古诗词

送艾太仆六十韵

汤显祖

世阀高临汝,衣冠起岳州。shì fá gāo lín rǔ,yī guān qǐ yuè zhōu。
精灵华盖晓,气脉洞庭秋。jīng líng huá gài xiǎo,qì mài dòng tíng qiū。
江汉称才子,潇湘托好逑。jiāng hàn chēng cái zi,xiāo xiāng tuō hǎo qiú。
儒林苍玉满,郎署白云悠。rú lín cāng yù mǎn,láng shǔ bái yún yōu。
是日江陵相,长星寓县愁。shì rì jiāng líng xiāng,zhǎng xīng yù xiàn chóu。
礼嫌金革变,权误墨缞留。lǐ xián jīn gé biàn,quán wù mò cuī liú。
奋笔含香勇,冲冠执法羞。fèn bǐ hán xiāng yǒng,chōng guān zhí fǎ xiū。
燕臣随伏阙,楚客竟为囚。yàn chén suí fú quē,chǔ kè jìng wèi qiú。
御挺惊魂落,丹墀溅血流。yù tǐng jīng hún luò,dān chí jiàn xuè liú。
动传天诏狱,分作鬼投幽。dòng chuán tiān zhào yù,fēn zuò guǐ tóu yōu。
远窜逢群魅,销冤失爽鸠。yuǎn cuàn féng qún mèi,xiāo yuān shī shuǎng jiū。
秦城将急杵,汉党欲穷钩。qín chéng jiāng jí chǔ,hàn dǎng yù qióng gōu。
泪湿条支尽,身拚井鬼休。lèi shī tiáo zhī jǐn,shēn pàn jǐng guǐ xiū。
扶颜依枸杞,作语向氂牛。fú yán yī gǒu qǐ,zuò yǔ xiàng máo niú。
洗雪人难待,迷阳运忽周。xǐ xuě rén nán dài,mí yáng yùn hū zhōu。
机权还太乙,气色陨蚩尤。jī quán hái tài yǐ,qì sè yǔn chī yóu。
诏旨须人望,恩波许自由。zhào zhǐ xū rén wàng,ēn bō xǔ zì yóu。
玉关归鸟道,青海发龙湫。yù guān guī niǎo dào,qīng hǎi fā lóng jiǎo。
遂作云雷起,还令湘汉浮。suì zuò yún léi qǐ,hái lìng xiāng hàn fú。
法星低照蜀,明月远通倍。fǎ xīng dī zhào shǔ,míng yuè yuǎn tōng bèi。
复有东门恨,难为西塞忧。fù yǒu dōng mén hèn,nán wèi xī sāi yōu。
猿鸣初黯淡,鹤怨转夷犹。yuán míng chū àn dàn,hè yuàn zhuǎn yí yóu。
龙影回江郭,巴云护岳楼。lóng yǐng huí jiāng guō,bā yún hù yuè lóu。
文章沾入雾,富贵起随沤。wén zhāng zhān rù wù,fù guì qǐ suí ōu。
天在山难畜,王明井必收。tiān zài shān nán chù,wáng míng jǐng bì shōu。
九河原曲直,百炼肯刚柔。jiǔ hé yuán qū zhí,bǎi liàn kěn gāng róu。
光禄征能就,陪台出似游。guāng lù zhēng néng jiù,péi tái chū shì yóu。
苍梧蟠帝寝,芳树绕潮沟。cāng wú pán dì qǐn,fāng shù rào cháo gōu。
典客高情映,祠郎清燕酬。diǎn kè gāo qíng yìng,cí láng qīng yàn chóu。
如云瞻閟灊,似雪耻蜉蝣。rú yún zhān bì qián,shì xuě chǐ fú yóu。
