古诗词

玉楼篇题李能茂遗墨后

胡应麟

香山兜率宫,谯郡遮须国。xiāng shān dōu lǜ gōng,qiáo jùn zhē xū guó。
笙飞蜕子晋,楼成召长吉。shēng fēi tuì zi jìn,lóu chéng zhào zhǎng jí。
造物诚小儿,大块黯无色。zào wù chéng xiǎo ér,dà kuài àn wú sè。
伤哉一抔土,瘗此连城壁。shāng zāi yī póu tǔ,yì cǐ lián chéng bì。
矫矫东阳生,雕龙擅畴昔。jiǎo jiǎo dōng yáng shēng,diāo lóng shàn chóu xī。
雄心万古挫,猛气千夫失。xióng xīn wàn gǔ cuò,měng qì qiān fū shī。
踔厉无前修,精进寡俦匹。chuō lì wú qián xiū,jīng jìn guǎ chóu pǐ。
双眸狭宇宙,今古照瞬息。shuāng móu xiá yǔ zhòu,jīn gǔ zhào shùn xī。
弹丸婆娑界,十指肯浪屈。dàn wán pó suō jiè,shí zhǐ kěn làng qū。
猥余一日长,闾阎复咫尺。wěi yú yī rì zhǎng,lǘ yán fù zhǐ chǐ。
负笈来藤萝,披襟坐蓬荜。fù jí lái téng luó,pī jīn zuò péng bì。
长啸金华颠,大呼石羊窟。zhǎng xiào jīn huá diān,dà hū shí yáng kū。
操觚问真宰,惨淡白虹泣。cāo gū wèn zhēn zǎi,cǎn dàn bái hóng qì。
晚叩琅琊门,中郎倒屣出。wǎn kòu láng yá mén,zhōng láng dào xǐ chū。
通家孔融后,下榻陈蕃侧。tōng jiā kǒng róng hòu,xià tà chén fān cè。
如渑卜兴代,生花赠彩笔。rú miǎn bo xīng dài,shēng huā zèng cǎi bǐ。
频窥慈氏阁,屡面初祖壁。pín kuī cí shì gé,lǚ miàn chū zǔ bì。
善才拜未终,慧可髓几得。shàn cái bài wèi zhōng,huì kě suǐ jǐ dé。
呜呼大雄逝,金棺拉摩诘。wū hū dà xióng shì,jīn guān lā mó jí。
一真返桑扈,三号吊秦失。yī zhēn fǎn sāng hù,sān hào diào qín shī。
白日愁西南,浮云怅东北。bái rì chóu xī nán,fú yún chàng dōng běi。
伯道无遗孩,梁鸿有陋室。bó dào wú yí hái,liáng hóng yǒu lòu shì。
弱女涕泗横,孤嫠形影只。ruò nǚ tì sì héng,gū lí xíng yǐng zhǐ。
蟪蛄集荒榛,狐兔入丛棘。huì gū jí huāng zhēn,hú tù rù cóng jí。
殡宫对棠梨,织乌伴于邑。bìn gōng duì táng lí,zhī wū bàn yú yì。
何人奠麦饭,有客叹陈迹。hé rén diàn mài fàn,yǒu kè tàn chén jì。
高文汲冢殉,丽句紫薇缉。gāo wén jí zhǒng xùn,lì jù zǐ wēi jī。
粲烂流江河,纵横走都邑。càn làn liú jiāng hé,zòng héng zǒu dōu yì。
只字回彭殇,寸心炯得失。zhǐ zì huí péng shāng,cùn xīn jiǒng dé shī。
荣华剧臭腐,眼底复何惜。róng huá jù chòu fǔ,yǎn dǐ fù hé xī。
嗟余少濩落,狂名世争诎。jiē yú shǎo huò luò,kuáng míng shì zhēng qū。
青衫二十载,穷愁仗汝释。qīng shān èr shí zài,qióng chóu zhàng rǔ shì。
一朝断交臂,畴与豁胸臆。yī cháo duàn jiāo bì,chóu yǔ huō xiōng yì。
闻笛时悲酸,横琴重悽恻。wén dí shí bēi suān,héng qín zhòng qī cè。
粲粲白玉京,修文拜新职。càn càn bái yù jīng,xiū wén bài xīn zhí。
惟应大鹏辈,八表独挥斥。wéi yīng dà péng bèi,bā biǎo dú huī chì。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

登钓台四绝

胡应麟

百尺纶竿俯碧流,危阑天半夕阳愁。bǎi chǐ lún gān fǔ bì liú,wēi lán tiān bàn xī yáng chóu。
山灵似识携家意,十里鱼龙送客舟。shān líng shì shí xié jiā yì,shí lǐ yú lóng sòng kè zhōu。

