū nǚ zhī hé chù,shuǐ zhōng yuè sè yān zhōng shù。
只解春来幻作花,不解花飞没春路。zhǐ jiě chūn lái huàn zuò huā,bù jiě huā fēi méi chūn lù。
阳台故道竟微茫,黄陵古庙久荒凉。yáng tái gù dào jìng wēi máng,huáng líng gǔ miào jiǔ huāng liáng。
鸳鸯锦水偏齐翼,鹦鹉芳洲空断肠。yuān yāng jǐn shuǐ piān qí yì,yīng wǔ fāng zhōu kōng duàn cháng。
断肠复断肠,问君苦不苦?解佩江边忆楚妃,采莲渡口思交甫。duàn cháng fù duàn cháng,wèn jūn kǔ bù kǔ?jiě pèi jiāng biān yì chǔ fēi,cǎi lián dù kǒu sī jiāo fǔ。
草色如天染绿尘,杨花似雪扑青蘋。cǎo sè rú tiān rǎn lǜ chén,yáng huā shì xuě pū qīng píng。
水为帝子眼中泪,云是襄王梦里人。shuǐ wèi dì zi yǎn zhōng lèi,yún shì xiāng wáng mèng lǐ rén。
梦里眼中俱不见,非烟非雾犹相眷。mèng lǐ yǎn zhōng jù bù jiàn,fēi yān fēi wù yóu xiāng juàn。
十二峰头画不成,三湘七泽俱流遍。shí èr fēng tóu huà bù chéng,sān xiāng qī zé jù liú biàn。
采得蘋花不自由,更何人共木兰舟。cǎi dé píng huā bù zì yóu,gèng hé rén gòng mù lán zhōu。
曲终歌罢谁无泪,水远山长空独愁。qū zhōng gē bà shuí wú lèi,shuǐ yuǎn shān zhǎng kōng dú chóu。
天边属玉双双起,茜红裙色谁家女?欲言不言来不来,云不成云雨不雨。tiān biān shǔ yù shuāng shuāng qǐ,qiàn hóng qún sè shuí jiā nǚ?yù yán bù yán lái bù lái,yún bù chéng yún yǔ bù yǔ。
烟波尽日浩空津,明月当天似镜新。yān bō jǐn rì hào kōng jīn,míng yuè dāng tiān shì jìng xīn。
畴能良夜偏忘夜,若云逢春不怨春。chóu néng liáng yè piān wàng yè,ruò yún féng chūn bù yuàn chūn。
怨春愁夜何时歇,岁岁春魂化啼渼。yuàn chūn chóu yè hé shí xiē,suì suì chūn hún huà tí měi。
鹧鸪啼破九嶷天,王孙泣断苍梧月。zhè gū tí pò jiǔ yí tiān,wáng sūn qì duàn cāng wú yuè。

