古诗词

夜灯同永叔话旧仲子弼年十四于座中戏咏白石榴有霜寒秋色净明月挂枝头之句余嘉其风格朗朗赋此勖之

胡应麟

石梁驾丹壑,赤城横紫霄。shí liáng jià dān hè,chì chéng héng zǐ xiāo。
天台八万丈,的皪悬霞标。tiān tái bā wàn zhàng,de lì xuán xiá biāo。
司空毓灵秀,龙跃随神尧。sī kōng yù líng xiù,lóng yuè suí shén yáo。
华名走绝域,茂实腾中朝。huá míng zǒu jué yù,mào shí téng zhōng cháo。
郁郁庭阶树,三珠粲同胞。yù yù tíng jiē shù,sān zhū càn tóng bāo。
青钱捷唾手,俯拾如承蜩。qīng qián jié tuò shǒu,fǔ shí rú chéng tiáo。
高阳失才彦,颍上惭时髦。gāo yáng shī cái yàn,yǐng shàng cán shí máo。
文章聚花萼,薄海夸贤豪。wén zhāng jù huā è,báo hǎi kuā xián háo。
缅余识季公,把臂成久要。miǎn yú shí jì gōng,bǎ bì chéng jiǔ yào。
古心出坟索,逸韵驰风骚。gǔ xīn chū fén suǒ,yì yùn chí fēng sāo。
矫矫八尺躯,耻偕儿女曹。jiǎo jiǎo bā chǐ qū,chǐ xié ér nǚ cáo。
胸吞梦泽水,气折洪河涛。xiōng tūn mèng zé shuǐ,qì zhé hóng hé tāo。
雄飞邈广汉,雌伏怀穷交。xióng fēi miǎo guǎng hàn,cí fú huái qióng jiāo。
皇皇潞河涘,十口勤维梢。huáng huáng lù hé sì,shí kǒu qín wéi shāo。
空同倚长铗,函谷遗绨袍。kōng tóng yǐ zhǎng jiá,hán gǔ yí tí páo。
吹嘘及朽干,揽挈当前茅。chuī xū jí xiǔ gàn,lǎn qiè dāng qián máo。
狂歌复痛饮,浩荡穷深宵。kuáng gē fù tòng yǐn,hào dàng qióng shēn xiāo。
呼卢堕明月,角奕流神飙。hū lú duò míng yuè,jiǎo yì liú shén biāo。
情投俨胶漆,契合钧咸韶。qíng tóu yǎn jiāo qī,qì hé jūn xián sháo。
酒酣见仲子,烨若英琼瑶。jiǔ hān jiàn zhòng zi,yè ruò yīng qióng yáo。
翩翻慕周孔,卓荦谭伊皋。piān fān mù zhōu kǒng,zhuó luò tán yī gāo。
孤芳涤尘腻,五字驱炎嚣。gū fāng dí chén nì,wǔ zì qū yán xiāo。
灵光诧授简,鹦鹉怜挥毫。líng guāng chà shòu jiǎn,yīng wǔ lián huī háo。
扬收劣加岁,子安正垂髫。yáng shōu liè jiā suì,zi ān zhèng chuí tiáo。
伊余越四十,兰玉殊凋萧。yī yú yuè sì shí,lán yù shū diāo xiāo。
对此重叹息,中肠热如焦。duì cǐ zhòng tàn xī,zhōng cháng rè rú jiāo。
于门一何盛,咄咄钟灵苗。yú mén yī hé shèng,duō duō zhōng líng miáo。
丹山讵凡翮,渥水真奇毛。dān shān jù fán hé,wò shuǐ zhēn qí máo。
勉哉事大业,岁月如风飘。miǎn zāi shì dà yè,suì yuè rú fēng piāo。
无穷有令闻,不朽宁金貂。wú qióng yǒu lìng wén,bù xiǔ níng jīn diāo。
下帏第发愤,惜阴竞蓬茅。xià wéi dì fā fèn,xī yīn jìng péng máo。
六经鼓元气,百氏罗秋毫。liù jīng gǔ yuán qì,bǎi shì luó qiū háo。
馀皇破巨浪,繁弱联双雕。yú huáng pò jù làng,fán ruò lián shuāng diāo。
祖孙及子父,奕叶驰华镳。zǔ sūn jí zi fù,yì yè chí huá biāo。
回首天台色,东南正寥寥。huí shǒu tiān tái sè,dōng nán zhèng liáo liáo。
惟应太原望,世世争岧峣。wéi yīng tài yuán wàng,shì shì zhēng tiáo yáo。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

