古诗词

哭苏学使君禹十八韵

胡应麟

皂盖朱幡辟众僚,青鞋白帢问山椒。zào gài zhū fān pì zhòng liáo,qīng xié bái qià wèn shān jiāo。
犹思藉草过三洞,尚记看花就六桥。yóu sī jí cǎo guò sān dòng,shàng jì kàn huā jiù liù qiáo。
刬地雕戈红日驻,倚天长剑白虹飘。chǎn dì diāo gē hóng rì zhù,yǐ tiān zhǎng jiàn bái hóng piāo。
论心北海尊偏洽,握手西园盖未遥。lùn xīn běi hǎi zūn piān qià,wò shǒu xī yuán gài wèi yáo。
一水骤萦桐柏梦,万峰俄矗桂林标。yī shuǐ zhòu yíng tóng bǎi mèng,wàn fēng é chù guì lín biāo。
桄榔树色浮公座,豆蔻花香扑使轺。guāng láng shù sè fú gōng zuò,dòu kòu huā xiāng pū shǐ yáo。
玉管暮挥盈洞壑,金函晨捧接烟霄。yù guǎn mù huī yíng dòng hè,jīn hán chén pěng jiē yān xiāo。
长门斗赋惊先达,宣室纡谈误早朝。zhǎng mén dòu fù jīng xiān dá,xuān shì yū tán wù zǎo cháo。
十日河梁怀并郁,经时濠濮兴难消。shí rì hé liáng huái bìng yù,jīng shí háo pú xīng nán xiāo。
将因索处寻公叔,讵意飞升逐子乔。jiāng yīn suǒ chù xún gōng shū,jù yì fēi shēng zhú zi qiáo。
斋老白杨情漠漠,阁残玄草意萧萧。zhāi lǎo bái yáng qíng mò mò,gé cán xuán cǎo yì xiāo xiāo。
中郎典籍悲零乱,太史篇章恨寂寥。zhōng láng diǎn jí bēi líng luàn,tài shǐ piān zhāng hèn jì liáo。
蹻蹑五龙飞帝阙,旌悬双鹤度神飙。juē niè wǔ lóng fēi dì quē,jīng xuán shuāng hè dù shén biāo。
胡床瀔水迷秋月,画舸钱塘咽暮潮。hú chuáng gǔ shuǐ mí qiū yuè,huà gě qián táng yàn mù cháo。
国士中原时自惜,名流东域定谁骄。guó shì zhōng yuán shí zì xī,míng liú dōng yù dìng shuí jiāo。
遗书百代鸣孤愤,大乐千年閟九韶。yí shū bǎi dài míng gū fèn,dà lè qiān nián bì jiǔ sháo。
潦倒酬知肠寸折,不禁寒雨堕深宵。lǎo dào chóu zhī cháng cùn zhé,bù jìn hán yǔ duò shēn xiāo。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送朱水部可大入都四首

胡应麟

王屋一何高,嵚岑蔽层云。wáng wū yī hé gāo,qīn cén bì céng yún。
登高望宛洛,车马如游尘。dēng gāo wàng wǎn luò,chē mǎ rú yóu chén。
万象列毫端,抽思戾高旻。wàn xiàng liè háo duān,chōu sī lì gāo mín。
仙人王子乔,转盼迹已陈。xiān rén wáng zi qiáo,zhuǎn pàn jì yǐ chén。
三花满怀袖,寄我忽若新。sān huā mǎn huái xiù,jì wǒ hū ruò xīn。

送朱水部可大入都四首

胡应麟

百里讵足栖,长途复当践。bǎi lǐ jù zú qī,zhǎng tú fù dāng jiàn。
帝优循良吏,召对明光殿。dì yōu xún liáng lì,zhào duì míng guāng diàn。
羌子与我亲,绨袍长恋恋。qiāng zi yǔ wǒ qīn,tí páo zhǎng liàn liàn。
双凫一朝去,临风涕沾面。shuāng fú yī cháo qù,lín fēng tì zhān miàn。
努力崇千秋,慰此金石愿。nǔ lì chóng qiān qiū,wèi cǐ jīn shí yuàn。

别汪仲淹二首

胡应麟

噭噭云间雁,飞鸣各有适。jiào jiào yún jiān yàn,fēi míng gè yǒu shì。
翩翩水中凫,中道乖羽翼。piān piān shuǐ zhōng fú,zhōng dào guāi yǔ yì。
我当还故栖,子病卧蓬室。wǒ dāng hái gù qī,zi bìng wò péng shì。
明发从此辞,遥遥望乡国。míng fā cóng cǐ cí,yáo yáo wàng xiāng guó。
东顾临大江,波涛无终极。dōng gù lín dà jiāng,bō tāo wú zhōng jí。