游张公洞

沈明臣

昨日游善卷,已谓天下无山川。zuó rì yóu shàn juǎn,yǐ wèi tiān xià wú shān chuān。
今游张公洞,千惊万怪疑为梦。jīn yóu zhāng gōng dòng,qiān jīng wàn guài yí wèi mèng。
嗟我壮心欲与山争雄,大肆笔力天无功。jiē wǒ zhuàng xīn yù yǔ shān zhēng xióng,dà sì bǐ lì tiān wú gōng。
乃今欲著一语不可得,始知天地之胜唯有兹山钟。nǎi jīn yù zhù yī yǔ bù kě dé,shǐ zhī tiān dì zhī shèng wéi yǒu zī shān zhōng。
我昔探禹穴,又曾蹑武夷。wǒ xī tàn yǔ xué,yòu céng niè wǔ yí。
武夷峻削禹穴古,那如此洞幽而奇。wǔ yí jùn xuē yǔ xué gǔ,nà rú cǐ dòng yōu ér qí。
张道陵,奈尔何,何年到此骑青骡?我今呼尔问踪迹,尔去人间尔谁识。zhāng dào líng,nài ěr hé,hé nián dào cǐ qí qīng luó?wǒ jīn hū ěr wèn zōng jì,ěr qù rén jiān ěr shuí shí。
丹垆无火石床寒,唯有空山万拳石。dān lú wú huǒ shí chuáng hán,wéi yǒu kōng shān wàn quán shí。
万拳之石何累累,幻形变态将胡为?wàn quán zhī shí hé lèi lèi,huàn xíng biàn tài jiāng hú wèi?
造物无以显灵异,故此剧戏令人疑。zào wù wú yǐ xiǎn líng yì,gù cǐ jù xì lìng rén yí。
山灵欲甗甗不得,天公为之驱霹雳。shān líng yù yǎn yǎn bù dé,tiān gōng wèi zhī qū pī lì。
一斧势破神鬼愁,遂令万古青霞坼。yī fǔ shì pò shén guǐ chóu,suì lìng wàn gǔ qīng xiá chè。
巨阙前开后通窦,暗中一线青天漏。jù quē qián kāi hòu tōng dòu,àn zhōng yī xiàn qīng tiān lòu。
离奇诡怪万状陈,宝藏龙宫与天斗。lí qí guǐ guài wàn zhuàng chén,bǎo cáng lóng gōng yǔ tiān dòu。
两崖欹仄愁攀援,侧身却走脚在肩。liǎng yá yī zè chóu pān yuán,cè shēn què zǒu jiǎo zài jiān。
欹乱撑拄,把炬自照行难前。yī luàn chēng zhǔ,bǎ jù zì zhào xíng nán qián。
石色黝然堆古漆,腻滑十步九步失。shí sè yǒu rán duī gǔ qī,nì huá shí bù jiǔ bù shī。
乍惊堕落千仞坑,又诧飞腾九天窟。zhà jīng duò luò qiān rèn kēng,yòu chà fēi téng jiǔ tiān kū。
燎灭灯昏只尺迷,万转千盘无路出。liáo miè dēng hūn zhǐ chǐ mí,wàn zhuǎn qiān pán wú lù chū。
丹砂夜照鬼灯红,自有乾坤无白日。dān shā yè zhào guǐ dēng hóng,zì yǒu qián kūn wú bái rì。
划然一隙通天明,罗列万户排层城。huà rán yī xì tōng tiān míng,luó liè wàn hù pái céng chéng。
顿足大叫舌不缩,是谁槌碎琼楼倾。dùn zú dà jiào shé bù suō,shì shuí chuí suì qióng lóu qīng。
长廊飞来驾巨壑,修檐掀突欹朱楹。zhǎng láng fēi lái jià jù hè,xiū yán xiān tū yī zhū yíng。
横撑直竖互纠结,缠绵杂沓皆相成。héng chēng zhí shù hù jiū jié,chán mián zá dá jiē xiāng chéng。
玉柱堕地不到尺,瑶栋插天悬半壁。yù zhù duò dì bù dào chǐ,yáo dòng chā tiān xuán bàn bì。
寂若闲门闭落花,闹如绮户迎仙客。jì ruò xián mén bì luò huā,nào rú qǐ hù yíng xiān kè。
险逼重关镇华夷,严同帅府森戈戟。xiǎn bī zhòng guān zhèn huá yí,yán tóng shuài fǔ sēn gē jǐ。
石乳绿结千年苔,又如五色莲花开。shí rǔ lǜ jié qiān nián tái,yòu rú wǔ sè lián huā kāi。
佛手拿云不可摘,玉芽迸笋何人栽。fú shǒu ná yún bù kě zhāi,yù yá bèng sǔn hé rén zāi。
蜂房簇拥参差向,短者五尺长者丈。fēng fáng cù yōng cān chà xiàng,duǎn zhě wǔ chǐ zhǎng zhě zhàng。
低张白玉云母屏,高搴素锦芙蓉嶂。dī zhāng bái yù yún mǔ píng,gāo qiān sù jǐn fú róng zhàng。
盘盂积水寒玉膏,掬之洗眼明秋毫。pán yú jī shuǐ hán yù gāo,jū zhī xǐ yǎn míng qiū háo。
恨无金丹炼紫石,出门空叹朱颜凋。hèn wú jīn dān liàn zǐ shí,chū mén kōng tàn zhū yán diāo。
吁嗟乎!平生之性嗜登陟,兹游信足偿吾癖。xū jiē hū!píng shēng zhī xìng shì dēng zhì,zī yóu xìn zú cháng wú pǐ。
一挂万漏不敢辞,聊著狂言作游籍。yī guà wàn lòu bù gǎn cí,liáo zhù kuáng yán zuò yóu jí。
只恐五岳之高徒在青云中,猛然欲去无长风。zhǐ kǒng wǔ yuè zhī gāo tú zài qīng yún zhōng,měng rán yù qù wú zhǎng fēng。
不如坐石投壶唤玉女,把酒一醉酬张公。bù rú zuò shí tóu hú huàn yù nǚ,bǎ jiǔ yī zuì chóu zhāng gōng。