赵侯汝申以学术兴起一方怜才下善阖邑推其长者兹以七贤图属余赋之倘亦有王阮忘年之意乎敬题短歌

胡应麟

赵侯款我城南屋,堂上高悬画一幅。zhào hóu kuǎn wǒ chéng nán wū,táng shàng gāo xuán huà yī fú。
是时六月凉飙生,万个琅玕照新筑。shì shí liù yuè liáng biāo shēng,wàn gè láng gān zhào xīn zhù。
衣冠不类河朔豪,船舫曾非剡溪曲。yī guān bù lèi hé shuò háo,chuán fǎng céng fēi shàn xī qū。
细看乃是晋诸贤,醉倚长林弄修竹。xì kàn nǎi shì jìn zhū xián,zuì yǐ zhǎng lín nòng xiū zhú。
疏枝的皪横潇湘,密叶珑葱卷淇澳。shū zhī de lì héng xiāo xiāng,mì yè lóng cōng juǎn qí ào。
珠帘粉阁坐相对,尽日明窗看不足。zhū lián fěn gé zuò xiāng duì,jǐn rì míng chuāng kàn bù zú。
仿佛当时六七公,持螯白眼横霜空。fǎng fú dāng shí liù qī gōng,chí áo bái yǎn héng shuāng kōng。
脱巾露顶挂石壁,仰天大笑来清风。tuō jīn lù dǐng guà shí bì,yǎng tiān dà xiào lái qīng fēng。
匆匆典午事难说,烟尘澒洞盈寰中。cōng cōng diǎn wǔ shì nán shuō,yān chén hòng dòng yíng huán zhōng。
此时不醉欲何事,眼看浮世真虚空。cǐ shí bù zuì yù hé shì,yǎn kàn fú shì zhēn xū kōng。
步兵睨树啸声发,浚仲清言宛如屑。bù bīng nì shù xiào shēng fā,jùn zhòng qīng yán wǎn rú xiè。
子期鼓鞲仍著书,伶也携壶更荷锸。zi qī gǔ gōu réng zhù shū,líng yě xié hú gèng hé chā。
阮生拨阮嵇生弦,目送飞鸿游太玄。ruǎn shēng bō ruǎn jī shēng xián,mù sòng fēi hóng yóu tài xuán。
就中山公最长者,百觚在手情颓然。jiù zhōng shān gōng zuì zhǎng zhě,bǎi gū zài shǒu qíng tuí rán。
南阳赵侯世希有,满腹珠玑贯牛斗。nán yáng zhào hóu shì xī yǒu,mǎn fù zhū jī guàn niú dòu。
偷桃偶堕方朔缘,谪向人间卧岩薮。tōu táo ǒu duò fāng shuò yuán,zhé xiàng rén jiān wò yán sǒu。
生平饮酒但数巡,座中宾客长千人。shēng píng yǐn jiǔ dàn shù xún,zuò zhōng bīn kè zhǎng qiān rén。
何人把赠周昉画,跃然对我融心神。hé rén bǎ zèng zhōu fǎng huà,yuè rán duì wǒ róng xīn shén。
胡生晚得酒中趣,跋扈飞扬有深意。hú shēng wǎn dé jiǔ zhōng qù,bá hù fēi yáng yǒu shēn yì。
一朝睹此形貌亲,恍若诸贤把余臂。yī cháo dǔ cǐ xíng mào qīn,huǎng ruò zhū xián bǎ yú bì。
为君作歌还赠君,生绡落笔飞玄云。wèi jūn zuò gē hái zèng jūn,shēng xiāo luò bǐ fēi xuán yún。
何时买断筼筜谷,共作林中避世人。hé shí mǎi duàn yún dāng gǔ,gòng zuò lín zhōng bì shì rén。

偃卧俞公临榻上戏题

胡应麟

俞郎一榻长安市,破衲蒙茸裹布被。yú láng yī tà zhǎng ān shì,pò nà méng rōng guǒ bù bèi。
狂来坦腹呼元龙,蹴蹋星辰动天地。kuáng lái tǎn fù hū yuán lóng,cù tà xīng chén dòng tiān dì。
华胥国小安足游,君家赤舄双琳球。huá xū guó xiǎo ān zú yóu,jūn jiā chì xì shuāng lín qiú。
大鹏希有俨相值,飞行八极眠琼楼。dà péng xī yǒu yǎn xiāng zhí,fēi xíng bā jí mián qióng lóu。

