古诗词

哭苏学使君禹十八韵

胡应麟

皂盖朱幡辟众僚,青鞋白帢问山椒。zào gài zhū fān pì zhòng liáo,qīng xié bái qià wèn shān jiāo。
犹思藉草过三洞,尚记看花就六桥。yóu sī jí cǎo guò sān dòng,shàng jì kàn huā jiù liù qiáo。
刬地雕戈红日驻,倚天长剑白虹飘。chǎn dì diāo gē hóng rì zhù,yǐ tiān zhǎng jiàn bái hóng piāo。
论心北海尊偏洽,握手西园盖未遥。lùn xīn běi hǎi zūn piān qià,wò shǒu xī yuán gài wèi yáo。
一水骤萦桐柏梦,万峰俄矗桂林标。yī shuǐ zhòu yíng tóng bǎi mèng,wàn fēng é chù guì lín biāo。
桄榔树色浮公座,豆蔻花香扑使轺。guāng láng shù sè fú gōng zuò,dòu kòu huā xiāng pū shǐ yáo。
玉管暮挥盈洞壑,金函晨捧接烟霄。yù guǎn mù huī yíng dòng hè,jīn hán chén pěng jiē yān xiāo。
长门斗赋惊先达,宣室纡谈误早朝。zhǎng mén dòu fù jīng xiān dá,xuān shì yū tán wù zǎo cháo。
十日河梁怀并郁,经时濠濮兴难消。shí rì hé liáng huái bìng yù,jīng shí háo pú xīng nán xiāo。
将因索处寻公叔,讵意飞升逐子乔。jiāng yīn suǒ chù xún gōng shū,jù yì fēi shēng zhú zi qiáo。
斋老白杨情漠漠,阁残玄草意萧萧。zhāi lǎo bái yáng qíng mò mò,gé cán xuán cǎo yì xiāo xiāo。
中郎典籍悲零乱,太史篇章恨寂寥。zhōng láng diǎn jí bēi líng luàn,tài shǐ piān zhāng hèn jì liáo。
蹻蹑五龙飞帝阙,旌悬双鹤度神飙。juē niè wǔ lóng fēi dì quē,jīng xuán shuāng hè dù shén biāo。
胡床瀔水迷秋月,画舸钱塘咽暮潮。hú chuáng gǔ shuǐ mí qiū yuè,huà gě qián táng yàn mù cháo。
国士中原时自惜,名流东域定谁骄。guó shì zhōng yuán shí zì xī,míng liú dōng yù dìng shuí jiāo。
遗书百代鸣孤愤,大乐千年閟九韶。yí shū bǎi dài míng gū fèn,dà lè qiān nián bì jiǔ sháo。
潦倒酬知肠寸折,不禁寒雨堕深宵。lǎo dào chóu zhī cháng cùn zhé,bù jìn hán yǔ duò shēn xiāo。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

吴文仲明府过访有赠并柬喻水部

胡应麟

片语青云照玉珂,惊看结驷傍岩阿。piàn yǔ qīng yún zhào yù kē,jīng kàn jié sì bàng yán ā。
河南政绩吴公最,邺下风流季重多。hé nán zhèng jì wú gōng zuì,yè xià fēng liú jì zhòng duō。
岸帻晴光三径满,鸣琴秋色万峰过。àn zé qíng guāng sān jìng mǎn,míng qín qiū sè wàn fēng guò。
同声咫尺何郎在,倘许频来醉薜萝。tóng shēng zhǐ chǐ hé láng zài,tǎng xǔ pín lái zuì bì luó。

送王次公观察视学关中六首

胡应麟

咫尺除书气象新,渐看霄汉问词臣。zhǐ chǐ chú shū qì xiàng xīn,jiàn kàn xiāo hàn wèn cí chén。
文章一代初推毂,名姓三朝旧斫轮。wén zhāng yī dài chū tuī gǔ,míng xìng sān cháo jiù zhuó lún。
露冕星光遥动邺,褰帷雪色欲飞秦。lù miǎn xīng guāng yáo dòng yè,qiān wéi xuě sè yù fēi qín。
柏梁台殿抽毫处,年少谁当属和人。bǎi liáng tái diàn chōu háo chù,nián shǎo shuí dāng shǔ hé rén。

