古诗词

玉楼篇题李能茂遗墨后

胡应麟

香山兜率宫,谯郡遮须国。xiāng shān dōu lǜ gōng,qiáo jùn zhē xū guó。
笙飞蜕子晋,楼成召长吉。shēng fēi tuì zi jìn,lóu chéng zhào zhǎng jí。
造物诚小儿,大块黯无色。zào wù chéng xiǎo ér,dà kuài àn wú sè。
伤哉一抔土,瘗此连城壁。shāng zāi yī póu tǔ,yì cǐ lián chéng bì。
矫矫东阳生,雕龙擅畴昔。jiǎo jiǎo dōng yáng shēng,diāo lóng shàn chóu xī。
雄心万古挫,猛气千夫失。xióng xīn wàn gǔ cuò,měng qì qiān fū shī。
踔厉无前修,精进寡俦匹。chuō lì wú qián xiū,jīng jìn guǎ chóu pǐ。
双眸狭宇宙,今古照瞬息。shuāng móu xiá yǔ zhòu,jīn gǔ zhào shùn xī。
弹丸婆娑界,十指肯浪屈。dàn wán pó suō jiè,shí zhǐ kěn làng qū。
猥余一日长,闾阎复咫尺。wěi yú yī rì zhǎng,lǘ yán fù zhǐ chǐ。
负笈来藤萝,披襟坐蓬荜。fù jí lái téng luó,pī jīn zuò péng bì。
长啸金华颠,大呼石羊窟。zhǎng xiào jīn huá diān,dà hū shí yáng kū。
操觚问真宰,惨淡白虹泣。cāo gū wèn zhēn zǎi,cǎn dàn bái hóng qì。
晚叩琅琊门,中郎倒屣出。wǎn kòu láng yá mén,zhōng láng dào xǐ chū。
通家孔融后,下榻陈蕃侧。tōng jiā kǒng róng hòu,xià tà chén fān cè。
如渑卜兴代,生花赠彩笔。rú miǎn bo xīng dài,shēng huā zèng cǎi bǐ。
频窥慈氏阁,屡面初祖壁。pín kuī cí shì gé,lǚ miàn chū zǔ bì。
善才拜未终,慧可髓几得。shàn cái bài wèi zhōng,huì kě suǐ jǐ dé。
呜呼大雄逝,金棺拉摩诘。wū hū dà xióng shì,jīn guān lā mó jí。
一真返桑扈,三号吊秦失。yī zhēn fǎn sāng hù,sān hào diào qín shī。
白日愁西南,浮云怅东北。bái rì chóu xī nán,fú yún chàng dōng běi。
伯道无遗孩,梁鸿有陋室。bó dào wú yí hái,liáng hóng yǒu lòu shì。
弱女涕泗横,孤嫠形影只。ruò nǚ tì sì héng,gū lí xíng yǐng zhǐ。
蟪蛄集荒榛,狐兔入丛棘。huì gū jí huāng zhēn,hú tù rù cóng jí。
殡宫对棠梨,织乌伴于邑。bìn gōng duì táng lí,zhī wū bàn yú yì。
何人奠麦饭,有客叹陈迹。hé rén diàn mài fàn,yǒu kè tàn chén jì。
高文汲冢殉,丽句紫薇缉。gāo wén jí zhǒng xùn,lì jù zǐ wēi jī。
粲烂流江河,纵横走都邑。càn làn liú jiāng hé,zòng héng zǒu dōu yì。
只字回彭殇,寸心炯得失。zhǐ zì huí péng shāng,cùn xīn jiǒng dé shī。
荣华剧臭腐,眼底复何惜。róng huá jù chòu fǔ,yǎn dǐ fù hé xī。
嗟余少濩落,狂名世争诎。jiē yú shǎo huò luò,kuáng míng shì zhēng qū。
青衫二十载,穷愁仗汝释。qīng shān èr shí zài,qióng chóu zhàng rǔ shì。
一朝断交臂,畴与豁胸臆。yī cháo duàn jiāo bì,chóu yǔ huō xiōng yì。
闻笛时悲酸,横琴重悽恻。wén dí shí bēi suān,héng qín zhòng qī cè。
粲粲白玉京,修文拜新职。càn càn bái yù jīng,xiū wén bài xīn zhí。
惟应大鹏辈,八表独挥斥。wéi yīng dà péng bèi,bā biǎo dú huī chì。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

天香馆

胡应麟

缥缈孤根立翠峦,扶疏晴影拂仙坛。piāo miǎo gū gēn lì cuì luán,fú shū qíng yǐng fú xiān tán。
瑶台十二金风起,吹送天香出广寒。yáo tái shí èr jīn fēng qǐ,chuī sòng tiān xiāng chū guǎng hán。

送谢文度还武夷二首

胡应麟

长江天际一帆开,拂袖离歌下越台。zhǎng jiāng tiān jì yī fān kāi,fú xiù lí gē xià yuè tái。
君去幔亭回首望,霞光犹似赤城来。jūn qù màn tíng huí shǒu wàng,xiá guāng yóu shì chì chéng lái。

