古诗词

出万年寺逾岭下涧观仙人赶石道中奇胜遂至浦口

岳岱

栉发下层峦,回望孤云巘。zhì fā xià céng luán,huí wàng gū yún yǎn。
岭际熠东光,云中树莫辨。lǐng jì yì dōng guāng,yún zhōng shù mò biàn。
清旦闻哀猿,涧谷知深浅。qīng dàn wén āi yuán,jiàn gǔ zhī shēn qiǎn。
溪壑多悲风,飒飒林叶卷。xī hè duō bēi fēng,sà sà lín yè juǎn。
纷纷劳应接,行行得奇选。fēn fēn láo yīng jiē,xíng xíng dé qí xuǎn。
百降复千升,既出还似返。bǎi jiàng fù qiān shēng,jì chū hái shì fǎn。
始谓尽崎嵚,旋更得平衍。shǐ wèi jǐn qí qīn,xuán gèng dé píng yǎn。
凄凄树含霜,灿灿花云罥。qī qī shù hán shuāng,càn càn huā yún juàn。
孤怀欲谁语,世虑忽已遣。gū huái yù shuí yǔ,shì lǜ hū yǐ qiǎn。
逶迤石成群,奔驰若可转。wēi yí shí chéng qún,bēn chí ruò kě zhuǎn。
洑流深叵测,山径益迂缅。fú liú shēn pǒ cè,shān jìng yì yū miǎn。
虽令素心洽,忍见仆夫喘。suī lìng sù xīn qià,rěn jiàn pū fū chuǎn。
浦口下归舟,川途日晼晚。pǔ kǒu xià guī zhōu,chuān tú rì wǎn wǎn。

岳岱

明苏州人,字东伯,自称秦馀山人,又号漳馀子。为嘉靖、隆庆间名士,隐居阳山。中年出游恒、岱诸岳及东南诸名山。善画能书。尝作《咏怀诗》九十六篇,为时所称。 岳岱的作品>>

猜您喜欢

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

雨过落花深,春眠懒无事。yǔ guò luò huā shēn,chūn mián lǎn wú shì。
起望西山云,不见山中寺。qǐ wàng xī shān yún,bù jiàn shān zhōng sì。
日高忽闻钟,惊散云峰翠。rì gāo hū wén zhōng,jīng sàn yún fēng cuì。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

可怜武陵溪,本自仙源水。kě lián wǔ líng xī,běn zì xiān yuán shuǐ。
渔舟昔因缘,未尽岩壑美。yú zhōu xī yīn yuán,wèi jǐn yán hè měi。
石门今已迷,月照千峰里。shí mén jīn yǐ mí,yuè zhào qiān fēng lǐ。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

鸥飞江上雪,雪覆江边竹。ōu fēi jiāng shàng xuě,xuě fù jiāng biān zhú。
扁舟不可渡,远望迷川陆。biǎn zhōu bù kě dù,yuǎn wàng mí chuān lù。
渔父暮归来,蓑衣满珠玉。yú fù mù guī lái,suō yī mǎn zhū yù。

武陵精舍六首湖南春雨

岳岱

乌归山日落,石壁开返照。wū guī shān rì luò,shí bì kāi fǎn zhào。
馀霞赤城标,复映临海峤。yú xiá chì chéng biāo,fù yìng lín hǎi jiào。
披襟坐春台,幽怀发孤啸。pī jīn zuò chūn tái,yōu huái fā gū xiào。

