古诗词

清华馆为程生元鲁题

胡应麟

大鄣擅幽奇,名园负东郭。dà zhāng shàn yōu qí,míng yuán fù dōng guō。
衡茅数十椽,轩敞带长薄。héng máo shù shí chuán,xuān chǎng dài zhǎng báo。
林木何翳然,空庭散鸟雀。lín mù hé yì rán,kōng tíng sàn niǎo què。
清涟媚藻荇,绿波映蘅若。qīng lián mèi zǎo xìng,lǜ bō yìng héng ruò。
夹岸芙蓉披,中流芰荷灼。jiā àn fú róng pī,zhōng liú jì hé zhuó。
翩翻白羽下,拨剌紫鳞跃。piān fān bái yǔ xià,bō lá zǐ lín yuè。
之子吟逍遥,饮泌自斟酌。zhī zi yín xiāo yáo,yǐn mì zì zhēn zhuó。
沾沾御元礼,亹亹献康乐。zhān zhān yù yuán lǐ,wěi wěi xiàn kāng lè。
问字开扬亭,校书闭刘阁。wèn zì kāi yáng tíng,xiào shū bì liú gé。
丈人习名理,夙谙卧游乐。zhàng rén xí míng lǐ,sù ān wò yóu lè。
观鱼失濠梁,骑马涉京索。guān yú shī háo liáng,qí mǎ shè jīng suǒ。
缁尘染衣袂,行行悔入洛。zī chén rǎn yī mèi,xíng xíng huǐ rù luò。
何当筑土室,行坐此丘壑。hé dāng zhù tǔ shì,xíng zuò cǐ qiū hè。
千秋三径中,求羊未寂寞。qiān qiū sān jìng zhōng,qiú yáng wèi jì mò。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

长乐佳

胡应麟

深宫斗百草,嬉游共春日。shēn gōng dòu bǎi cǎo,xī yóu gòng chūn rì。
蝴蝶双飞来,故上搔头立。hú dié shuāng fēi lái,gù shàng sāo tóu lì。

白符鸠

胡应麟

以我双碧桃,系欢双紫骝。yǐ wǒ shuāng bì táo,xì huān shuāng zǐ liú。
相逢那得去,听唱白符鸠。xiāng féng nà dé qù,tīng chàng bái fú jiū。

同生曲

胡应麟

妾貌娇如花,郎颜粲于玉。qiè mào jiāo rú huā,láng yán càn yú yù。
妾年方二八,郎年正十六。qiè nián fāng èr bā,láng nián zhèng shí liù。

来罗

胡应麟

池上双鸳鸯,钗头孤凤凰。chí shàng shuāng yuān yāng,chāi tóu gū fèng huáng。
双飞太无赖,孤宿斗谁强。shuāng fēi tài wú lài,gū sù dòu shuí qiáng。

拔蒲

胡应麟

拔蒲复拔蒲,六月湖水中。bá pú fù bá pú,liù yuè hú shuǐ zhōng。
纤纤十春笋,不肯露青葱。xiān xiān shí chūn sǔn,bù kěn lù qīng cōng。

孟珠

胡应麟

夸他孟珠富,却笑陶朱贫。kuā tā mèng zhū fù,què xiào táo zhū pín。
西施老归越,空作苎罗颦。xī shī lǎo guī yuè,kōng zuò zhù luó pín。

黄淡思

胡应麟

今生作女郎,万恨攒眉头。jīn shēng zuò nǚ láng,wàn hèn zǎn méi tóu。
来生作儿郎,饥饿亦自由。lái shēng zuò ér láng,jī è yì zì yóu。

白头吟四首

胡应麟

巴江九曲流,不似儿郎心。bā jiāng jiǔ qū liú,bù shì ér láng xīn。
蜀魄千年啼,是侬白头吟。shǔ pò qiān nián tí,shì nóng bái tóu yín。

白头吟四首

胡应麟

大车乘驷马,扬扬汉天使。dà chē chéng sì mǎ,yáng yáng hàn tiān shǐ。
不记当垆日,辛苦临邛肆。bù jì dāng lú rì,xīn kǔ lín qióng sì。

白头吟四首

胡应麟

箱中犊鼻裈,碎破不堪著。xiāng zhōng dú bí kūn,suì pò bù kān zhù。
回身掷向郎,将心自摸索。huí shēn zhì xiàng láng,jiāng xīn zì mō suǒ。

白头吟四首

胡应麟

当日临邛妻,今朝茂陵妾。dāng rì lín qióng qī,jīn cháo mào líng qiè。
金茎半勺露,那能救消渴。jīn jīng bàn sháo lù,nà néng jiù xiāo kě。

长史变二首

胡应麟

懊恼爷娘痂,贪他门户热。ào nǎo yé niáng jiā,tān tā mén hù rè。
措大作官人,儿命薄于叶。cuò dà zuò guān rén,ér mìng báo yú yè。

长史变二首

胡应麟

宁作中人妇,莫作上官妻。níng zuò zhōng rén fù,mò zuò shàng guān qī。
风波起平地,山岳移东西。fēng bō qǐ píng dì,shān yuè yí dōng xī。

捉搦歌四首

胡应麟

爷娘养女儿,但教学针线。yé niáng yǎng nǚ ér,dàn jiào xué zhēn xiàn。
许嫁前溪郎,十五不相见。xǔ jià qián xī láng,shí wǔ bù xiāng jiàn。

捉搦歌四首

胡应麟

采桑南陌头,田间日来往。cǎi sāng nán mò tóu,tián jiān rì lái wǎng。
傍人指笑侬,夫婿渐成长。bàng rén zhǐ xiào nóng,fū xù jiàn chéng zhǎng。