古诗词

高阳台·见《常州词录》

张纶英

春梦惊回,槐阴尽卷,阑前暗斗深秋。chūn mèng jīng huí,huái yīn jǐn juǎn,lán qián àn dòu shēn qiū。
雨细风疏,廿番花信皆休。yǔ xì fēng shū,niàn fān huā xìn jiē xiū。
丛残已分同芳草,仗轻云、扶上琼楼。cóng cán yǐ fēn tóng fāng cǎo,zhàng qīng yún fú shàng qióng lóu。
最堪怜、浅笑轻颦,还抱新愁。zuì kān lián qiǎn xiào qīng pín,hái bào xīn chóu。
东皇应是嫌幽独,怅霜天寥迥,秾艳都收。dōng huáng yīng shì xián yōu dú,chàng shuāng tiān liáo jiǒng,nóng yàn dōu shōu。
容我清狂,一般顾影篱头。róng wǒ qīng kuáng,yī bān gù yǐng lí tóu。
闲情陶令常相忆,叹江梅、沉梦汀洲。xián qíng táo lìng cháng xiāng yì,tàn jiāng méi chén mèng tīng zhōu。
好凭他、丹桂清芬,伴我忘忧。hǎo píng tā dān guì qīng fēn,bàn wǒ wàng yōu。

张纶英

清江苏阳湖人,字婉紃。张琦女。孙劼妻。工书,出入欧阳、颜、扬诸家。分书从魏碑上溯晋、汉,遒丽沉厚。日本、高丽使者来华,常购其作品。与姊英等互为师友。 张纶英的作品>>

猜您喜欢

署斋卉物诗

张纶英

老树何轮囷,虬枝偃欲僵。lǎo shù hé lún qūn,qiú zhī yǎn yù jiāng。
柯叶虽不改,寒暄已备尝。kē yè suī bù gǎi,hán xuān yǐ bèi cháng。
自矜后凋性,了不畏雪霜。zì jīn hòu diāo xìng,le bù wèi xuě shuāng。
严寒苦相逼,凛冽亦可伤。yán hán kǔ xiāng bī,lǐn liè yì kě shāng。
春来发新枝,花开点轻黄。chūn lái fā xīn zhī,huā kāi diǎn qīng huáng。
紫芝灿三五,擢秀含英光。zǐ zhī càn sān wǔ,zhuó xiù hán yīng guāng。
晚节聊足怡,及时愿能偿。wǎn jié liáo zú yí,jí shí yuàn néng cháng。
颓龄资服饵,相与酬青阳。tuí líng zī fú ěr,xiāng yǔ chóu qīng yáng。
1612