别汪仲淹二首

胡应麟

大江岂不遐,一苇朝可航。dà jiāng qǐ bù xiá,yī wěi cháo kě háng。
我友一为别,倏若逾三霜。wǒ yǒu yī wèi bié,shū ruò yú sān shuāng。
踟蹰念子病,送我濠之梁。chí chú niàn zi bìng,sòng wǒ háo zhī liáng。
迟迟白日暮,车马为彷徨。chí chí bái rì mù,chē mǎ wèi páng huáng。
人命匪金石,暌离热中肠。rén mìng fěi jīn shí,kuí lí rè zhōng cháng。
长当保玉体,百岁遥相望。zhǎng dāng bǎo yù tǐ,bǎi suì yáo xiāng wàng。

娟娟苎萝女二首寄李生时秋试罢归

胡应麟

娟娟苎萝女,艳色明朝霞。juān juān zhù luó nǚ,yàn sè míng cháo xiá。
珊瑚被玉体,璎珞相交加。shān hú bèi yù tǐ,yīng luò xiāng jiāo jiā。
绮疏傍阿阁,高居临狭斜。qǐ shū bàng ā gé,gāo jū lín xiá xié。
朝披越台锦,夕浣吴门纱。cháo pī yuè tái jǐn,xī huàn wú mén shā。
一为白雪言,清音浩无涯。yī wèi bái xuě yán,qīng yīn hào wú yá。
哀思激云汉,行路咸咨嗟。āi sī jī yún hàn,xíng lù xián zī jiē。
宁知中肠怨,愁结纷如麻。níng zhī zhōng cháng yuàn,chóu jié fēn rú má。
芳春倏已尽,白露漙蒹葭。fāng chūn shū yǐ jǐn,bái lù tuán jiān jiā。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

荏苒岁时迈,蟪蛄鸣前庭。rěn rǎn suì shí mài,huì gū míng qián tíng。
大火倏西流,白露中夜零。dà huǒ shū xī liú,bái lù zhōng yè líng。
公车有程期,仆夫戒我行。gōng chē yǒu chéng qī,pū fū jiè wǒ xíng。
州郡忝招邀,闾里相送迎。zhōu jùn tiǎn zhāo yāo,lǘ lǐ xiāng sòng yíng。
肃肃同袍侣,命驾来林坰。sù sù tóng páo lǚ,mìng jià lái lín jiōng。
各言休明世,努力事遐征。gè yán xiū míng shì,nǔ lì shì xiá zhēng。
夕当辞室家,明当赴神京。xī dāng cí shì jiā,míng dāng fù shén jīng。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

神京岂不遥,阊阖造中天。shén jīng qǐ bù yáo,chāng hé zào zhōng tiān。
金茎夹广陌,玉陛蒐群贤。jīn jīng jiā guǎng mò,yù bì sōu qún xián。
幸生唐虞代,况逢强盛年。xìng shēng táng yú dài,kuàng féng qiáng shèng nián。
徘徊高堂病,一卧垂十年。pái huái gāo táng bìng,yī wò chuí shí nián。
既无稚子娱,亦寡群从援。jì wú zhì zi yú,yì guǎ qún cóng yuán。
椿庭渺何许,万里越南滇。chūn tíng miǎo hé xǔ,wàn lǐ yuè nán diān。
感此去住怀,戚戚摧心颜。gǎn cǐ qù zhù huái,qī qī cuī xīn yán。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

戚戚徒尔为,兴文各踟蹰。qī qī tú ěr wèi,xīng wén gè chí chú。
夙昔慕巢由,散发箕颍隅。sù xī mù cháo yóu,sàn fā jī yǐng yú。
矧兹乌鸟情,能不怀倚闾。shěn zī wū niǎo qíng,néng bù huái yǐ lǘ。
令伯惟承欢,王阳实回车。lìng bó wéi chéng huān,wáng yáng shí huí chē。
亦知轩盖荣,方寸寡所愉。yì zhī xuān gài róng,fāng cùn guǎ suǒ yú。
愿言青云客,矫翼升天衢。yuàn yán qīng yún kè,jiǎo yì shēng tiān qú。
君子游岩廊,小人安敝庐。jūn zi yóu yán láng,xiǎo rén ān bì lú。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