题方山人听秋轩

胡应麟

密甃疏棂翠筱中,碧天遥挂二梧桐。mì zhòu shū líng cuì xiǎo zhōng,bì tiān yáo guà èr wú tóng。
何时自挟蒲团至,坐领阶前万叶风。hé shí zì xié pú tuán zhì,zuò lǐng jiē qián wàn yè fēng。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

底事双凫向碧空,洞天重叠锁芙蓉。dǐ shì shuāng fú xiàng bì kōng,dòng tiān zhòng dié suǒ fú róng。
虚疑王质云中去,仍见王乔县里逢。xū yí wáng zhì yún zhōng qù,réng jiàn wáng qiáo xiàn lǐ féng。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

乘风百级上莓苔,樵者峰头唤不回。chéng fēng bǎi jí shàng méi tái,qiáo zhě fēng tóu huàn bù huí。
何似归寻胡伯子,石屏霞谱为君开。hé shì guī xún hú bó zi,shí píng xiá pǔ wèi jūn kāi。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

当年仙诀妙通神,下子蟠桃十度春。dāng nián xiān jué miào tōng shén,xià zi pán táo shí dù chūn。
一自移居兰水上,烂柯岩畔更无人。yī zì yí jū lán shuǐ shàng,làn kē yán pàn gèng wú rén。

邦相游烂柯不遂戏为四绝询之

胡应麟

一局才从石上看,人间千日已阑珊。yī jú cái cóng shí shàng kàn,rén jiān qiān rì yǐ lán shān。
何如共载溪头酒,剩作平原百遍欢。hé rú gòng zài xī tóu jiǔ,shèng zuò píng yuán bǎi biàn huān。

问喻邦相病四首

胡应麟

闭阁经旬卧起迟,青山长日对支颐。bì gé jīng xún wò qǐ chí,qīng shān zhǎng rì duì zhī yí。
吏人莫讶休文瘦,政是初成八咏时。lì rén mò yà xiū wén shòu,zhèng shì chū chéng bā yǒng shí。

问喻邦相病四首

胡应麟

名姓曾闻在赤城,衙斋一卧万缘轻。míng xìng céng wén zài chì chéng,yá zhāi yī wò wàn yuán qīng。
惟应剩取清羸骨,白日飞凫上太清。wéi yīng shèng qǔ qīng léi gǔ,bái rì fēi fú shàng tài qīng。

问喻邦相病四首

胡应麟

十年归卧茂陵居,长日惟删旧著书。shí nián guī wò mào líng jū,zhǎng rì wéi shān jiù zhù shū。
最是汉庭怜汲黯,病来犹得伴相如。zuì shì hàn tíng lián jí àn,bìng lái yóu dé bàn xiāng rú。

问喻邦相病四首

胡应麟

尔闭高斋送夕阳,余愁肺病卧空床。ěr bì gāo zhāi sòng xī yáng,yú chóu fèi bìng wò kōng chuáng。
何缘对挟飞龙去,万仞青天坐石梁。hé yuán duì xié fēi lóng qù,wàn rèn qīng tiān zuò shí liáng。

七月十五夜小亭玩月

胡应麟

尊酒凭阑客思孤,万家明月对冰壶。zūn jiǔ píng lán kè sī gū,wàn jiā míng yuè duì bīng hú。
不知檐外秋多少,一夜飞霜下井梧。bù zhī yán wài qiū duō shǎo,yī yè fēi shuāng xià jǐng wú。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

玉殿琼楼起太空,扳藤遥上碧云中。yù diàn qióng lóu qǐ tài kōng,bān téng yáo shàng bì yún zhōng。
中宵不辨星河色,万丈天门海日红。zhōng xiāo bù biàn xīng hé sè,wàn zhàng tiān mén hǎi rì hóng。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

拄杖飞萝上百盘,狂吹玉笛和青鸾。zhǔ zhàng fēi luó shàng bǎi pán,kuáng chuī yù dí hé qīng luán。
回看月色千岩吐,不道峰头是广寒。huí kàn yuè sè qiān yán tǔ,bù dào fēng tóu shì guǎng hán。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

远下昆仑度玉华,黄河九曲照三花。yuǎn xià kūn lún dù yù huá,huáng hé jiǔ qū zhào sān huā。
空明洞底无人住,散发中天弄紫霞。kōng míng dòng dǐ wú rén zhù,sàn fā zhōng tiān nòng zǐ xiá。

斋中绘五岳为图称卧游焉各系以诗泰山

胡应麟

太华三峰削不成,巨灵高掌矗咸京。tài huá sān fēng xuē bù chéng,jù líng gāo zhǎng chù xián jīng。
相携玉女朝天去,朵朵莲花足下生。xiāng xié yù nǚ cháo tiān qù,duǒ duǒ lián huā zú xià shēng。