好以清琴弄,时将白简抽。hǎo yǐ qīng qín nòng,shí jiāng bái jiǎn chōu。
似缘参世业,不惜偶人俦。shì yuán cān shì yè,bù xī ǒu rén chóu。
下秩依园庙,斋心隔冕旒。xià zhì yī yuán miào,zhāi xīn gé miǎn liú。
时时分羽籥,一一听鸣球。shí shí fēn yǔ yuè,yī yī tīng míng qiú。
署色朝霞起,祠阴宿鸟啾。shǔ sè cháo xiá qǐ,cí yīn sù niǎo jiū。
才情空荏苒,耆旧得优游。cái qíng kōng rěn rǎn,qí jiù dé yōu yóu。
翰墨飞长纸,壶觞引薄修。hàn mò fēi zhǎng zhǐ,hú shāng yǐn báo xiū。
忘年过洒落,浃岁语绸缪。wàng nián guò sǎ luò,jiā suì yǔ chóu móu。
受命同嘉橘,孤株感若榴。shòu mìng tóng jiā jú,gū zhū gǎn ruò liú。
看松高盖偃,援桂晚枝樛。kàn sōng gāo gài yǎn,yuán guì wǎn zhī jiū。
世事留黄阁,公才尚黑头。shì shì liú huáng gé,gōng cái shàng hēi tóu。
乞归丹疏入,言佩尺书投。qǐ guī dān shū rù,yán pèi chǐ shū tóu。
岩望宜专坐,朝铨且七驺。yán wàng yí zhuān zuò,cháo quán qiě qī zōu。
离心眷兰菊,别韵起梧楸。lí xīn juàn lán jú,bié yùn qǐ wú qiū。
冠盖鸿胪道,干旌白鹭洲。guān gài hóng lú dào,gàn jīng bái lù zhōu。
月卿争祖席,云从识仙舟。yuè qīng zhēng zǔ xí,yún cóng shí xiān zhōu。
岸草摇清箧,江花点敝裘。àn cǎo yáo qīng qiè,jiāng huā diǎn bì qiú。
行藏燕市古,出入楚门修。xíng cáng yàn shì gǔ,chū rù chǔ mén xiū。
去欲蒐戎乘,行将咏德愬。qù yù sōu róng chéng,xíng jiāng yǒng dé sù。
凤洮鸣镝满,云朔羽书稠。fèng táo míng dī mǎn,yún shuò yǔ shū chóu。
汧渭秦非子,河源汉列侯。qiān wèi qín fēi zi,hé yuán hàn liè hóu。
羌胡形欲诡,将相语犹偷。qiāng hú xíng yù guǐ,jiāng xiāng yǔ yóu tōu。
马谷经年减,燕金几处求。mǎ gǔ jīng nián jiǎn,yàn jīn jǐ chù qiú。
和戎虚汉物,赠策岂吾谋。hé róng xū hàn wù,zèng cè qǐ wú móu。
太白朝芒角,崆峒宿践蹂。tài bái cháo máng jiǎo,kōng dòng sù jiàn róu。
英雄怀玉剑,形势惜金瓯。yīng xióng huái yù jiàn,xíng shì xī jīn ōu。
老亦趋千里,今何问一丘。lǎo yì qū qiān lǐ,jīn hé wèn yī qiū。
骏图周冂得,戎议傅咸优。jùn tú zhōu jiōng dé,róng yì fù xián yōu。
并事今吴赵,长流旧沈邹。bìng shì jīn wú zhào,zhǎng liú jiù shěn zōu。
群公心赤苦,高爵岁华遒。qún gōng xīn chì kǔ,gāo jué suì huá qiú。
未必参帷幕,看君展一筹。wèi bì cān wéi mù,kàn jūn zhǎn yī chóu。
汤显祖