舞剑行

岳岱

君不见山人平生一宝剑,匣中提出三尺练。jūn bù jiàn shān rén píng shēng yī bǎo jiàn,xiá zhōng tí chū sān chǐ liàn。
寒光射目雪不如,草堂白昼惊飞电。hán guāng shè mù xuě bù rú,cǎo táng bái zhòu jīng fēi diàn。
吾祖随天逐胡虏,屯军黑松阵云苦。wú zǔ suí tiān zhú hú lǔ,tún jūn hēi sōng zhèn yún kǔ。
成功策勋仗此物,七十二漠何英武。chéng gōng cè xūn zhàng cǐ wù,qī shí èr mò hé yīng wǔ。
十圣承平久不用,四海风尘犹澒洞。shí shèng chéng píng jiǔ bù yòng,sì hǎi fēng chén yóu hòng dòng。
静听常因风雨鸣,深藏恐逐蛟龙动。jìng tīng cháng yīn fēng yǔ míng,shēn cáng kǒng zhú jiāo lóng dòng。
枯鱼之宴无乐方,为君起舞当斜阳。kū yú zhī yàn wú lè fāng,wèi jūn qǐ wǔ dāng xié yáng。
左右回旋还自翼,变击为刺随低昂。zuǒ yòu huí xuán hái zì yì,biàn jī wèi cì suí dī áng。
黄子翩翩出介胄,吾忝忠武为其后。huáng zi piān piān chū jiè zhòu,wú tiǎn zhōng wǔ wèi qí hòu。
二家文武世不替,况与吾家各亲厚。èr jiā wén wǔ shì bù tì,kuàng yǔ wú jiā gè qīn hòu。
舞罢悲歌蓟门曲,蓟门柔桑眼中绿。wǔ bà bēi gē jì mén qū,jì mén róu sāng yǎn zhōng lǜ。
呜呼!丈夫四十未封侯,何事日日衔杯剑应哭。wū hū!zhàng fū sì shí wèi fēng hóu,hé shì rì rì xián bēi jiàn yīng kū。

新笋歌

岳岱

满林黄鸟不胜啼,林下新笋与人齐。mǎn lín huáng niǎo bù shèng tí,lín xià xīn sǔn yǔ rén qí。
春风闭门走山兔,白昼露滴惊竹鸡。chūn fēng bì mén zǒu shān tù,bái zhòu lù dī jīng zhú jī。
雨中三日春已过,又近石床添几个。yǔ zhōng sān rì chūn yǐ guò,yòu jìn shí chuáng tiān jǐ gè。
竞将头角向青云,不管阶前绿苔破。jìng jiāng tóu jiǎo xiàng qīng yún,bù guǎn jiē qián lǜ tái pò。

赠程自邑

岳岱

天都山人与我别,遥指荆襄鼓兰楫。tiān dōu shān rén yǔ wǒ bié,yáo zhǐ jīng xiāng gǔ lán jí。
访古直上黄花川,思归懒出明月峡。fǎng gǔ zhí shàng huáng huā chuān,sī guī lǎn chū míng yuè xiá。
吴苑逢君碧草春,竹林高卧少情亲。wú yuàn féng jūn bì cǎo chūn,zhú lín gāo wò shǎo qíng qīn。
平生唯有三杯酒,十载重看万里人。píng shēng wéi yǒu sān bēi jiǔ,shí zài zhòng kàn wàn lǐ rén。

落日

岳岱

读书竟日衡门中,起眺落日西南峰。dú shū jìng rì héng mén zhōng,qǐ tiào luò rì xī nán fēng。
鸟趋返照向东岭,雁急暮寒鸣北风。niǎo qū fǎn zhào xiàng dōng lǐng,yàn jí mù hán míng běi fēng。
修竹浮浮结暝翠,疏花瑟瑟馀小红。xiū zhú fú fú jié míng cuì,shū huā sè sè yú xiǎo hóng。
秋山钟磬清耳目,石林隐约青莲宫。qiū shān zhōng qìng qīng ěr mù,shí lín yǐn yuē qīng lián gōng。

题画

岳岱

暮色起郊墟,牛羊识归路。mù sè qǐ jiāo xū,niú yáng shí guī lù。
牧童无枕簟,但铺明月卧。mù tóng wú zhěn diàn,dàn pù míng yuè wò。

东飞伯劳歌

岳岱

东飞伯劳西飞燕,玉关巫峡难相见。dōng fēi bó láo xī fēi yàn,yù guān wū xiá nán xiāng jiàn。
春时寄书人不归,秋风一夕绕罗帷。chūn shí jì shū rén bù guī,qiū fēng yī xī rào luó wéi。
鸣弦写怨感孤凰,含愁下机怀七襄。míng xián xiě yuàn gǎn gū huáng,hán chóu xià jī huái qī xiāng。
熠耀宵行穿落叶,琐窗桀桀流斜月。yì yào xiāo xíng chuān luò yè,suǒ chuāng jié jié liú xié yuè。
凤楼螭水声未终,日照深闺衣泪红。fèng lóu chī shuǐ shēng wèi zhōng,rì zhào shēn guī yī lèi hóng。
40123