古诗词

憩清源旧游禅寺怀苏别驾以修二十四韵

胡应麟

十月繁霜正满篱,孤城凝望碧云驰。shí yuè fán shuāng zhèng mǎn lí,gū chéng níng wàng bì yún chí。
青衫落魄还舟夜,绿绮传声命驾时。qīng shān luò pò hái zhōu yè,lǜ qǐ chuán shēng mìng jià shí。
玉勒乱嘶章氏苑,铜鞮高宴习家池。yù lēi luàn sī zhāng shì yuàn,tóng dī gāo yàn xí jiā chí。
龙蛇四壁毫飞动,牛斗双函剑陆离。lóng shé sì bì háo fēi dòng,niú dòu shuāng hán jiàn lù lí。
妙曲西园陈翠管,清歌北里近彤墀。miào qū xī yuán chén cuì guǎn,qīng gē běi lǐ jìn tóng chí。
豪游南郭朝朝共,胜概东山日日期。háo yóu nán guō cháo cháo gòng,shèng gài dōng shān rì rì qī。
绮陌朱楼情浩渺,纱窗红烛梦逶迤。qǐ mò zhū lóu qíng hào miǎo,shā chuāng hóng zhú mèng wēi yí。
何人作赋非同调,若个谈诗不解颐。hé rén zuò fù fēi tóng diào,ruò gè tán shī bù jiě yí。
一代平原怀竞爽,千秋河朔兴难疲。yī dài píng yuán huái jìng shuǎng,qiān qiū hé shuò xīng nán pí。
从知意气关寥廓,讵谓形骸判别离。cóng zhī yì qì guān liáo kuò,jù wèi xíng hái pàn bié lí。
驿路论心愁泛梗,河梁挥手惜临岐。yì lù lùn xīn chóu fàn gěng,hé liáng huī shǒu xī lín qí。
穷来海曲甘垂钓,泪尽山阴独解维。qióng lái hǎi qū gān chuí diào,lèi jǐn shān yīn dú jiě wéi。
摇落惭余同塞柳,漂零闻汝逐江蓠。yáo luò cán yú tóng sāi liǔ,piāo líng wén rǔ zhú jiāng lí。
茫茫白水迷三峡,历历青山碍九疑。máng máng bái shuǐ mí sān xiá,lì lì qīng shān ài jiǔ yí。
无客乘风来灌口,与谁寻雪上峨嵋。wú kè chéng fēng lái guàn kǒu,yǔ shuí xún xuě shàng é méi。
雕阑绣柱孤悬榻,清簟疏帘静覆棋。diāo lán xiù zhù gū xuán tà,qīng diàn shū lián jìng fù qí。
漫诧王嫱留凤辇,徒闻薛女画蛾眉。màn chà wáng qiáng liú fèng niǎn,tú wén xuē nǚ huà é méi。
君平易肆虚谈卦,扬子玄亭失问奇。jūn píng yì sì xū tán guà,yáng zi xuán tíng shī wèn qí。
岸拆黄牛回舸舰,城深白帝罢旌旗。àn chāi huáng niú huí gě jiàn,chéng shēn bái dì bà jīng qí。
遥天滟滪双鱼绝,僻地临邛驷马迟。yáo tiān yàn yù shuāng yú jué,pì dì lín qióng sì mǎ chí。
秫贯十千时潦倒,柑题三百尚淋漓。shú guàn shí qiān shí lǎo dào,gān tí sān bǎi shàng lín lí。
清风明月羁玄度,流水高山咽子期。qīng fēng míng yuè jī xuán dù,liú shuǐ gāo shān yàn zi qī。
越国啼魂无翠鸟,蜀天翘首但黄鹂。yuè guó tí hún wú cuì niǎo,shǔ tiān qiào shǒu dàn huáng lí。
亦知聚散人间世,极目长空雁影移。yì zhī jù sàn rén jiān shì,jí mù zhǎng kōng yàn yǐng yí。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

九叠云屏雾雨馀,海风江月望来虚。jiǔ dié yún píng wù yǔ yú,hǎi fēng jiāng yuè wàng lái xū。
携书倘逐青莲兴,乞取匡君旧结庐。xié shū tǎng zhú qīng lián xīng,qǐ qǔ kuāng jūn jiù jié lú。

夜发钱塘以风涛迅甚次日遂抵桐庐

胡应麟

暮云飞尽海门开,越客扁舟万里回。mù yún fēi jǐn hǎi mén kāi,yuè kè biǎn zhōu wàn lǐ huí。
一片青山涛浪里,不知帆过子陵台。yī piàn qīng shān tāo làng lǐ,bù zhī fān guò zi líng tái。

