古诗词

张医士杏林图

岳正

匡庐之山高几许?香炉峰入青云里。kuāng lú zhī shān gāo jǐ xǔ?xiāng lú fēng rù qīng yún lǐ。
云里仙家传姓张,直向峰头开草堂。yún lǐ xiān jiā chuán xìng zhāng,zhí xiàng fēng tóu kāi cǎo táng。
堂前杏林接原野,尽是居人为栽者。táng qián xìng lín jiē yuán yě,jǐn shì jū rén wèi zāi zhě。
东风吹春春不住,千树万树飞红雨。dōng fēng chuī chūn chūn bù zhù,qiān shù wàn shù fēi hóng yǔ。
红雨飞残碧玉枝,黄金子结何离离。hóng yǔ fēi cán bì yù zhī,huáng jīn zi jié hé lí lí。
仙翁富此知何用,年来半与贫穷共。xiān wēng fù cǐ zhī hé yòng,nián lái bàn yǔ pín qióng gòng。
贫者不困病者痊,感恩欲报良无缘。pín zhě bù kùn bìng zhě quán,gǎn ēn yù bào liáng wú yuán。
但愿花开复结实,仙翁一住三千年。dàn yuàn huā kāi fù jié shí,xiān wēng yī zhù sān qiān nián。

岳正

明顺天府漷县人,字季方,号蒙泉。工书画,尤擅画葡萄。正统十三年进士。授编修,天顺初改修撰,以原官入内阁,预机务。在阁二十八日,忤石亨、曹吉祥,被构陷,谪钦州同知,旋系狱,戍肃州。宪宗初复修撰,出为兴化知府,旋辞归。谥文肃。有《深衣注疏》、《类博杂言》、《类博稿》。 岳正的作品>>

猜您喜欢

经筵(1)初开有述

岳正

讲殿弘开集缙绅,缉熙圣学载经纶。jiǎng diàn hóng kāi jí jìn shēn,jī xī shèng xué zài jīng lún。
黄封既醉天庖酒,白铤还颁内帑银。huáng fēng jì zuì tiān páo jiǔ,bái dìng hái bān nèi tǎng yín。
自古明良难际遇,方今鱼水契君臣。zì gǔ míng liáng nán jì yù,fāng jīn yú shuǐ qì jūn chén。
龙墀接武皆麟趾,未许驽骀逐后尘。lóng chí jiē wǔ jiē lín zhǐ,wèi xǔ nú dài zhú hòu chén。

方氏贞静诗

岳正

结发初成燕尔婚,已将心事许深恩。jié fā chū chéng yàn ěr hūn,yǐ jiāng xīn shì xǔ shēn ēn。
箜篌竟作凭河别,精卫长衔渡海冤。kōng hóu jìng zuò píng hé bié,jīng wèi zhǎng xián dù hǎi yuān。
孟母教还成令子,赵孤存不藉公孙。mèng mǔ jiào hái chéng lìng zi,zhào gū cún bù jí gōng sūn。
高风千古清人骨,贞节无惭号德门。gāo fēng qiān gǔ qīng rén gǔ,zhēn jié wú cán hào dé mén。

张家湾舟中

岳正

被罪承恩岭外游,思乡何处仲宣楼。bèi zuì chéng ēn lǐng wài yóu,sī xiāng hé chù zhòng xuān lóu。
风霜万里蛮荒夜,烟雨三江泽国秋。fēng shuāng wàn lǐ mán huāng yè,yān yǔ sān jiāng zé guó qiū。
不信功名成梦觉,早闻富贵等云浮。bù xìn gōng míng chéng mèng jué,zǎo wén fù guì děng yún fú。
令人却羡桐江叟,长拥羊裘把钓钩。lìng rén què xiàn tóng jiāng sǒu,zhǎng yōng yáng qiú bǎ diào gōu。

奉饯季方先生

岳正

滦江江上水悠悠,送客江边莫上楼。luán jiāng jiāng shàng shuǐ yōu yōu,sòng kè jiāng biān mò shàng lóu。
五岭瘴高烟蔽日,两孤云湿雨鸣秋。wǔ lǐng zhàng gāo yān bì rì,liǎng gū yún shī yǔ míng qiū。
丰城剑气东南起,合浦珠光昼夜浮。fēng chéng jiàn qì dōng nán qǐ,hé pǔ zhū guāng zhòu yè fú。
祭罢鳄鱼归去晚,刺桐花外月如钩。jì bà è yú guī qù wǎn,cì tóng huā wài yuè rú gōu。

