古诗词

题瞿令人册为茂才绍曾

胡应麟

妇惟丁生母,卓行超人寰。fù wéi dīng shēng mǔ,zhuó xíng chāo rén huán。
笄岁适名门,婉若蕙与兰。jī suì shì míng mén,wǎn ruò huì yǔ lán。
结缡讵云久,灾氛岌相缠。jié lí jù yún jiǔ,zāi fēn jí xiāng chán。
良人遘奇疾,百体纷摧残。liáng rén gòu qí jí,bǎi tǐ fēn cuī cán。
心神忽眩瞑,手足时颠连。xīn shén hū xuàn míng,shǒu zú shí diān lián。
欢娱掷中道,畴不虞红颜。huān yú zhì zhōng dào,chóu bù yú hóng yán。
母也执高节,涕泗如流泉。mǔ yě zhí gāo jié,tì sì rú liú quán。
呼天誓同穴,肯析双飞翰。hū tiān shì tóng xué,kěn xī shuāng fēi hàn。
一身委床笫,药物长周旋。yī shēn wěi chuáng zǐ,yào wù zhǎng zhōu xuán。
肝肠绝怨怼,面目忘媸妍。gān cháng jué yuàn duì,miàn mù wàng chī yán。
仰事头白姑,頫鞠黄口男。yǎng shì tóu bái gū,fǔ jū huáng kǒu nán。
家徒四壁立,辟纑夜灯前。jiā tú sì bì lì,pì lú yè dēng qián。
拮据度荒馑,永昼怀饥寒。jié jù dù huāng jǐn,yǒng zhòu huái jī hán。
彼苍鉴明德,绕膝森鹓鸾。bǐ cāng jiàn míng dé,rào xī sēn yuān luán。
矫矫汗血驹,励志游天闲。jiǎo jiǎo hàn xuè jū,lì zhì yóu tiān xián。
劬劳念母氏,赋咏蒐名贤。qú láo niàn mǔ shì,fù yǒng sōu míng xián。
我闻载叹息,踊跃操如椽。wǒ wén zài tàn xī,yǒng yuè cāo rú chuán。
偷生信为易,蹈死亮非难。tōu shēng xìn wèi yì,dǎo sǐ liàng fēi nán。
厄哉斯人遇,毕世罹忧患。è zāi sī rén yù,bì shì lí yōu huàn。
贞心既不毁,淑问仍终完。zhēn xīn jì bù huǐ,shū wèn réng zhōng wán。
夫存子亦树,晚节聊蝉联。fū cún zi yì shù,wǎn jié liáo chán lián。
宁知处困怀,荼毒穷当年。níng zhī chù kùn huái,tú dú qióng dāng nián。
凛凛铁石肠,兴彼懦与顽。lǐn lǐn tiě shí cháng,xīng bǐ nuò yǔ wán。
裁诗颂令哲,史笔千秋传。cái shī sòng lìng zhé,shǐ bǐ qiān qiū chuán。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

寂寂玄关闭万缘,颓然一榻抱枯禅。jì jì xuán guān bì wàn yuán,tuí rán yī tà bào kū chán。
天游未许时人识,正是壶丘入观年。tiān yóu wèi xǔ shí rén shí,zhèng shì hú qiū rù guān nián。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

肌肤绰约莹秋霜,绝顶凝神眺八荒。jī fū chuò yuē yíng qiū shuāng,jué dǐng níng shén tiào bā huāng。
得丧窅然天地外,不知身世住何乡。dé sàng yǎo rán tiān dì wài,bù zhī shēn shì zhù hé xiāng。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

羊角鹏程快羽毛,罡风八极送飞涛。yáng jiǎo péng chéng kuài yǔ máo,gāng fēng bā jí sòng fēi tāo。
窅然天际真人度,始信长沙蹋翼劳。yǎo rán tiān jì zhēn rén dù,shǐ xìn zhǎng shā tà yì láo。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

