古诗词

送齐经历还嘉兴

岳正

吴越风烟欈李偏,况依绿水泛红莲。wú yuè fēng yān wéi lǐ piān,kuàng yī lǜ shuǐ fàn hóng lián。
谁能长揖诸侯幕,君更能兼阖府贤。shuí néng zhǎng yī zhū hóu mù,jūn gèng néng jiān hé fǔ xián。
北阙朝绅归未得,南州宾榻想长悬。běi quē cháo shēn guī wèi dé,nán zhōu bīn tà xiǎng zhǎng xuán。
使君喜是吾乡彦,荐稿行看到日边。shǐ jūn xǐ shì wú xiāng yàn,jiàn gǎo xíng kàn dào rì biān。

岳正

明顺天府漷县人,字季方,号蒙泉。工书画,尤擅画葡萄。正统十三年进士。授编修,天顺初改修撰,以原官入内阁,预机务。在阁二十八日,忤石亨、曹吉祥,被构陷,谪钦州同知,旋系狱,戍肃州。宪宗初复修撰,出为兴化知府,旋辞归。谥文肃。有《深衣注疏》、《类博杂言》、《类博稿》。 岳正的作品>>

猜您喜欢

贞女陈若瑛未嫁死节

岳正

有女名若瑛,义门陈氏子。yǒu nǚ míng ruò yīng,yì mén chén shì zi。
女红中馈馀,颇亦闲书史。nǚ hóng zhōng kuì yú,pǒ yì xián shū shǐ。
十九聘舒郎,双璧灿盈贮。shí jiǔ pìn shū láng,shuāng bì càn yíng zhù。
百年偕老期,竟为天所沮。bǎi nián xié lǎo qī,jìng wèi tiān suǒ jǔ。
妾身虽未明,妾心良己许。qiè shēn suī wèi míng,qiè xīn liáng jǐ xǔ。
岂无展转匹,志夺妾所耻。qǐ wú zhǎn zhuǎn pǐ,zhì duó qiè suǒ chǐ。
名既为君妇,能不为君死。míng jì wèi jūn fù,néng bù wèi jūn sǐ。
我生尚气节,赋终毛发竖。wǒ shēng shàng qì jié,fù zhōng máo fā shù。

秋潦(1)有感

岳正

积潦未经日,谁教水虫游。jī lǎo wèi jīng rì,shuí jiào shuǐ chóng yóu。
薄暮积潦冱,水虫随巳休。báo mù jī lǎo hù,shuǐ chóng suí sì xiū。
乃知造物者,不独于蜉蝣。nǎi zhī zào wù zhě,bù dú yú fú yóu。
蟠桃三千年,灵椿五百秋。pán táo sān qiān nián,líng chūn wǔ bǎi qiū。
风霜既历历,岁月亦悠悠。fēng shuāng jì lì lì,suì yuè yì yōu yōu。
自是由乘除,举世惊短修。zì shì yóu chéng chú,jǔ shì jīng duǎn xiū。
遂令得失徒,浪喜还浪愁。suì lìng dé shī tú,làng xǐ hái làng chóu。
达人观大观,委心任去留。dá rén guān dà guān,wěi xīn rèn qù liú。

春日杂兴和陈宣之韵

岳正

嗟嗟荆山玉,璞中美不扬。jiē jiē jīng shān yù,pú zhōng měi bù yáng。
不殊瓦与砾,弃置官道傍。bù shū wǎ yǔ lì,qì zhì guān dào bàng。
一朝秦相国,琢成龙凤章。yī cháo qín xiāng guó,zuó chéng lóng fèng zhāng。
沐浴献天子,千载仰馀光。mù yù xiàn tiān zi,qiān zài yǎng yú guāng。

春日杂兴和陈宣之韵

岳正

姣姣闺中女,玉质世无并。jiāo jiāo guī zhōng nǚ,yù zhì shì wú bìng。
却嫌脂粉恶,反为颜色病。què xián zhī fěn è,fǎn wèi yán sè bìng。
况有兰蕙心,平生抱贞静。kuàng yǒu lán huì xīn,píng shēng bào zhēn jìng。
择对嫁已晚,卿家何日聘。zé duì jià yǐ wǎn,qīng jiā hé rì pìn。