长夏闭关散发高卧吟诵之暇时或焚香鼓琴殊有羲皇之适信笔六首

胡应麟

开卷小酬岁月,出门便畏风尘。kāi juǎn xiǎo chóu suì yuè,chū mén biàn wèi fēng chén。
十洲三岛游客,万壑千峰主人。shí zhōu sān dǎo yóu kè,wàn hè qiān fēng zhǔ rén。

长夏闭关散发高卧吟诵之暇时或焚香鼓琴殊有羲皇之适信笔六首

胡应麟

谁言名教乐地,懒著沐猴衣冠。shuí yán míng jiào lè dì,lǎn zhù mù hóu yī guān。
午睡不知日落,晏起欲废朝餐。wǔ shuì bù zhī rì luò,yàn qǐ yù fèi cháo cān。

长夏闭关散发高卧吟诵之暇时或焚香鼓琴殊有羲皇之适信笔六首

胡应麟

科头不出城郭,散步或傍檐楹。kē tóu bù chū chéng guō,sàn bù huò bàng yán yíng。
前身灌园处士,今代闭户先生。qián shēn guàn yuán chù shì,jīn dài bì hù xiān shēng。

长夏闭关散发高卧吟诵之暇时或焚香鼓琴殊有羲皇之适信笔六首

胡应麟

尼父六经日诵,邺侯四部时开。ní fù liù jīng rì sòng,yè hóu sì bù shí kāi。
领取千秋万世,从他九棘三槐。lǐng qǔ qiān qiū wàn shì,cóng tā jiǔ jí sān huái。

长夏闭关散发高卧吟诵之暇时或焚香鼓琴殊有羲皇之适信笔六首

胡应麟

小草自甘惭忸,大椿终古逍遥。xiǎo cǎo zì gān cán niǔ,dà chūn zhōng gǔ xiāo yáo。
不梦有莘五鼎,高挂箕山一瓢。bù mèng yǒu shēn wǔ dǐng,gāo guà jī shān yī piáo。

长夏闭关散发高卧吟诵之暇时或焚香鼓琴殊有羲皇之适信笔六首

胡应麟

东郭飞花晏坐,北堂芳杜晨兴。dōng guō fēi huā yàn zuò,běi táng fāng dù chén xīng。
回驭王阳自得,绝裾温峤何能。huí yù wáng yáng zì dé,jué jū wēn jiào hé néng。

题画四首

胡应麟

桃花夹水千树,柳色垂堤万重。táo huā jiā shuǐ qiān shù,liǔ sè chuí dī wàn zhòng。
何处数声鸡犬,人家只在前峰。hé chù shù shēng jī quǎn,rén jiā zhǐ zài qián fēng。

题画四首

胡应麟

南涧新篁雨过,西岭长松日斜。nán jiàn xīn huáng yǔ guò,xī lǐng zhǎng sōng rì xié。
散发孤亭相对,忘言一卷南华。sàn fā gū tíng xiāng duì,wàng yán yī juǎn nán huá。

题画四首

胡应麟

窗北寒光露满,篱东暮色云低。chuāng běi hán guāng lù mǎn,lí dōng mù sè yún dī。
地僻黄花自采,天空白酒谁携。dì pì huáng huā zì cǎi,tiān kōng bái jiǔ shuí xié。

题画四首

胡应麟

千岭槎牙古树,万峰摇落孤梅。qiān lǐng chá yá gǔ shù,wàn fēng yáo luò gū méi。
试问长安高卧,何如剡曲空回。shì wèn zhǎng ān gāo wò,hé rú shàn qū kōng huí。

客岁病留瓜步且三月今年春仲复过此值江鱼大上每至友人家玉尺银条咄嗟便具殊厌馋口余越中不能尔也

胡应麟

夜夜三更瀫水,年年三月扬州。yè yè sān gèng hú shuǐ,nián nián sān yuè yáng zhōu。
饱食河豚江鲚,何论越鸟吴牛。bǎo shí hé tún jiāng jì,hé lùn yuè niǎo wú niú。

端居述怀六首

胡应麟

千劫总归眼底,万缘不入胸中。qiān jié zǒng guī yǎn dǐ,wàn yuán bù rù xiōng zhōng。
散发狂歌宇宙,侧身高卧崆峒。sàn fā kuáng gē yǔ zhòu,cè shēn gāo wò kōng dòng。

端居述怀六首

胡应麟

朝见许由行逊,暮看虞舜明扬。cháo jiàn xǔ yóu xíng xùn,mù kàn yú shùn míng yáng。
黄屋翻成重累,不如枯坐禅床。huáng wū fān chéng zhòng lèi,bù rú kū zuò chán chuáng。