送王次公观察视学关中六首

胡应麟

牙旌初入豫章台,绣钺俄看灞上开。yá jīng chū rù yù zhāng tái,xiù yuè é kàn bà shàng kāi。
把袂云霞匡续去,飞书河岳巨灵来。bǎ mèi yún xiá kuāng xù qù,fēi shū hé yuè jù líng lái。
公馀雁塔谁高倡,客满龙门孰上才。gōng yú yàn tǎ shuí gāo chàng,kè mǎn lóng mén shú shàng cái。
寂莫汉庭迁史宅,遗踪一为问蒿莱。jì mò hàn tíng qiān shǐ zhái,yí zōng yī wèi wèn hāo lái。

送王次公观察视学关中六首

胡应麟

绛帐遥趋大国风,悬腰双剑拂长虹。jiàng zhàng yáo qū dà guó fēng,xuán yāo shuāng jiàn fú zhǎng hóng。
旋收骏骨过秦市,尽辇蛾眉入汉宫。xuán shōu jùn gǔ guò qín shì,jǐn niǎn é méi rù hàn gōng。
紫阁烟霞晴望里,黄河冰雪醉吟中。zǐ gé yān xiá qíng wàng lǐ,huáng hé bīng xuě zuì yín zhōng。
惊看岳顶重题后,万古金天色对雄。jīng kàn yuè dǐng zhòng tí hòu,wàn gǔ jīn tiān sè duì xióng。

送王次公观察视学关中六首

胡应麟

拂袖骊歌共黯然,青山孤照越门筵。fú xiù lí gē gòng àn rán,qīng shān gū zhào yuè mén yán。
蓝田画好推摩诘,灞岸诗成忆仲宣。lán tián huà hǎo tuī mó jí,bà àn shī chéng yì zhòng xuān。
朝日未央千榭起,暮钟长乐万家悬。cháo rì wèi yāng qiān xiè qǐ,mù zhōng zhǎng lè wàn jiā xuán。
何愁肺病当年事,对倚金茎玉露前。hé chóu fèi bìng dāng nián shì,duì yǐ jīn jīng yù lù qián。

送王次公观察视学关中六首

胡应麟

鼓吹朝巡百二州,五陵花色傍行驺。gǔ chuī cháo xún bǎi èr zhōu,wǔ líng huā sè bàng xíng zōu。
山回菡萏终南出,殿锁芙蓉太液愁。shān huí hàn dàn zhōng nán chū,diàn suǒ fú róng tài yè chóu。
异日诸儒传白虎,早时多士识青牛。yì rì zhū rú chuán bái hǔ,zǎo shí duō shì shí qīng niú。
葡萄细酌咸阳夜,好是经过旧酒楼。pú táo xì zhuó xián yáng yè,hǎo shì jīng guò jiù jiǔ lóu。

送王次公观察视学关中六首

胡应麟

西征车骑去翩翩,夹道争迎使者贤。xī zhēng chē qí qù piān piān,jiā dào zhēng yíng shǐ zhě xián。
执宪盛推何李后,雕文重识汉秦先。zhí xiàn shèng tuī hé lǐ hòu,diāo wén zhòng shí hàn qín xiān。
幨帷翠逼长安柳,杖屐青携太华莲。chān wéi cuì bī zhǎng ān liǔ,zhàng jī qīng xié tài huá lián。
莫以上林秋雁尽,缄题凭寄白门船。mò yǐ shàng lín qiū yàn jǐn,jiān tí píng jì bái mén chuán。

秋日邦相署中对菊作篇末兼期枉过

胡应麟

仙令裁花自国工,幽香竞吐曲阑中。xiān lìng cái huā zì guó gōng,yōu xiāng jìng tǔ qū lán zhōng。
瑶台骤立霜千朵,玉砌浑攲露一丛。yáo tái zhòu lì shuāng qiān duǒ,yù qì hún qī lù yī cóng。
摘处杜陵堪岁晚,餐来屈子未途穷。zhāi chù dù líng kān suì wǎn,cān lái qū zi wèi tú qióng。
白衣剩有江州酝,莫遣东篱怅望同。bái yī shèng yǒu jiāng zhōu yùn,mò qiǎn dōng lí chàng wàng tóng。

邦相游烂柯山值雨不遂以长歌见示赋此奉嘲

胡应麟

曾闻樵者说丹丘,流水桃花事事幽。céng wén qiáo zhě shuō dān qiū,liú shuǐ táo huā shì shì yōu。
风雨忽摧飞舄兴,云霞如妒烂柯游。fēng yǔ hū cuī fēi xì xīng,yún xiá rú dù làn kē yóu。
千秋且向尘中住,十日谁能洞里留。qiān qiū qiě xiàng chén zhōng zhù,shí rì shuí néng dòng lǐ liú。
好趁峭帆安道宅,青天豪饮瀫江头。hǎo chèn qiào fān ān dào zhái,qīng tiān háo yǐn hú jiāng tóu。