春日杂兴和陈宣之韵

岳正

煮革能成胶,刳树乃成漆。zhǔ gé néng chéng jiāo,kū shù nǎi chéng qī。
以胶投漆中,不见有痕迹。yǐ jiāo tóu qī zhōng,bù jiàn yǒu hén jì。
古人不可作,古道不可述。gǔ rén bù kě zuò,gǔ dào bù kě shù。
忍为纤纤徒,熟路生荆棘。rěn wèi xiān xiān tú,shú lù shēng jīng jí。

感怀

岳正

黄金沽白酒,买醉不买醒。huáng jīn gū bái jiǔ,mǎi zuì bù mǎi xǐng。
青春浪成老,绿发余几茎。qīng chūn làng chéng lǎo,lǜ fā yú jǐ jīng。
历观今古人,谁许完好名。lì guān jīn gǔ rén,shuí xǔ wán hǎo míng。
相思复相念,展转难为情。xiāng sī fù xiāng niàn,zhǎn zhuǎn nán wèi qíng。
中夜耿无寐,起坐待天明。zhōng yè gěng wú mèi,qǐ zuò dài tiān míng。

答李甥士常

岳正

李郎勋阀子,被服作儒生。lǐ láng xūn fá zi,bèi fú zuò rú shēng。
年少胆气粗,俗尚鸿毛轻。nián shǎo dǎn qì cū,sú shàng hóng máo qīng。
平视裘马豪,横突辞赋营。píng shì qiú mǎ háo,héng tū cí fù yíng。
前瞻圣贤域,徐闯八九程。qián zhān shèng xián yù,xú chuǎng bā jiǔ chéng。
譬如堂堂陈,势莫敢与争。pì rú táng táng chén,shì mò gǎn yǔ zhēng。
又如虎负嵎,可避不可撄。yòu rú hǔ fù yú,kě bì bù kě yīng。
况服声利驾,肯移跬步旌。kuàng fú shēng lì jià,kěn yí kuǐ bù jīng。
齐由尚功大,鲁以秉礼名。qí yóu shàng gōng dà,lǔ yǐ bǐng lǐ míng。
在忽故辞偶,于渭事亲迎。zài hū gù cí ǒu,yú wèi shì qīn yíng。
道同千方合,书组万缕情。dào tóng qiān fāng hé,shū zǔ wàn lǚ qíng。
讵谓林下穷,可馆世上英。jù wèi lín xià qióng,kě guǎn shì shàng yīng。
临风歌玉树,促刺愧冰清。lín fēng gē yù shù,cù cì kuì bīng qīng。

哭堂儿

岳正

我年五十四,四次举儿子。wǒ nián wǔ shí sì,sì cì jǔ ér zi。
阿增十九龄,志业总可喜。ā zēng shí jiǔ líng,zhì yè zǒng kě xǐ。
岂不恸其夭,谓有堂儿恃。qǐ bù tòng qí yāo,wèi yǒu táng ér shì。
应元与祖授,孩殇且勿齿。yīng yuán yǔ zǔ shòu,hái shāng qiě wù chǐ。
仁者必有后,古贤范世语。rén zhě bì yǒu hòu,gǔ xián fàn shì yǔ。
我讵敢为恶,堂儿竟童死。wǒ jù gǎn wèi è,táng ér jìng tóng sǐ。
失明固可讥,不忧亦去理。shī míng gù kě jī,bù yōu yì qù lǐ。
悲哉呜咽声,惧成不孝尔。bēi zāi wū yàn shēng,jù chéng bù xiào ěr。

四皓图(1)

岳正

汉高骑马鞭群雄,驾驭不到商山中。hàn gāo qí mǎ biān qún xióng,jià yù bù dào shāng shān zhōng。
山中潜龙惜鳞甲,肯与走狗同牢笼。shān zhōng qián lóng xī lín jiǎ,kěn yǔ zǒu gǒu tóng láo lóng。
野鸡宫中颜色老,恩爱何人为最好。yě jī gōng zhōng yán sè lǎo,ēn ài hé rén wèi zuì hǎo。
戚姬未彘惠统危,鹤书急走商山道。qī jī wèi zhì huì tǒng wēi,hè shū jí zǒu shāng shān dào。
山中潜龙始一来,楚歌楚舞双徘徊。shān zhōng qián lóng shǐ yī lái,chǔ gē chǔ wǔ shuāng pái huái。
抚图令人长叹息,叹息留侯真有才。fǔ tú lìng rén zhǎng tàn xī,tàn xī liú hóu zhēn yǒu cái。