敝庐亦何有,有稼复有萱。bì lú yì hé yǒu,yǒu jià fù yǒu xuān。
旭日丽遥岑,清风濯林园。xù rì lì yáo cén,qīng fēng zhuó lín yuán。
问寝趣庭帏,进膳列芳鲜。wèn qǐn qù tíng wéi,jìn shàn liè fāng xiān。
虽无黻冕贵,彩服欢慈颜。suī wú fú miǎn guì,cǎi fú huān cí yán。
板舆历高台,丝竹罗长筵。bǎn yú lì gāo tái,sī zhú luó zhǎng yán。
踟蹰禽鸟声,映荫林木繁。chí chú qín niǎo shēng,yìng yīn lín mù fán。
俯仰中所欲,百岁聊自全。fǔ yǎng zhōng suǒ yù,bǎi suì liáo zì quán。

仲夏至自京师作

胡应麟

人生如飞蓬,倏忽异乡县。rén shēng rú fēi péng,shū hū yì xiāng xiàn。
仆夫趣我游,肃驾向畿甸。pū fū qù wǒ yóu,sù jià xiàng jī diān。
朝登太行岭,暮宿黄河岸。cháo dēng tài xíng lǐng,mù sù huáng hé àn。
荏苒逾修途,迟回陟层巘。rěn rǎn yú xiū tú,chí huí zhì céng yǎn。
中林绝烟火,尘沙蔽颜面。zhōng lín jué yān huǒ,chén shā bì yán miàn。
浮云翳荒垒,咫尺行莫辨。fú yún yì huāng lěi,zhǐ chǐ xíng mò biàn。
遥遥至幽并,四顾见闾阎。yáo yáo zhì yōu bìng,sì gù jiàn lǘ yán。
中天帝王宅,飞甍翼楼殿。zhōng tiān dì wáng zhái,fēi méng yì lóu diàn。
空怀稷契志,未遂夔龙愿。kōng huái jì qì zhì,wèi suì kuí lóng yuàn。
辞非上林侈,赋岂河东擅。cí fēi shàng lín chǐ,fù qǐ hé dōng shàn。
长啸起拂衣,归来弄柔翰。zhǎng xiào qǐ fú yī,guī lái nòng róu hàn。
寄言达生者,骄人有贫贱。jì yán dá shēng zhě,jiāo rén yǒu pín jiàn。

寓怀三韵七首

胡应麟

泛泛海上鸥,机忘意自适。fàn fàn hǎi shàng ōu,jī wàng yì zì shì。
嗟嗟塞翁马,何失亦何得。jiē jiē sāi wēng mǎ,hé shī yì hé dé。
七日混沌死,哀哉倏与忽。qī rì hùn dùn sǐ,āi zāi shū yǔ hū。

寓怀三韵七首

胡应麟

膏以明自煎,香以熏自燔。gāo yǐ míng zì jiān,xiāng yǐ xūn zì fán。
葆光茹其和,乃可全天年。bǎo guāng rú qí hé,nǎi kě quán tiān nián。
巍巍广成公,千岁空同颠。wēi wēi guǎng chéng gōng,qiān suì kōng tóng diān。

寓怀三韵七首

胡应麟

西方大圣人,国土名极乐。xī fāng dà shèng rén,guó tǔ míng jí lè。
万法同虚空,一尘安所著。wàn fǎ tóng xū kōng,yī chén ān suǒ zhù。
嗟嗟蛮触民,智勇困蜗角。jiē jiē mán chù mín,zhì yǒng kùn wō jiǎo。

寓怀三韵七首

胡应麟

向长志五岳,宗炳卧一丘。xiàng zhǎng zhì wǔ yuè,zōng bǐng wò yī qiū。
济胜苟无具,澄怀亦天游。jì shèng gǒu wú jù,chéng huái yì tiān yóu。
鸣琴一室内,万象同蜉蝣。míng qín yī shì nèi,wàn xiàng tóng fú yóu。

寓怀三韵七首

胡应麟

飞蛾赴明烛,徇利忘其身。fēi é fù míng zhú,xùn lì wàng qí shēn。
苍蝇集鼻端,高峻为祸因。cāng yíng jí bí duān,gāo jùn wèi huò yīn。
石户有遗民,古今称达人。shí hù yǒu yí mín,gǔ jīn chēng dá rén。