古诗词

晖过太常博士宅

汤显祖

太常东署中,五年足栖集。tài cháng dōng shǔ zhōng,wǔ nián zú qī jí。
南风多爽昪,春梅未湫湿。nán fēng duō shuǎng biàn,chūn méi wèi jiǎo shī。
儿子此生成,琴书此敦习。ér zi cǐ shēng chéng,qín shū cǐ dūn xí。
逼迫徙詹事,后者来何急。bī pò xǐ zhān shì,hòu zhě lái hé jí。
出门别井灶,致词如欲泣。chū mén bié jǐng zào,zhì cí rú yù qì。
临去几回首,向后恒过入。lín qù jǐ huí shǒu,xiàng hòu héng guò rù。
昔作主人居,今向宾阶揖。xī zuò zhǔ rén jū,jīn xiàng bīn jiē yī。
已悲题字灭,稍呀新堂葺。yǐ bēi tí zì miè,shāo ya xīn táng qì。
触迹有思存,循年真怅悒。chù jì yǒu sī cún,xún nián zhēn chàng yì。
旧隶犹瞻叩,比邻都问及。jiù lì yóu zhān kòu,bǐ lín dōu wèn jí。
坐深难可留,檐庭去犹立。zuò shēn nán kě liú,yán tíng qù yóu lì。
百年浑似此,前人互通执。bǎi nián hún shì cǐ,qián rén hù tōng zhí。
弱心诚自嗤,怀来非可戢。ruò xīn chéng zì chī,huái lái fēi kě jí。
汤显祖

汤显祖

汤显祖(1550—1616),中国明代戏曲家、文学家。字义仍,号海若、若士、清远道人。汉族,江西临川人。公元1583年(万历十一年)中进士,任太常寺博士、礼部主事,因弹劾申时行,降为徐闻典史,后调任浙江遂昌知县,又因不附权贵而免官,未再出仕。曾从罗汝芳读书,又受李贽思想的影响。在戏曲创作方面,反对拟古和拘泥于格律。作有传奇《牡丹亭》、《邯郸记》、《南柯记》、《紫钗记》,合称《玉茗堂四梦》,以《牡丹亭》最著名。在戏曲史上,和关汉卿、王实甫齐名,在中国乃至世界文学史上都有着重要的地位。 汤显祖的作品>>

猜您喜欢

题东光驿壁是刘侍御台绝命处

汤显祖

哀刘泣玉太淋漓,棋后何须更说棋。āi liú qì yù tài lín lí,qí hòu hé xū gèng shuō qí。
闻道辽阳生窜日,无人敢作送行诗。wén dào liáo yáng shēng cuàn rì,wú rén gǎn zuò sòng xíng shī。

胡姬抄骑过通渭

汤显祖

渭南兵火照城山,十八盘西探马还。wèi nán bīng huǒ zhào chéng shān,shí bā pán xī tàn mǎ hái。
似倚燕支好颜色,秋风欲向妙娥关。shì yǐ yàn zhī hǎo yán sè,qiū fēng yù xiàng miào é guān。

送卖水絮人过万州

汤显祖

江西水絮白轻微,残腊天南正葛衣。jiāng xī shuǐ xù bái qīng wēi,cán là tiān nán zhèng gé yī。
见说先朝曾雨雪,槟榔寒落冻鱼飞。jiàn shuō xiān cháo céng yǔ xuě,bīn láng hán luò dòng yú fēi。

偶作

汤显祖

兵风鹤尽华亭夜,彩笔鹦销汉水春。bīng fēng hè jǐn huá tíng yè,cǎi bǐ yīng xiāo hàn shuǐ chūn。
天道到来那可说,无名人杀有名人。tiān dào dào lái nà kě shuō,wú míng rén shā yǒu míng rén。

临章楼闻越舸且别怅然二首

汤显祖

临章楼畔唱歌频,乱飒花枝记饮巡。lín zhāng lóu pàn chàng gē pín,luàn sà huā zhī jì yǐn xún。
定去扬州须说与,相怜还是故乡人。dìng qù yáng zhōu xū shuō yǔ,xiāng lián hái shì gù xiāng rén。

临章楼闻越舸且别怅然二首

汤显祖

乱帆秋影半江楼,燕语沧凉傍客舟。luàn fān qiū yǐng bàn jiāng lóu,yàn yǔ cāng liáng bàng kè zhōu。
便去扬州且明日,故乡今夜有人留。biàn qù yáng zhōu qiě míng rì,gù xiāng jīn yè yǒu rén liú。

官阁

汤显祖

兰歌灭烛暗逢迎,槛倚红梅发艳轻。lán gē miè zhú àn féng yíng,kǎn yǐ hóng méi fā yàn qīng。
半醉卷帘春雪里,竹厨濩火夜分情。bàn zuì juǎn lián chūn xuě lǐ,zhú chú huò huǒ yè fēn qíng。

少小

汤显祖

少小词场得浪名,白头文字总忘情。shǎo xiǎo cí chǎng dé làng míng,bái tóu wén zì zǒng wàng qíng。
若非河岳驱排尽,定是烟花拨捩成。ruò fēi hé yuè qū pái jǐn,dìng shì yān huā bō liè chéng。

口占奉期建安三月三

汤显祖

排比新声接旧欢,重门初燕语春寒。pái bǐ xīn shēng jiē jiù huān,zhòng mén chū yàn yǔ chūn hán。
心知日暮能留客,明月西园是建安。xīn zhī rì mù néng liú kè,míng yuè xī yuán shì jiàn ān。

拨闷偶怀江陵相以下八公

汤显祖

总教抛却宦情何,忽自悲伤忽笑歌。zǒng jiào pāo què huàn qíng hé,hū zì bēi shāng hū xiào gē。
半百年来迁客里,数家开阁不曾过。bàn bǎi nián lái qiān kè lǐ,shù jiā kāi gé bù céng guò。

送杨吉父伍念父乡试二首

汤显祖

明远楼前湖水连,月中相对两苍然。míng yuǎn lóu qián hú shuǐ lián,yuè zhōng xiāng duì liǎng cāng rán。
姮娥既有长生药,未必全将与少年。héng é jì yǒu zhǎng shēng yào,wèi bì quán jiāng yǔ shǎo nián。

送杨吉父伍念父乡试二首

汤显祖

友声相唤出河津,伐桂丁丁向月轮。yǒu shēng xiāng huàn chū hé jīn,fá guì dīng dīng xiàng yuè lún。
大有少年那薄幸,姮娥须惜老成人。dà yǒu shǎo nián nà báo xìng,héng é xū xī lǎo chéng rén。

书金史后

汤显祖

沧桑长共此山河,却为中原涕泪多。cāng sāng zhǎng gòng cǐ shān hé,què wèi zhōng yuán tì lèi duō。
看到幽兰轩里事,依然流恨似宣和。kàn dào yōu lán xuān lǐ shì,yī rán liú hèn shì xuān hé。

漫书答唐观察四首

汤显祖

岭外梅残鬓欲星,孤琴摇拽越山青。lǐng wài méi cán bìn yù xīng,gū qín yáo zhuāi yuè shān qīng。
只言姓字人间有,那得题名到御屏。zhǐ yán xìng zì rén jiān yǒu,nà dé tí míng dào yù píng。

漫书答唐观察四首

汤显祖

县小河阳花遍开,金盘露冷醉人来。xiàn xiǎo hé yáng huā biàn kāi,jīn pán lù lěng zuì rén lái。
也知不厌山公启,解事长亏女秀才。yě zhī bù yàn shān gōng qǐ,jiě shì zhǎng kuī nǚ xiù cái。
1021234567