古诗词

八哀诗大司寇东吴王公世贞

胡应麟

嶪嶪罗浮颠,上有瑶石台。yè yè luó fú diān,shàng yǒu yáo shí tái。
秘书起岭表,恍若登峨嵬。mì shū qǐ lǐng biǎo,huǎng ruò dēng é wéi。
古心亦古貌,多艺仍多材。gǔ xīn yì gǔ mào,duō yì réng duō cái。
悠然葛天氏,醇朴逾婴孩。yōu rán gé tiān shì,chún pǔ yú yīng hái。
青衫困一第,十上仍徘徊。qīng shān kùn yī dì,shí shàng réng pái huái。
龙门实有策,狗监嗟无媒。lóng mén shí yǒu cè,gǒu jiān jiē wú méi。
匏瓜讵足系,一命沾蓬莱。páo guā jù zú xì,yī mìng zhān péng lái。
拙宦三十年,羽毛日摧颓。zhuō huàn sān shí nián,yǔ máo rì cuī tuí。
风骚炳一念,壮志浩不回。fēng sāo bǐng yī niàn,zhuàng zhì hào bù huí。
高歌掩陆谢,丽赋酬邹枚。gāo gē yǎn lù xiè,lì fù chóu zōu méi。
梁欧日倡和,王李时沿洄。liáng ōu rì chàng hé,wáng lǐ shí yán huí。
馀工入翰墨,落纸皆琼瑰。yú gōng rù hàn mò,luò zhǐ jiē qióng guī。
龙章剪薤叶,鸟迹行莓苔。lóng zhāng jiǎn xiè yè,niǎo jì xíng méi tái。
八分走夷貊,四体摅云雷。bā fēn zǒu yí mò,sì tǐ shū yún léi。
邕斯有绝诣,锴铉无兼裁。yōng sī yǒu jué yì,kǎi xuàn wú jiān cái。
缅思穆皇世,京华盛游陪。miǎn sī mù huáng shì,jīng huá shèng yóu péi。
杯盂洞肝腹,土木馀形骸。bēi yú dòng gān fù,tǔ mù yú xíng hái。
横当贺老盼,谓我青莲才。héng dāng hè lǎo pàn,wèi wǒ qīng lián cái。
三留瀫水棹,十寄罗浮梅。sān liú hú shuǐ zhào,shí jì luó fú méi。
老成倏凋谢,涕泗横蒿莱。lǎo chéng shū diāo xiè,tì sì héng hāo lái。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

再别惟效观察一绝

胡应麟

阳台题罢复琴台,夙昔风流擅楚才。yáng tái tí bà fù qín tái,sù xī fēng liú shàn chǔ cái。
君到川南相忆处,海棠烦寄一株来。jūn dào chuān nán xiāng yì chù,hǎi táng fán jì yī zhū lái。

采菱曲十二章

胡应麟

风情老去似徐娘,犹逐王孙负锦囊。fēng qíng lǎo qù shì xú niáng,yóu zhú wáng sūn fù jǐn náng。
莫驾轻车残雪里,人间无处觅萧郎。mò jià qīng chē cán xuě lǐ,rén jiān wú chù mì xiāo láng。

采菱曲十二章

胡应麟

碧衣长袖伴瑶琴,欲拟方回更自矜。bì yī zhǎng xiù bàn yáo qín,yù nǐ fāng huí gèng zì jīn。
学得新诗明月底,含羞不肯向人吟。xué dé xīn shī míng yuè dǐ,hán xiū bù kěn xiàng rén yín。

采菱曲十二章

胡应麟

十院名花院院开,高悬明镜在瑶台。shí yuàn míng huā yuàn yuàn kāi,gāo xuán míng jìng zài yáo tái。
碧空万里天如洗,飞挟娉婷夜半来。bì kōng wàn lǐ tiān rú xǐ,fēi xié pīng tíng yè bàn lái。