十七日诣(1)漷(2)南辞先墓有感

岳正

百年家业恐沉沦,冠绂承恩愧此身。bǎi nián jiā yè kǒng chén lún,guān fú chéng ēn kuì cǐ shēn。
敢望功名光简册,要将忠孝答君亲。gǎn wàng gōng míng guāng jiǎn cè,yào jiāng zhōng xiào dá jūn qīn。
迂疏不解惩缄口,愚憨终教犯逆鳞。yū shū bù jiě chéng jiān kǒu,yú hān zhōng jiào fàn nì lín。
一去南荒几万里,未堪回首泪盈巾。yī qù nán huāng jǐ wàn lǐ,wèi kān huí shǒu lèi yíng jīn。

散步河滨至安陵(1)与许阁老舍舟岸行,许有诗见投,依韵奉和

岳正

散步河滨夕照红,绿杨低拂岸西东。sàn bù hé bīn xī zhào hóng,lǜ yáng dī fú àn xī dōng。
寡妻亦解忧周室,渔父从教笑屈忠。guǎ qī yì jiě yōu zhōu shì,yú fù cóng jiào xiào qū zhōng。
老去丹心能益壮,愁来白发欲成翁。lǎo qù dān xīn néng yì zhuàng,chóu lái bái fā yù chéng wēng。
休怜谪宦终蹉跌,闻说王臣尚匪躬。xiū lián zhé huàn zhōng cuō diē,wén shuō wáng chén shàng fěi gōng。

便面小景

岳正

小阁临江虚欲流,长松满地烟未收。xiǎo gé lín jiāng xū yù liú,zhǎng sōng mǎn dì yān wèi shōu。
孤舟何处晚归急,惊起波心双白鸥。gū zhōu hé chù wǎn guī jí,jīng qǐ bō xīn shuāng bái ōu。

红梅

岳正

玉质谁教吐绛英,碧栏干外一枝横。yù zhì shuí jiào tǔ jiàng yīng,bì lán gàn wài yī zhī héng。
只应春色浓如酒,醉倚东风睡未醒。zhǐ yīng chūn sè nóng rú jiǔ,zuì yǐ dōng fēng shuì wèi xǐng。

九日三绝

岳正

木落江寒秋已赊,不堪时节促年华。mù luò jiāng hán qiū yǐ shē,bù kān shí jié cù nián huá。
只应怀古成长啸,闲向空庭嗅菊花。zhǐ yīng huái gǔ chéng zhǎng xiào,xián xiàng kōng tíng xiù jú huā。

九日三绝

岳正

菊花又报一年秋,聊复凭高解我忧。jú huā yòu bào yī nián qiū,liáo fù píng gāo jiě wǒ yōu。
秋水长天那更得,子安才调尚淹留。qiū shuǐ zhǎng tiān nà gèng dé,zi ān cái diào shàng yān liú。

九日三绝

岳正

雨中篱菊破轻黄,风外金橙试远香。yǔ zhōng lí jú pò qīng huáng,fēng wài jīn chéng shì yuǎn xiāng。
欲上龙山高处望,不胜秋色逼重阳。yù shàng lóng shān gāo chù wàng,bù shèng qiū sè bī zhòng yáng。

乌鹊

岳正

翩翩乌鹊来何处,夜深误落城头树。piān piān wū què lái hé chù,yè shēn wù luò chéng tóu shù。
风枝搅梦栖不成,和月飞归上林去。fēng zhī jiǎo mèng qī bù chéng,hé yuè fēi guī shàng lín qù。

题陈图南小像

岳正

点检陈桥已著鞭,先生归伴白云眠。diǎn jiǎn chén qiáo yǐ zhù biān,xiān shēng guī bàn bái yún mián。
务光不与人间事,却浪相传是睡仙。wù guāng bù yǔ rén jiān shì,què làng xiāng chuán shì shuì xiān。

题陶谷邮亭图

岳正

雪水烹茶诧党姬,玉堂明日有人知。xuě shuǐ pēng chá chà dǎng jī,yù táng míng rì yǒu rén zhī。
如何千里江南使,又向邮亭制小词。rú hé qiān lǐ jiāng nán shǐ,yòu xiàng yóu tíng zhì xiǎo cí。

送俞士栗归南都

岳正

胜游眼界隘寰区,如意声高缺唾壶。shèng yóu yǎn jiè ài huán qū,rú yì shēng gāo quē tuò hú。
闻道上林花最好,又随春色到皇都。wén dào shàng lín huā zuì hǎo,yòu suí chūn sè dào huáng dōu。
1121234567»