古诗词

八哀诗大司寇东吴王公世贞

胡应麟

洪荒忽中辟,宇宙钟人豪。hóng huāng hū zhōng pì,yǔ zhòu zhōng rén háo。
间气五百年,一旦开皇朝。jiān qì wǔ bǎi nián,yī dàn kāi huáng cháo。
天挺琅琊公,河汉骑斗杓。tiān tǐng láng yá gōng,hé hàn qí dòu biāo。
题诗恼玉帝,谪籍游尘嚣。tí shī nǎo yù dì,zhé jí yóu chén xiāo。
肝肠错锦绣,咳唾垂兰苕。gān cháng cuò jǐn xiù,ké tuò chuí lán sháo。
胸吞太湖水,笔涌耶溪涛。xiōng tūn tài hú shuǐ,bǐ yǒng yé xī tāo。
九岁咏凤凰,十龄题宝刀。jiǔ suì yǒng fèng huáng,shí líng tí bǎo dāo。
十三作文赋,十九抟青霄。shí sān zuò wén fù,shí jiǔ tuán qīng xiāo。
高才聚东井,散秩同西曹。gāo cái jù dōng jǐng,sàn zhì tóng xī cáo。
广心出皇古,奋臂追前茅。guǎng xīn chū huáng gǔ,fèn bì zhuī qián máo。
呜呼蓟门事,大纛摧鸣枭。wū hū jì mén shì,dà dào cuī míng xiāo。
仓黄别上国,惕息还蓬蒿。cāng huáng bié shàng guó,tì xī hái péng hāo。
归来卧穷巷,削迹甘渔樵。guī lái wò qióng xiàng,xuē jì gān yú qiáo。
雄文凿混沌,大乐鸣英韶。xióng wén záo hùn dùn,dà lè míng yīng sháo。
东瀛极沧海,南纪逾铜标。dōng yíng jí cāng hǎi,nán jì yú tóng biāo。
北冥亘沙漠,西域穷荒要。běi míng gèn shā mò,xī yù qióng huāng yào。
八埏走琬琰,九域飞琼瑶。bā shān zǒu wǎn yǎn,jiǔ yù fēi qióng yáo。
千金买只字,百镒酬挥毫。qiān jīn mǎi zhǐ zì,bǎi yì chóu huī háo。
瑰辞匹坟典,丽句骈风骚。guī cí pǐ fén diǎn,lì jù pián fēng sāo。
多闻失刘向,捷给凌枚皋。duō wén shī liú xiàng,jié gěi líng méi gāo。
帝心亦简在,日夜驰干旄。dì xīn yì jiǎn zài,rì yè chí gàn máo。
东山乍一出,被发仍由巢。dōng shān zhà yī chū,bèi fā réng yóu cháo。
竺乾叩真诠,漆园明逍遥。zhú qián kòu zhēn quán,qī yuán míng xiāo yáo。
香云拂几席,甘露流天瓢。xiāng yún fú jǐ xí,gān lù liú tiān piáo。
金棺下阊阖,玉树埋山坳。jīn guān xià chāng hé,yù shù mái shān ào。
中华折天柱,下界闻鸾箫。zhōng huá zhé tiān zhù,xià jiè wén luán xiāo。
双虬去广汉,八骏升岧峣。shuāng qiú qù guǎng hàn,bā jùn shēng tiáo yáo。
玄丘见王母,白云和长谣。xuán qiū jiàn wáng mǔ,bái yún hé zhǎng yáo。
乾坤失盟主,海岳颓高标。qián kūn shī méng zhǔ,hǎi yuè tuí gāo biāo。
安得跨大鹏,万里随神飙。ān dé kuà dà péng,wàn lǐ suí shén biāo。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

绝壁耸精蓝,孤悬五千丈。jué bì sǒng jīng lán,gū xuán wǔ qiān zhàng。
何代武陵人,移家此峰上。hé dài wǔ líng rén,yí jiā cǐ fēng shàng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

落月溪水寒,漾舟时未己。luò yuè xī shuǐ hán,yàng zhōu shí wèi jǐ。
西泠何处村,望望茶烟起。xī líng hé chù cūn,wàng wàng chá yān qǐ。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

言寻王子乔,吹笙跨鸾鹤。yán xún wáng zi qiáo,chuī shēng kuà luán hè。
高峰不见人,日暮藤花落。gāo fēng bù jiàn rén,rì mù téng huā luò。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

维舟北岭下,摇荡青芙蓉。wéi zhōu běi lǐng xià,yáo dàng qīng fú róng。
欲向南峰去,夕阳千万重。yù xiàng nán fēng qù,xī yáng qiān wàn zhòng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

瞥见双白鸥,飞来似相识。piē jiàn shuāng bái ōu,fēi lái shì xiāng shí。
翩翩欲近人,复溅苔花湿。piān piān yù jìn rén,fù jiàn tái huā shī。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

移舟信江风,沿洄不知暮。yí zhōu xìn jiāng fēng,yán huí bù zhī mù。
前村路转遥,系缆桃花渡。qián cūn lù zhuǎn yáo,xì lǎn táo huā dù。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

雨色凝书案,秋阴拂画墙。yǔ sè níng shū àn,qiū yīn fú huà qiáng。
万竿云雾里,知宿几鸾凰。wàn gān yún wù lǐ,zhī sù jǐ luán huáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

上枝凝翠柏,下叶染苍苔。shàng zhī níng cuì bǎi,xià yè rǎn cāng tái。
莫使王家见,清吟不肯回。mò shǐ wáng jiā jiàn,qīng yín bù kěn huí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

昨夜凉风起,笙簧满坐幽。zuó yè liáng fēng qǐ,shēng huáng mǎn zuò yōu。
何当裁万玉,吹尽楚天秋。hé dāng cái wàn yù,chuī jǐn chǔ tiān qiū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

霜朝庭耸玉,雨夕院敲金。shuāng cháo tíng sǒng yù,yǔ xī yuàn qiāo jīn。
一自淇园后,诗人几废吟。yī zì qí yuán hòu,shī rén jǐ fèi yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

栖禽藏密筱,斗雀堕高枝。qī qín cáng mì xiǎo,dòu què duò gāo zhī。
老干空千尺,何人写楚辞。lǎo gàn kōng qiān chǐ,hé rén xiě chǔ cí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

镂就云门玉,吹成嶰谷音。lòu jiù yún mén yù,chuī chéng xiè gǔ yīn。
昼日过沧海,蛟龙不敢吟。zhòu rì guò cāng hǎi,jiāo lóng bù gǎn yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

鸟雀下前除,幽篁百尺馀。niǎo què xià qián chú,yōu huáng bǎi chǐ yú。
昨宵风雨过,寒洒杜陵书。zuó xiāo fēng yǔ guò,hán sǎ dù líng shū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

野色琴书里,江声枕簟傍。yě sè qín shū lǐ,jiāng shēng zhěn diàn bàng。
恰称幽人卧,湘云昼满床。qià chēng yōu rén wò,xiāng yún zhòu mǎn chuáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

参差临渌水,袅娜拂秋霜。cān chà lín lù shuǐ,niǎo nà fú qiū shuāng。
忽记文同画,生绡六尺强。hū jì wén tóng huà,shēng xiāo liù chǐ qiáng。