静坐焚香一亩宫,灰心槁念夕阳中。jìng zuò fén xiāng yī mǔ gōng,huī xīn gǎo niàn xī yáng zhōng。
那能滥作吹竽客,凭几萧然万虑空。nà néng làn zuò chuī yú kè,píng jǐ xiāo rán wàn lǜ kōng。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

振袂翩翩到北辰,中天城阙跨金银。zhèn mèi piān piān dào běi chén,zhōng tiān chéng quē kuà jīn yín。
谁言半亩差容膝,十二瑶台属化人。shuí yán bàn mǔ chà róng xī,shí èr yáo tái shǔ huà rén。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

勇退何人犯急流,分司犹摄醉乡侯。yǒng tuì hé rén fàn jí liú,fēn sī yóu shè zuì xiāng hóu。
朝来梦入华胥界,一榻轩皇尽意游。cháo lái mèng rù huá xū jiè,yī tà xuān huáng jǐn yì yóu。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

掷戟归来理钓竿,不将零露望金盘。zhì jǐ guī lái lǐ diào gān,bù jiāng líng lù wàng jīn pán。
飞花散尽三千界,丈室分明有大观。fēi huā sàn jǐn sān qiān jiè,zhàng shì fēn míng yǒu dà guān。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

勇猛精修万劫离,穷年枯坐更何疑。yǒng měng jīng xiū wàn jié lí,qióng nián kū zuò gèng hé yí。
为言一苇浮江日,可似三花面壁时。wèi yán yī wěi fú jiāng rì,kě shì sān huā miàn bì shí。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

战胜归来岩穴间,空花落尽闭禅关。zhàn shèng guī lái yán xué jiān,kōng huā luò jǐn bì chán guān。
大千世势冥心处,恍惚当时坐雪山。dà qiān shì shì míng xīn chù,huǎng hū dāng shí zuò xuě shān。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

古寺清凉辟草莱,三湘门巷半莓苔。gǔ sì qīng liáng pì cǎo lái,sān xiāng mén xiàng bàn méi tái。
翻然杖锡腾空去,闲看飞云落五台。fān rán zhàng xī téng kōng qù,xián kàn fēi yún luò wǔ tái。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

一枝殊自慰鹪鹩,身世千年付泬㵳。yī zhī shū zì wèi jiāo liáo,shēn shì qiān nián fù jué liáo。
北海南溟俱莫问,长空何处不逍遥。běi hǎi nán míng jù mò wèn,zhǎng kōng hé chù bù xiāo yáo。

题徐惟得冲漠斋十二绝壶丘示观

胡应麟

空山寂寂午闻鸡,一路桃花照旧蹊。kōng shān jì jì wǔ wén jī,yī lù táo huā zhào jiù qī。
漫说娄江恬淡观,真仙今在武陵西。màn shuō lóu jiāng tián dàn guān,zhēn xiān jīn zài wǔ líng xī。

徐惟得冲漠斋又题八绝丛青阁

胡应麟

叠搆危梯入窈冥,长空不断暮天青。dié gòu wēi tī rù yǎo míng,zhǎng kōng bù duàn mù tiān qīng。
松阴竹色凭栏处,次第千山入画屏。sōng yīn zhú sè píng lán chù,cì dì qiān shān rù huà píng。

徐惟得冲漠斋又题八绝丛青阁

胡应麟

石洞苍茫闭水帘,碧窗云冷玉龙潜。shí dòng cāng máng bì shuǐ lián,bì chuāng yún lěng yù lóng qián。
不妨行雨邀巫峡,犹记为霖出傅岩。bù fáng xíng yǔ yāo wū xiá,yóu jì wèi lín chū fù yán。

徐惟得冲漠斋又题八绝丛青阁

胡应麟

袅娜千竿翠欲沉,一区烟雨坐来深。niǎo nà qiān gān cuì yù chén,yī qū yān yǔ zuò lái shēn。
君恩乞与潇湘地,闲听苍龙日夜吟。jūn ēn qǐ yǔ xiāo xiāng dì,xián tīng cāng lóng rì yè yín。