汤显祖

汤显祖(1550—1616),中国明代戏曲家、文学家。字义仍,号海若、若士、清远道人。汉族,江西临川人。公元1583年(万历十一年)中进士,任太常寺博士、礼部主事,因弹劾申时行,降为徐闻典史,后调任浙江遂昌知县,又因不附权贵而免官,未再出仕。曾从罗汝芳读书,又受李贽思想的影响。在戏曲创作方面,反对拟古和拘泥于格律。作有传奇《牡丹亭》、《邯郸记》、《南柯记》、《紫钗记》,合称《玉茗堂四梦》,以《牡丹亭》最著名。在戏曲史上,和关汉卿、王实甫齐名,在中国乃至世界文学史上都有着重要的地位。 汤显祖的作品>>

猜您喜欢

南海浴日亭拜长至

汤显祖

孤臣遥浴日,沧海亦书云。gū chén yáo yù rì,cāng hǎi yì shū yún。
愿得扶桑影,年年奉圣君。yuàn dé fú sāng yǐng,nián nián fèng shèng jūn。

雁山迷路

汤显祖

借问采茶女,烟霞路几重。jiè wèn cǎi chá nǚ,yān xiá lù jǐ zhòng。
屏山遮不断,前面剪刀峰。píng shān zhē bù duàn,qián miàn jiǎn dāo fēng。

游黄山白岳不果

汤显祖

欲识金银气,多从黄白游。yù shí jīn yín qì,duō cóng huáng bái yóu。
一生痴绝处,无梦到徽州。yī shēng chī jué chù,wú mèng dào huī zhōu。

信陵君饮酒近妇人

汤显祖

魏国乃为累,万古悲公子。wèi guó nǎi wèi lèi,wàn gǔ bēi gōng zi。
世上无神仙,英雄如是死。shì shàng wú shén xiān,yīng xióng rú shì sǐ。

广陵偶题二首

汤显祖

岁月隔人去,风尘可自如。suì yuè gé rén qù,fēng chén kě zì rú。
偶然流泪处,翻着旧时书。ǒu rán liú lèi chù,fān zhe jiù shí shū。

广陵偶题二首

汤显祖

忽忽知何意,悠悠向此方。hū hū zhī hé yì,yōu yōu xiàng cǐ fāng。
却知新涕泪,还是旧衣裳。què zhī xīn tì lèi,hái shì jiù yī shang。

司马德操谓庞德公妻子作黍元直欲来

汤显祖

世乱难为士,存身各有致。shì luàn nán wèi shì,cún shēn gè yǒu zhì。
鹿门一辈人,未测语何事。lù mén yī bèi rén,wèi cè yǔ hé shì。

江宿

汤显祖

寂历秋江渔火稀,起看残月映林微。jì lì qiū jiāng yú huǒ xī,qǐ kàn cán yuè yìng lín wēi。
波光水鸟惊犹宿,露冷流萤湿不飞。bō guāng shuǐ niǎo jīng yóu sù,lù lěng liú yíng shī bù fēi。

闻都城渴雨,时苦摊税

汤显祖

五风十雨亦为褒,薄夜焚香沾御袍。wǔ fēng shí yǔ yì wèi bāo,báo yè fén xiāng zhān yù páo。
当知雨亦愁抽税,笑语江南申渐高。dāng zhī yǔ yì chóu chōu shuì,xiào yǔ jiāng nán shēn jiàn gāo。

黄金台

汤显祖

昭王灵气久疏芜,今日登台吊望诸。zhāo wáng líng qì jiǔ shū wú,jīn rì dēng tái diào wàng zhū。
一自蒯生流涕后,几人曾读报燕书。yī zì kuǎi shēng liú tì hòu,jǐ rén céng dú bào yàn shū。

广陵夜

汤显祖

金灯飒飒夜潮寒,楼观春阴海气残。jīn dēng sà sà yè cháo hán,lóu guān chūn yīn hǎi qì cán。
莫露乡心与离思,美人容易曲中弹。mò lù xiāng xīn yǔ lí sī,měi rén róng yì qū zhōng dàn。

病酒答梅禹金

汤显祖

青楼明烛夜欢残,醉吐春衫倚画阑。qīng lóu míng zhú yè huān cán,zuì tǔ chūn shān yǐ huà lán。
赖是美人能爱惜,双双红袖障轻寒。lài shì měi rén néng ài xī,shuāng shuāng hóng xiù zhàng qīng hán。

即事

汤显祖

汉家七叶珥金貂,不见松阴叹绿苗。hàn jiā qī yè ěr jīn diāo,bù jiàn sōng yīn tàn lǜ miáo。
却叹江陵浪花蕊,一时开放等闲消。què tàn jiāng líng làng huā ruǐ,yī shí kāi fàng děng xián xiāo。

七夕醉答君东

汤显祖

玉茗堂开春翠屏,新词传唱《牡丹亭》。yù míng táng kāi chūn cuì píng,xīn cí chuán chàng mǔ dān tíng。
伤心拍遍无人会,自掐檀痕教小伶。shāng xīn pāi biàn wú rén huì,zì qiā tán hén jiào xiǎo líng。

八月三日得月亭夜宴有感而作

汤显祖

多情多病莫多愁,纤月风亭得乍游。duō qíng duō bìng mò duō chóu,xiān yuè fēng tíng dé zhà yóu。
我亦池塘当户好,断云城郭夜侵楼。wǒ yì chí táng dāng hù hǎo,duàn yún chéng guō yè qīn lóu。
1021234567