古诗词

八哀诗大司寇东吴王公世贞

胡应麟

嶪嶪罗浮颠,上有瑶石台。yè yè luó fú diān,shàng yǒu yáo shí tái。
秘书起岭表,恍若登峨嵬。mì shū qǐ lǐng biǎo,huǎng ruò dēng é wéi。
古心亦古貌,多艺仍多材。gǔ xīn yì gǔ mào,duō yì réng duō cái。
悠然葛天氏,醇朴逾婴孩。yōu rán gé tiān shì,chún pǔ yú yīng hái。
青衫困一第,十上仍徘徊。qīng shān kùn yī dì,shí shàng réng pái huái。
龙门实有策,狗监嗟无媒。lóng mén shí yǒu cè,gǒu jiān jiē wú méi。
匏瓜讵足系,一命沾蓬莱。páo guā jù zú xì,yī mìng zhān péng lái。
拙宦三十年,羽毛日摧颓。zhuō huàn sān shí nián,yǔ máo rì cuī tuí。
风骚炳一念,壮志浩不回。fēng sāo bǐng yī niàn,zhuàng zhì hào bù huí。
高歌掩陆谢,丽赋酬邹枚。gāo gē yǎn lù xiè,lì fù chóu zōu méi。
梁欧日倡和,王李时沿洄。liáng ōu rì chàng hé,wáng lǐ shí yán huí。
馀工入翰墨,落纸皆琼瑰。yú gōng rù hàn mò,luò zhǐ jiē qióng guī。
龙章剪薤叶,鸟迹行莓苔。lóng zhāng jiǎn xiè yè,niǎo jì xíng méi tái。
八分走夷貊,四体摅云雷。bā fēn zǒu yí mò,sì tǐ shū yún léi。
邕斯有绝诣,锴铉无兼裁。yōng sī yǒu jué yì,kǎi xuàn wú jiān cái。
缅思穆皇世,京华盛游陪。miǎn sī mù huáng shì,jīng huá shèng yóu péi。
杯盂洞肝腹,土木馀形骸。bēi yú dòng gān fù,tǔ mù yú xíng hái。
横当贺老盼,谓我青莲才。héng dāng hè lǎo pàn,wèi wǒ qīng lián cái。
三留瀫水棹,十寄罗浮梅。sān liú hú shuǐ zhào,shí jì luó fú méi。
老成倏凋谢,涕泗横蒿莱。lǎo chéng shū diāo xiè,tì sì héng hāo lái。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

安东平

胡应麟

东平刘生,远持遗郎。dōng píng liú shēng,yuǎn chí yí láng。
愿得邀郎,早还故乡。yuàn dé yāo láng,zǎo hái gù xiāng。

子夜变歌

胡应麟

期欢半夜来,忽复月光晓。qī huān bàn yè lái,hū fù yuè guāng xiǎo。
九月芙蓉花,颜色讵长好。jiǔ yuè fú róng huā,yán sè jù zhǎng hǎo。

女儿子

胡应麟

木兰歌声起两岸,江陵一夜肠欲断。mù lán gē shēng qǐ liǎng àn,jiāng líng yī yè cháng yù duàn。

女儿子

胡应麟

估客年年下黄牛,巫山十二猿鸣愁。gū kè nián nián xià huáng niú,wū shān shí èr yuán míng chóu。

寿阳乐

胡应麟

妆楼百馀尺,寿阳开,白马从东来。zhuāng lóu bǎi yú chǐ,shòu yáng kāi,bái mǎ cóng dōng lái。

子夜四时歌春

胡应麟

大堤三月中,垂杨千万树。dà dī sān yuè zhōng,chuí yáng qiān wàn shù。
郎骑白马来,堤上遥相遇。láng qí bái mǎ lái,dī shàng yáo xiāng yù。

子夜四时歌春

胡应麟

期欢大堤口,迟我采莲回。qī huān dà dī kǒu,chí wǒ cǎi lián huí。
向暮南风急,兰桡不敢开。xiàng mù nán fēng jí,lán ráo bù gǎn kāi。

子夜四时歌春

胡应麟

人言秋日短,侬爱秋月光。rén yán qiū rì duǎn,nóng ài qiū yuè guāng。
邀郎解衣坐,肌肤如雪霜。yāo láng jiě yī zuò,jī fū rú xuě shuāng。

子夜四时歌春

胡应麟

围炉然兽炭,为郎理瑶瑟。wéi lú rán shòu tàn,wèi láng lǐ yáo sè。
不知重檐外,雪花厚三尺。bù zhī zhòng yán wài,xuě huā hòu sān chǐ。

青骢白马

胡应麟

青骢白马娇成群,往来蹀躞如浮云。qīng cōng bái mǎ jiāo chéng qún,wǎng lái dié xiè rú fú yún。

青骢白马

胡应麟

系马高楼石城下,三百青铜莫论价。xì mǎ gāo lóu shí chéng xià,sān bǎi qīng tóng mò lùn jià。

青骢白马

胡应麟

七香炯炯并马行,卢家少妇车相迎。qī xiāng jiǒng jiǒng bìng mǎ xíng,lú jiā shǎo fù chē xiāng yíng。

青骢白马

胡应麟

郁金堂前双紫燕,白马青骢暮相见。yù jīn táng qián shuāng zǐ yàn,bái mǎ qīng cōng mù xiāng jiàn。

襄阳曲

胡应麟

襄阳轻薄儿,挟弹出大堤。xiāng yáng qīng báo ér,xié dàn chū dà dī。
嬉游向日暮,高唱白铜鞮。xī yóu xiàng rì mù,gāo chàng bái tóng dī。

石城乐四首

胡应麟

欢居石城西,侬住石城东。huān jū shí chéng xī,nóng zhù shí chéng dōng。
何愁不相见,一夜秦淮风。hé chóu bù xiāng jiàn,yī yè qín huái fēng。