题羲之观鹅图

岳正

洛阳天子身衣青,典午横被清谈倾。luò yáng tiān zi shēn yī qīng,diǎn wǔ héng bèi qīng tán qīng。
群公各收新亭泪,诸王独擅江东名。qún gōng gè shōu xīn tíng lèi,zhū wáng dú shàn jiāng dōng míng。
王家子弟谁如玉,郎君解坦东床腹。wáng jiā zi dì shuí rú yù,láng jūn jiě tǎn dōng chuáng fù。
内史由来是散阶,右军未必非雌伏。nèi shǐ yóu lái shì sàn jiē,yòu jūn wèi bì fēi cí fú。
鞠花嗅罢倚高秋,眼中怀祖齐蜉蝣。jū huā xiù bà yǐ gāo qiū,yǎn zhōng huái zǔ qí fú yóu。
痴儿翻据台司榻,羽觞漫作兰亭游。chī ér fān jù tái sī tà,yǔ shāng màn zuò lán tíng yóu。
填膺豪气弸莫过,时于行草露棱角。tián yīng háo qì péng mò guò,shí yú xíng cǎo lù léng jiǎo。
能雄百代翰墨场,龙跳天门虎卧阁。néng xióng bǎi dài hàn mò chǎng,lóng tiào tiān mén hǔ wò gé。
白鹅修颈西复东,潇洒颇与吾意同。bái é xiū jǐng xī fù dōng,xiāo sǎ pǒ yǔ wú yì tóng。
风情一点当时目,至今传写画图中。fēng qíng yī diǎn dāng shí mù,zhì jīn chuán xiě huà tú zhōng。

桃源图

岳正

小桨轻摇帆半斜,仙山似有浮云遮。xiǎo jiǎng qīng yáo fān bàn xié,xiān shān shì yǒu fú yún zhē。
前溪后溪响流水,千树万树开桃花。qián xī hòu xī xiǎng liú shuǐ,qiān shù wàn shù kāi táo huā。
图画已成晋故事,风俗还是秦人家。tú huà yǐ chéng jìn gù shì,fēng sú hái shì qín rén jiā。
退之元亮不可问,小立空庭漫自嗟。tuì zhī yuán liàng bù kě wèn,xiǎo lì kōng tíng màn zì jiē。

瑞竹诗

岳正

花容妩媚竹幽独,道人爱花不爱竹。huā róng wǔ mèi zhú yōu dú,dào rén ài huā bù ài zhú。
斫竹障花倒插地,逆施巳分无生意。zhuó zhú zhàng huā dào chā dì,nì shī sì fēn wú shēng yì。
谁料天公为斡旋,花容不久竹反妍。shuí liào tiān gōng wèi wò xuán,huā róng bù jiǔ zhú fǎn yán。
道人一见称为瑞,昔者贱之今日贵。dào rén yī jiàn chēng wèi ruì,xī zhě jiàn zhī jīn rì guì。
世间此事纷如麻,岂独区区竹与花。shì jiān cǐ shì fēn rú má,qǐ dú qū qū zhú yǔ huā。
为君短歌不成调,落日掀髯空自嗟。wèi jūn duǎn gē bù chéng diào,luò rì xiān rán kōng zì jiē。