送谢文度还武夷二首

胡应麟

凄风残月大江濆,送尔津亭见白云。qī fēng cán yuè dà jiāng fén,sòng ěr jīn tíng jiàn bái yún。
摇落万山秋色里,何人同谒武夷君。yáo luò wàn shān qiū sè lǐ,hé rén tóng yè wǔ yí jūn。

空翠亭

胡应麟

翠葆林林夹画墙,万株寒玉锁烟霜。cuì bǎo lín lín jiā huà qiáng,wàn zhū hán yù suǒ yān shuāng。
闲来此地堪逃暑,满榻清风伴上皇。xián lái cǐ dì kān táo shǔ,mǎn tà qīng fēng bàn shàng huáng。

过齐东不及持斗酒酹鸣皋墓二绝寄怀

胡应麟

满眼寒山卧北邙,修文人去尚为郎。mǎn yǎn hán shān wò běi máng,xiū wén rén qù shàng wèi láng。
无劳更下杨朱泣,曾共斋头种白杨。wú láo gèng xià yáng zhū qì,céng gòng zhāi tóu zhǒng bái yáng。

过齐东不及持斗酒酹鸣皋墓二绝寄怀

胡应麟

殡宫遥锁石门寒,浅土齐东寄伯鸾。bìn gōng yáo suǒ shí mén hán,qiǎn tǔ qí dōng jì bó luán。
惆怅棠梨飞欲尽,乱山无语夕阳残。chóu chàng táng lí fēi yù jǐn,luàn shān wú yǔ xī yáng cán。

红蕖沼

胡应麟

徙倚清香动曲池,赤栏亭榭午风迟。xǐ yǐ qīng xiāng dòng qū chí,chì lán tíng xiè wǔ fēng chí。
红妆半掩青鸾扇,疑是温泉罢浴时。hóng zhuāng bàn yǎn qīng luán shàn,yí shì wēn quán bà yù shí。

来凤冈

胡应麟

百尺亭亭翳紫苔,清阴长夏满楼台。bǎi chǐ tíng tíng yì zǐ tái,qīng yīn zhǎng xià mǎn lóu tái。
风前漫作琴声听,白昼天池凤鸟来。fēng qián màn zuò qín shēng tīng,bái zhòu tiān chí fèng niǎo lái。

断桥斜照

胡应麟

夹岸轻风上柳条,桃花晴逐杏花飘。jiā àn qīng fēng shàng liǔ tiáo,táo huā qíng zhú xìng huā piāo。
游人不道春光晚,箫鼓楼船入断桥。yóu rén bù dào chūn guāng wǎn,xiāo gǔ lóu chuán rù duàn qiáo。

漳塘霁月

胡应麟

明月娟娟漾碧沙,银塘秋水浴蒹葭。míng yuè juān juān yàng bì shā,yín táng qiū shuǐ yù jiān jiā。
凉风忽逐双凫起,零乱中流白藕花。liáng fēng hū zhú shuāng fú qǐ,líng luàn zhōng liú bái ǒu huā。

天井平原

胡应麟

古木寒林四望幽,经过麋鹿共淹留。gǔ mù hán lín sì wàng yōu,jīng guò mí lù gòng yān liú。
翛然不起红尘念,坐占平原十亩秋。xiāo rán bù qǐ hóng chén niàn,zuò zhàn píng yuán shí mǔ qiū。

鹤阜清风

胡应麟

何年孤鹤此徘徊,引步仙风拂岛来。hé nián gū hè cǐ pái huái,yǐn bù xiān fēng fú dǎo lái。
永夜月明秋万里,满空零露湿瑶台。yǒng yè yuè míng qiū wàn lǐ,mǎn kōng líng lù shī yáo tái。

忆同俞羡长张元春何主臣吴德符游宿湖上弹指隔岁孤坐小园横塘烟雨甚思四君挐木兰飞白堕共之辄题一绝便面寄吴生传致三子

胡应麟

好风凉月大堤傍,何限秋光扑画墙。hǎo fēng liáng yuè dà dī bàng,hé xiàn qiū guāng pū huà qiáng。
回首乱山飞鸟隔,一林烟雨满横塘。huí shǒu luàn shān fēi niǎo gé,yī lín yān yǔ mǎn héng táng。

王山人希曾记室戎行廿载矣归武林寄止穷巷门庭萧然余偶过啜茗其中为题此绝

胡应麟

老傍东林学种瓜,当年投管事龙沙。lǎo bàng dōng lín xué zhǒng guā,dāng nián tóu guǎn shì lóng shā。
胡床独坐秋风里,门巷无声落豆花。hú chuáng dú zuò qiū fēng lǐ,mén xiàng wú shēng luò dòu huā。

灵鹫峰怀童子鸣二首

胡应麟

行尽天台三十峰,春烟重叠锁芙蓉。xíng jǐn tiān tái sān shí fēng,chūn yān zhòng dié suǒ fú róng。
孤云不作还家梦,卧听僧堂雨后钟。gū yún bù zuò hái jiā mèng,wò tīng sēng táng yǔ hòu zhōng。