易惟效明府过访有赠

胡应麟

萧条一曲卧烟霞,忽有轩车到狭斜。xiāo tiáo yī qū wò yān xiá,hū yǒu xuān chē dào xiá xié。
天阙九重曾揽辔,河阳百里暂栽花。tiān quē jiǔ zhòng céng lǎn pèi,hé yáng bǎi lǐ zàn zāi huā。
寒星婺女随春棹,片石江郎对晚衙。hán xīng wù nǚ suí chūn zhào,piàn shí jiāng láng duì wǎn yá。
回首烂柯仙宅近,几从飞舄问丹砂。huí shǒu làn kē xiān zhái jìn,jǐ cóng fēi xì wèn dān shā。

乡人有自吴中来者谈昙阳仙师坐化事奇甚信笔奉寄王长公元美

胡应麟

自是梯仙第一才,岂无清梦到蓬莱。zì shì tī xiān dì yī cái,qǐ wú qīng mèng dào péng lái。
书飞南岳夫人下,燕罢西池阿母回。shū fēi nán yuè fū rén xià,yàn bà xī chí ā mǔ huí。
高浪驾天悬玉阙,绛霞扶日近瑶台。gāo làng jià tiān xuán yù quē,jiàng xiá fú rì jìn yáo tái。
三山金记应相授,曳杖行看出九垓。sān shān jīn jì yīng xiāng shòu,yè zhàng xíng kàn chū jiǔ gāi。

哭稚修博士

胡应麟

斗色俄看散楚墟,青袍犹忆上公车。dòu sè é kàn sàn chǔ xū,qīng páo yóu yì shàng gōng chē。
十年风雪淹行卷,万死乾坤逐谤书。shí nián fēng xuě yān xíng juǎn,wàn sǐ qián kūn zhú bàng shū。
冠挂尚留神武恨,壁空谁问茂陵居。guān guà shàng liú shén wǔ hèn,bì kōng shuí wèn mào líng jū。
相思忍诵招魂曲,满目陈编涕泪馀。xiāng sī rěn sòng zhāo hún qū,mǎn mù chén biān tì lèi yú。

贞吉以秦镜并短歌见贻赋此奉答

胡应麟

谁讶轩辕旧物留,美人持赠自南州。shuí yà xuān yuán jiù wù liú,měi rén chí zèng zì nán zhōu。
传看玉质千秋上,不愧冰心万里投。chuán kàn yù zhì qiān qiū shàng,bù kuì bīng xīn wàn lǐ tóu。
勋业杜陵堪徙倚,云山王绩任遨游。xūn yè dù líng kān xǐ yǐ,yún shān wáng jì rèn áo yóu。
莫夸照胆秦宫事,一对蛾眉客自愁。mò kuā zhào dǎn qín gōng shì,yī duì é méi kè zì chóu。

送易使君之延平

胡应麟

骊歌催发向华筵,千骑延津去黯然。lí gē cuī fā xiàng huá yán,qiān qí yán jīn qù àn rán。
偃蹇金鱼辞上国,辉煌铜虎出高天。yǎn jiǎn jīn yú cí shàng guó,huī huáng tóng hǔ chū gāo tiān。
三山叠翠流公署,九曲分青照画船。sān shān dié cuì liú gōng shǔ,jiǔ qū fēn qīng zhào huà chuán。
何限武夷云际色,时从绝顶候飞仙。hé xiàn wǔ yí yún jì sè,shí cóng jué dǐng hòu fēi xiān。

闻杨懋功辟园城中有寄

胡应麟

拂袖匡庐兴自浓,开成池沼半芙蓉。fú xiù kuāng lú xīng zì nóng,kāi chéng chí zhǎo bàn fú róng。
青山九叠窥玄阁,绿水千家抱素封。qīng shān jiǔ dié kuī xuán gé,lǜ shuǐ qiān jiā bào sù fēng。
燕社琴尊时寂莫,龙沙冠盖日从容。yàn shè qín zūn shí jì mò,lóng shā guān gài rì cóng róng。
伤心直北谈天处,坐尽双林雪夜钟。shāng xīn zhí běi tán tiān chù,zuò jǐn shuāng lín xuě yè zhōng。