古诗词

登鹿鸣山绝顶憩小蓬莱观易使君留题作

胡应麟

绝顶仙风面面来,中天何异到蓬莱。jué dǐng xiān fēng miàn miàn lái,zhōng tiān hé yì dào péng lái。
江流喷雪飞吴甸,石磴盘云上越台。jiāng liú pēn xuě fēi wú diān,shí dèng pán yún shàng yuè tái。
览胜欲穷游子目,留题谁并使君才。lǎn shèng yù qióng yóu zi mù,liú tí shuí bìng shǐ jūn cái。
含毫骤发登高兴,莫讶银钩破绿苔。hán háo zhòu fā dēng gāo xīng,mò yà yín gōu pò lǜ tái。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

安东平

胡应麟

东平刘生,远持遗郎。dōng píng liú shēng,yuǎn chí yí láng。
愿得邀郎,早还故乡。yuàn dé yāo láng,zǎo hái gù xiāng。

子夜变歌

胡应麟

期欢半夜来,忽复月光晓。qī huān bàn yè lái,hū fù yuè guāng xiǎo。
九月芙蓉花,颜色讵长好。jiǔ yuè fú róng huā,yán sè jù zhǎng hǎo。

女儿子

胡应麟

木兰歌声起两岸,江陵一夜肠欲断。mù lán gē shēng qǐ liǎng àn,jiāng líng yī yè cháng yù duàn。

女儿子

胡应麟

估客年年下黄牛,巫山十二猿鸣愁。gū kè nián nián xià huáng niú,wū shān shí èr yuán míng chóu。

寿阳乐

胡应麟

妆楼百馀尺,寿阳开,白马从东来。zhuāng lóu bǎi yú chǐ,shòu yáng kāi,bái mǎ cóng dōng lái。

子夜四时歌春

胡应麟

大堤三月中,垂杨千万树。dà dī sān yuè zhōng,chuí yáng qiān wàn shù。
郎骑白马来,堤上遥相遇。láng qí bái mǎ lái,dī shàng yáo xiāng yù。

子夜四时歌春

胡应麟

期欢大堤口,迟我采莲回。qī huān dà dī kǒu,chí wǒ cǎi lián huí。
向暮南风急,兰桡不敢开。xiàng mù nán fēng jí,lán ráo bù gǎn kāi。

子夜四时歌春

胡应麟

人言秋日短,侬爱秋月光。rén yán qiū rì duǎn,nóng ài qiū yuè guāng。
邀郎解衣坐,肌肤如雪霜。yāo láng jiě yī zuò,jī fū rú xuě shuāng。

子夜四时歌春

胡应麟

围炉然兽炭,为郎理瑶瑟。wéi lú rán shòu tàn,wèi láng lǐ yáo sè。
不知重檐外,雪花厚三尺。bù zhī zhòng yán wài,xuě huā hòu sān chǐ。

青骢白马

胡应麟

青骢白马娇成群,往来蹀躞如浮云。qīng cōng bái mǎ jiāo chéng qún,wǎng lái dié xiè rú fú yún。

青骢白马

胡应麟

系马高楼石城下,三百青铜莫论价。xì mǎ gāo lóu shí chéng xià,sān bǎi qīng tóng mò lùn jià。

青骢白马

胡应麟

七香炯炯并马行,卢家少妇车相迎。qī xiāng jiǒng jiǒng bìng mǎ xíng,lú jiā shǎo fù chē xiāng yíng。

青骢白马

胡应麟

郁金堂前双紫燕,白马青骢暮相见。yù jīn táng qián shuāng zǐ yàn,bái mǎ qīng cōng mù xiāng jiàn。

襄阳曲

胡应麟

襄阳轻薄儿,挟弹出大堤。xiāng yáng qīng báo ér,xié dàn chū dà dī。
嬉游向日暮,高唱白铜鞮。xī yóu xiàng rì mù,gāo chàng bái tóng dī。

石城乐四首

胡应麟

欢居石城西,侬住石城东。huān jū shí chéng xī,nóng zhù shí chéng dōng。
何愁不相见,一夜秦淮风。hé chóu bù xiāng jiàn,yī yè qín huái fēng。