送吕山人中父

沈明臣

与君同庚复同里,四十五年才识尔。yǔ jūn tóng gēng fù tóng lǐ,sì shí wǔ nián cái shí ěr。
相见翻怜在异乡,相亲顿觉如兄弟。xiāng jiàn fān lián zài yì xiāng,xiāng qīn dùn jué rú xiōng dì。
君家脊忘急难,我家堂前紫荆死。jūn jiā jí wàng jí nán,wǒ jiā táng qián zǐ jīng sǐ。
一言一哭一声悲,君泪如珠我如水。yī yán yī kū yī shēng bēi,jūn lèi rú zhū wǒ rú shuǐ。
即今别我去何方,自言只在乾坤里。jí jīn bié wǒ qù hé fāng,zì yán zhǐ zài qián kūn lǐ。
乾坤茫茫海岳长,那得扶摇大鹏起。qián kūn máng máng hǎi yuè zhǎng,nà dé fú yáo dà péng qǐ。
昔年尝走齐鲁间,紫霞高冠白云履。xī nián cháng zǒu qí lǔ jiān,zǐ xiá gāo guān bái yún lǚ。
兔园上客比邹枚,长揖侯王傲天子。tù yuán shàng kè bǐ zōu méi,zhǎng yī hóu wáng ào tiān zi。
侠骨能令壮士香,高怀可使狂生耻。xiá gǔ néng lìng zhuàng shì xiāng,gāo huái kě shǐ kuáng shēng chǐ。
酒酣词赋欲凌云,墨客骚人尽披靡。jiǔ hān cí fù yù líng yún,mò kè sāo rén jǐn pī mí。
歌声振落太山云,夜半登颠脱双屣。gē shēng zhèn luò tài shān yún,yè bàn dēng diān tuō shuāng xǐ。
醉击秦王无字碑,长啸大呼呼曰你。zuì jī qín wáng wú zì bēi,zhǎng xiào dà hū hū yuē nǐ。
你是秦人尔汝称,漫骂祖龙何有耳。nǐ shì qín rén ěr rǔ chēng,màn mà zǔ lóng hé yǒu ěr。
君乎岂是浪游人,堕地何惭射弧矢。jūn hū qǐ shì làng yóu rén,duò dì hé cán shè hú shǐ。
豪杰生身天地间,只合从天任驱使。háo jié shēng shēn tiān dì jiān,zhǐ hé cóng tiān rèn qū shǐ。
乃今落魄不逢时,岂肯低眉窥指视。nǎi jīn luò pò bù féng shí,qǐ kěn dī méi kuī zhǐ shì。
我今沽酒对君欢,莫谓无能报知己。wǒ jīn gū jiǔ duì jūn huān,mò wèi wú néng bào zhī jǐ。
87123456