题冬日聚禽图

岳正

阴风吹天天欲裂,混沌怕死方愁绝。yīn fēng chuī tiān tiān yù liè,hùn dùn pà sǐ fāng chóu jué。
潜将元气闭重渊,化工倔强时偷泄。qián jiāng yuán qì bì zhòng yuān,huà gōng jué qiáng shí tōu xiè。
附炎物态本寻常,何怪众禽争向阳。fù yán wù tài běn xún cháng,hé guài zhòng qín zhēng xiàng yáng。
红毛翠鬣莫指数,醉眼仅识双鸳鸯。hóng máo cuì liè mò zhǐ shù,zuì yǎn jǐn shí shuāng yuān yāng。
声噤不闻鹦鹆语,羽摇空见鹡鸰忙。shēng jìn bù wén yīng yù yǔ,yǔ yáo kōng jiàn jí líng máng。
白头毣毣营栖息,黄口飞飞恣颉颃。bái tóu mù mù yíng qī xī,huáng kǒu fēi fēi zì jié háng。
高冈梧桐结实未?待尔招吾丹凤凰。gāo gāng wú tóng jié shí wèi?dài ěr zhāo wú dān fèng huáng。

吴时极菜园

岳正

春风吹春春雨肥,畦南畦北腻如脂。chūn fēng chuī chūn chūn yǔ féi,qí nán qí běi nì rú zhī。
日食都无万钱费,先生自有畦中芝。rì shí dōu wú wàn qián fèi,xiān shēng zì yǒu qí zhōng zhī。
朝为羹、暮为糜,软蒸烂煮皆所宜。cháo wèi gēng mù wèi mí,ruǎn zhēng làn zhǔ jiē suǒ yí。
撑肠拄腹卧不得,夜半起舞还生悲。chēng cháng zhǔ fù wò bù dé,yè bàn qǐ wǔ hái shēng bēi。
可怜四海多疮痍,民财已竭民力疲。kě lián sì hǎi duō chuāng yí,mín cái yǐ jié mín lì pí。
烹龙炮凤日不足,肉食诸公知不知。pēng lóng pào fèng rì bù zú,ròu shí zhū gōng zhī bù zhī。
君不见,咬得此根事可为,岂无大道能济时?先生莫守千瓮韭,要令四海无寒饥。jūn bù jiàn,yǎo dé cǐ gēn shì kě wèi,qǐ wú dà dào néng jì shí?xiān shēng mò shǒu qiān wèng jiǔ,yào lìng sì hǎi wú hán jī。

杨氏忠孝堂

岳正

故人尺素来朔方,邀我为赋忠孝堂。gù rén chǐ sù lái shuò fāng,yāo wǒ wèi fù zhōng xiào táng。
忠孝将军身姓杨,虎头猿臂八尺长。zhōng xiào jiāng jūn shēn xìng yáng,hǔ tóu yuán bì bā chǐ zhǎng。
父兄子弟镇边疆,门阀上拟郭汾阳。fù xiōng zi dì zhèn biān jiāng,mén fá shàng nǐ guō fén yáng。
尔来分阃才三霜,解使声名如许香。ěr lái fēn kǔn cái sān shuāng,jiě shǐ shēng míng rú xǔ xiāng。
平生最笑马与臧,鸣剑抵掌无乃狂。píng shēng zuì xiào mǎ yǔ zāng,míng jiàn dǐ zhǎng wú nǎi kuáng。
骁捷不数王彦章,方略仅许赵破羌。xiāo jié bù shù wáng yàn zhāng,fāng lüè jǐn xǔ zhào pò qiāng。
前年耀兵青海傍,犬戎恃强来陆梁。qián nián yào bīng qīng hǎi bàng,quǎn róng shì qiáng lái lù liáng。
铁骑十万请自当,目眦磔裂须髯张。tiě qí shí wàn qǐng zì dāng,mù zì zhé liè xū rán zhāng。
弯弧射杀左贤王,马前系颈单于降。wān hú shè shā zuǒ xián wáng,mǎ qián xì jǐng dān yú jiàng。
战酣但见日色黄,一身那顾七十创。zhàn hān dàn jiàn rì sè huáng,yī shēn nà gù qī shí chuàng。
捷书星飞达未央,诏许赤组绾金章。jié shū xīng fēi dá wèi yāng,zhào xǔ chì zǔ wǎn jīn zhāng。
吾闻功成名亦扬,丈夫忠孝莫此良。wú wén gōng chéng míng yì yáng,zhàng fū zhōng xiào mò cǐ liáng。
华堂杰构摩空苍,巍然千载鲁灵光。huá táng jié gòu mó kōng cāng,wēi rán qiān zài lǔ líng guāng。
112«2345678