湖上即事二首

胡应麟

一派笙歌拥大堤,春风携酒画桥西。yī pài shēng gē yōng dà dī,chūn fēng xié jiǔ huà qiáo xī。
回镳竞挽青丝骑,苏小门前柳色齐。huí biāo jìng wǎn qīng sī qí,sū xiǎo mén qián liǔ sè qí。

湖上即事二首

胡应麟

垂柳朱门十万家,青帘红旆各年华。chuí liǔ zhū mén shí wàn jiā,qīng lián hóng pèi gè nián huá。
苏小墓前寒食近,碧桃无主乱飞花。sū xiǎo mù qián hán shí jìn,bì táo wú zhǔ luàn fēi huā。

裕卿业与余为钱塘之约余以归计迫不及待辄留一绝

胡应麟

飞流如雪洒篷窗,一夜离心拥去艭。fēi liú rú xuě sǎ péng chuāng,yī yè lí xīn yōng qù shuāng。
回首不堪相忆处,千山明月满桐江。huí shǒu bù kān xiāng yì chù,qiān shān míng yuè mǎn tóng jiāng。

渡钱塘七首

胡应麟

一夜天风挂海涛,雪山零乱舞江皋。yī yè tiān fēng guà hǎi tāo,xuě shān líng luàn wǔ jiāng gāo。
轻舟忽渡钱塘水,万仞扶桑日色高。qīng zhōu hū dù qián táng shuǐ,wàn rèn fú sāng rì sè gāo。

渡钱塘七首

胡应麟

赭龛回望两山屯,天削银屏障海门。zhě kān huí wàng liǎng shān tún,tiān xuē yín píng zhàng hǎi mén。
白浪昼看三百里,不知谁唤伍胥魂。bái làng zhòu kàn sān bǎi lǐ,bù zhī shuí huàn wǔ xū hún。

渡钱塘七首

胡应麟

浊浪东排万里天,平分吴越海云前。zhuó làng dōng pái wàn lǐ tiān,píng fēn wú yuè hǎi yún qián。
凭谁为乞支机石,坐拥浮槎到日边。píng shuí wèi qǐ zhī jī shí,zuò yōng fú chá dào rì biān。

渡钱塘七首

胡应麟

十二楼台倚碧空,安期亦在紫云东。shí èr lóu tái yǐ bì kōng,ān qī yì zài zǐ yún dōng。
璚车笑指相逢处,摘取蟠桃万树红。qióng chē xiào zhǐ xiāng féng chù,zhāi qǔ pán táo wàn shù hóng。

渡钱塘七首

胡应麟

江色浮空四望遥,青山斜倚木兰桡。jiāng sè fú kōng sì wàng yáo,qīng shān xié yǐ mù lán ráo。
何人共击中流楫,散发回看大海潮。hé rén gòng jī zhōng liú jí,sàn fā huí kàn dà hǎi cháo。

渡钱塘七首

胡应麟

十载长安祇浪游,扬帆东蹴海天流。shí zài zhǎng ān qí làng yóu,yáng fān dōng cù hǎi tiān liú。
含毫秋斗思光赋,万壑鱼龙起暮愁。hán háo qiū dòu sī guāng fù,wàn hè yú lóng qǐ mù chóu。

渡钱塘七首

胡应麟

坐拥轻桡入乱山,蓬莱东望彩云闲。zuò yōng qīng ráo rù luàn shān,péng lái dōng wàng cǎi yún xián。
麻姑是处堪携手,重叠秋江倚翠鬟。má gū shì chù kān xié shǒu,zhòng dié qiū jiāng yǐ cuì huán。

登钓台四绝

胡应麟

重叠岚光倚翠屏,天风吹客上危亭。zhòng dié lán guāng yǐ cuì píng,tiān fēng chuī kè shàng wēi tíng。
持竿试著羊裘坐,何处长安有客星。chí gān shì zhù yáng qiú zuò,hé chù zhǎng ān yǒu kè xīng。

登钓台四绝

胡应麟

挟策初从帝座回,系舟重上子陵台。xié cè chū cóng dì zuò huí,xì zhōu zhòng shàng zi líng tái。
峰头日暮狂歌发,万里浮云海色来。fēng tóu rì mù kuáng gē fā,wàn lǐ fú yún hǎi sè lái。

登钓台四绝

胡应麟

欲向桐君话隐沦,千峰寒色对嶙峋。yù xiàng tóng jūn huà yǐn lún,qiān fēng hán sè duì lín xún。
青袍可是游燕客,不染玄都半树尘。qīng páo kě shì yóu yàn kè,bù rǎn xuán dōu bàn shù chén。