古诗词

惟寅以书贶驰使潞河适媵人偶举一子走笔赋答

胡应麟

惊尘荡白日,羸马驰郊墟。jīng chén dàng bái rì,léi mǎ chí jiāo xū。
怅彼同心人,缅邈百里馀。chàng bǐ tóng xīn rén,miǎn miǎo bǎi lǐ yú。
举头云中翮,有鸟衔尺书。jǔ tóu yún zhōng hé,yǒu niǎo xián chǐ shū。
粲粲瑶华札,开缄照衡庐。càn càn yáo huá zhá,kāi jiān zhào héng lú。
慰我加餐饭,问我何方居。wèi wǒ jiā cān fàn,wèn wǒ hé fāng jū。
十口寄他乡,晨餐食无鱼。shí kǒu jì tā xiāng,chén cān shí wú yú。
芒鞋役款段,谁为供高车。máng xié yì kuǎn duàn,shuí wèi gōng gāo chē。
感此长太息,临风重踟蹰。gǎn cǐ zhǎng tài xī,lín fēng zhòng chí chú。
肮脏宇宙间,畸游抱琴书。āng zàng yǔ zhòu jiān,jī yóu bào qín shū。
朱门盛先达,落落穷相如。zhū mén shèng xiān dá,luò luò qióng xiāng rú。
夙昔逢君侯,青骢曳华裾。sù xī féng jūn hóu,qīng cōng yè huá jū。
情亲四十载,胶漆垂桑榆。qíng qīn sì shí zài,jiāo qī chuí sāng yú。
缠绵国士念,涸辙频吹嘘。chán mián guó shì niàn,hé zhé pín chuī xū。
岂忘木桃报,再拜惭庭除。qǐ wàng mù táo bào,zài bài cán tíng chú。
中闺夜得雄,旅抱偶一舒。zhōng guī yè dé xióng,lǚ bào ǒu yī shū。
眷言骨肉友,卧起同徐于。juàn yán gǔ ròu yǒu,wò qǐ tóng xú yú。
持此答芳讯,聊用当璚琚。chí cǐ dá fāng xùn,liáo yòng dāng qióng jū。
颓然定一笑,为我掀?毹。tuí rán dìng yī xiào,wèi wǒ xiān shū。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

绝壁耸精蓝,孤悬五千丈。jué bì sǒng jīng lán,gū xuán wǔ qiān zhàng。
何代武陵人,移家此峰上。hé dài wǔ líng rén,yí jiā cǐ fēng shàng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

落月溪水寒,漾舟时未己。luò yuè xī shuǐ hán,yàng zhōu shí wèi jǐ。
西泠何处村,望望茶烟起。xī líng hé chù cūn,wàng wàng chá yān qǐ。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

言寻王子乔,吹笙跨鸾鹤。yán xún wáng zi qiáo,chuī shēng kuà luán hè。
高峰不见人,日暮藤花落。gāo fēng bù jiàn rén,rì mù téng huā luò。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

维舟北岭下,摇荡青芙蓉。wéi zhōu běi lǐng xià,yáo dàng qīng fú róng。
欲向南峰去,夕阳千万重。yù xiàng nán fēng qù,xī yáng qiān wàn zhòng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

瞥见双白鸥,飞来似相识。piē jiàn shuāng bái ōu,fēi lái shì xiāng shí。
翩翩欲近人,复溅苔花湿。piān piān yù jìn rén,fù jiàn tái huā shī。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

移舟信江风,沿洄不知暮。yí zhōu xìn jiāng fēng,yán huí bù zhī mù。
前村路转遥,系缆桃花渡。qián cūn lù zhuǎn yáo,xì lǎn táo huā dù。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

雨色凝书案,秋阴拂画墙。yǔ sè níng shū àn,qiū yīn fú huà qiáng。
万竿云雾里,知宿几鸾凰。wàn gān yún wù lǐ,zhī sù jǐ luán huáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

上枝凝翠柏,下叶染苍苔。shàng zhī níng cuì bǎi,xià yè rǎn cāng tái。
莫使王家见,清吟不肯回。mò shǐ wáng jiā jiàn,qīng yín bù kěn huí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

昨夜凉风起,笙簧满坐幽。zuó yè liáng fēng qǐ,shēng huáng mǎn zuò yōu。
何当裁万玉,吹尽楚天秋。hé dāng cái wàn yù,chuī jǐn chǔ tiān qiū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

霜朝庭耸玉,雨夕院敲金。shuāng cháo tíng sǒng yù,yǔ xī yuàn qiāo jīn。
一自淇园后,诗人几废吟。yī zì qí yuán hòu,shī rén jǐ fèi yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

栖禽藏密筱,斗雀堕高枝。qī qín cáng mì xiǎo,dòu què duò gāo zhī。
老干空千尺,何人写楚辞。lǎo gàn kōng qiān chǐ,hé rén xiě chǔ cí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

镂就云门玉,吹成嶰谷音。lòu jiù yún mén yù,chuī chéng xiè gǔ yīn。
昼日过沧海,蛟龙不敢吟。zhòu rì guò cāng hǎi,jiāo lóng bù gǎn yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

鸟雀下前除,幽篁百尺馀。niǎo què xià qián chú,yōu huáng bǎi chǐ yú。
昨宵风雨过,寒洒杜陵书。zuó xiāo fēng yǔ guò,hán sǎ dù líng shū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

野色琴书里,江声枕簟傍。yě sè qín shū lǐ,jiāng shēng zhěn diàn bàng。
恰称幽人卧,湘云昼满床。qià chēng yōu rén wò,xiāng yún zhòu mǎn chuáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

参差临渌水,袅娜拂秋霜。cān chà lín lù shuǐ,niǎo nà fú qiū shuāng。
忽记文同画,生绡六尺强。hū jì wén tóng huà,shēng xiāo liù chǐ qiáng。