采菱曲十二章

胡应麟

红颜二八定谁如,三十专房宠未除。hóng yán èr bā dìng shuí rú,sān shí zhuān fáng chǒng wèi chú。
头白楚宫看似旧,登车何用泣前鱼。tóu bái chǔ gōng kàn shì jiù,dēng chē hé yòng qì qián yú。

采菱曲十二章

胡应麟

风神秋水照华筵,怪得王孙掌上怜。fēng shén qiū shuǐ zhào huá yán,guài dé wáng sūn zhǎng shàng lián。
惆怅后庭花底月,凭阑回忆破瓜年。chóu chàng hòu tíng huā dǐ yuè,píng lán huí yì pò guā nián。

采菱曲十二章

胡应麟

绣帽罗衫恰称身,绿丝布裤最撩人。xiù mào luó shān qià chēng shēn,lǜ sī bù kù zuì liāo rén。
愁中开府看如扫,梦里司空认未真。chóu zhōng kāi fǔ kàn rú sǎo,mèng lǐ sī kōng rèn wèi zhēn。

采菱曲十二章

胡应麟

那曾调笑问当垆,惯向书斋直唾壶。nà céng diào xiào wèn dāng lú,guàn xiàng shū zhāi zhí tuò hú。
蓦地闲行寻不得,画廊东角斗摴蒱。mò dì xián xíng xún bù dé,huà láng dōng jiǎo dòu chū pú。

采菱曲十二章

胡应麟

焚香懒著鵔䴊冠,长日东君带笑看。fén xiāng lǎn zhù jùn yí guān,zhǎng rì dōng jūn dài xiào kàn。
好是绿窗明月夜,潜身行傍曲阑干。hǎo shì lǜ chuāng míng yuè yè,qián shēn xíng bàng qū lán gàn。

采菱曲十二章

胡应麟

旧识花卿在锦城,相逢高唱少年行。jiù shí huā qīng zài jǐn chéng,xiāng féng gāo chàng shǎo nián xíng。
那堪回首东风恶,吹送青帆入四明。nà kān huí shǒu dōng fēng è,chuī sòng qīng fān rù sì míng。

采菱曲十二章

胡应麟

玉雪肌肤姑射仙,天涯挥手剧堪怜。yù xuě jī fū gū shè xiān,tiān yá huī shǒu jù kān lián。
明年定挂山阴雪,人在阳明赤水天。míng nián dìng guà shān yīn xuě,rén zài yáng míng chì shuǐ tiān。

采菱曲十二章

胡应麟

玉树相辉照画屏,朱陈遗事最堪凭。yù shù xiāng huī zhào huà píng,zhū chén yí shì zuì kān píng。
含啼却笑文君拙,不遣相如聘茂陵。hán tí què xiào wén jūn zhuō,bù qiǎn xiāng rú pìn mào líng。

采菱曲十二章

胡应麟

十年声动大长秋,一笑如花越水头。shí nián shēng dòng dà zhǎng qiū,yī xiào rú huā yuè shuǐ tóu。
为有薛家红线在,何须重上木兰舟。wèi yǒu xuē jiā hóng xiàn zài,hé xū zhòng shàng mù lán zhōu。

寄观察陈座师

胡应麟

千骑西南最上头,雪山晴色照吴钩。qiān qí xī nán zuì shàng tóu,xuě shān qíng sè zhào wú gōu。
高牙大纛行春暇,满酌郫筒酹武侯。gāo yá dà dào xíng chūn xiá,mǎn zhuó pí tǒng lèi wǔ hóu。

入晋陵复不及访朱在明怅然复寄此诗

胡应麟

廿载飞书醉白沙,乱山寒色限孤查。niàn zài fēi shū zuì bái shā,luàn shān hán sè xiàn gū chá。
南园一夜西风急,无数江蓠尽落花。nán yuán yī yè xī fēng jí,wú shù jiāng lí jǐn luò huā。