古诗词

庚辰夏五月念之二日余三旬初度也碌碌尘土加以幽忧之疾靡克自树俯仰今昔不胜感慨信笔抒怀六百字

胡应麟

浮生寄天地,瞬息如风霆。fú shēng jì tiān dì,shùn xī rú fēng tíng。
回首尘埃中,倏已三十龄。huí shǒu chén āi zhōng,shū yǐ sān shí líng。
家人庆初度,浆酒罗前庭。jiā rén qìng chū dù,jiāng jiǔ luó qián tíng。
宁知志士怀,百忧中坐并。níng zhī zhì shì huái,bǎi yōu zhōng zuò bìng。
粤惟肃皇世,婺女流星精。yuè wéi sù huáng shì,wù nǚ liú xīng jīng。
休祯兆前梦,抱送锡嘉名。xiū zhēn zhào qián mèng,bào sòng xī jiā míng。
三冬学颇足,抽翰预时英。sān dōng xué pǒ zú,chōu hàn yù shí yīng。
才非正平敌,赋夺文考声。cái fēi zhèng píng dí,fù duó wén kǎo shēng。
垂髫谒帝里,弱冠栖神京。chuí tiáo yè dì lǐ,ruò guān qī shén jīng。
散发昭王台,万象愁凭凌。sàn fā zhāo wáng tái,wàn xiàng chóu píng líng。
悲歌问屠狗,击筑偕荆卿。bēi gē wèn tú gǒu,jī zhù xié jīng qīng。
郭隗岂佳士,乐生徒老兵。guō kuí qǐ jiā shì,lè shēng tú lǎo bīng。
登高望幽蓟,长啸卢龙营。dēng gāo wàng yōu jì,zhǎng xiào lú lóng yíng。
风吹大漠雪,乱洒寥天青。fēng chuī dà mò xuě,luàn sǎ liáo tiān qīng。
盛时方罢战,绝塞无王庭。shèng shí fāng bà zhàn,jué sāi wú wáng tíng。
徒令终童策,默默不得鸣。tú lìng zhōng tóng cè,mò mò bù dé míng。
萧条对裋褐,激烈投长缨。xiāo tiáo duì shù hè,jī liè tóu zhǎng yīng。
飞书入词社,授简罗簪缨。fēi shū rù cí shè,shòu jiǎn luó zān yīng。
群公竞识面,大匠遥寻盟。qún gōng jìng shí miàn,dà jiàng yáo xún méng。
清谈堕玉尘,剧饮呼长鲸。qīng tán duò yù chén,jù yǐn hū zhǎng jīng。
华阳莽空阔,碣石高峥嵘。huá yáng mǎng kōng kuò,jié shí gāo zhēng róng。
千言照白日,只字悬青冥。qiān yán zhào bái rì,zhǐ zì xuán qīng míng。
风尘一朝异,聚散如流萍。fēng chén yī cháo yì,jù sàn rú liú píng。
衣冠竞祖道,却出长安城。yī guān jìng zǔ dào,què chū zhǎng ān chéng。
含凄问歧路,息驾还林坰。hán qī wèn qí lù,xī jià hái lín jiōng。
袖中两龙剑,错落埋寒星。xiù zhōng liǎng lóng jiàn,cuò luò mái hán xīng。
穷年卧深巷,白眼横柴荆。qióng nián wò shēn xiàng,bái yǎn héng chái jīng。
时人不解识,往往呼狂生。shí rén bù jiě shí,wǎng wǎng hū kuáng shēng。
咄嗟大运谬,采药寻仙灵。duō jiē dà yùn miù,cǎi yào xún xiān líng。
翛然负瓢笠,独往事遐征。xiāo rán fù piáo lì,dú wǎng shì xiá zhēng。
绝壁耸天姥,飞梁横赤城。jué bì sǒng tiān lǎo,fēi liáng héng chì chéng。
千花镜湖绿,万树钱塘明。qiān huā jìng hú lǜ,wàn shù qián táng míng。
金华最咫尺,兰阴穷绝陉。jīn huá zuì zhǐ chǐ,lán yīn qióng jué xíng。
道逢牧羊子,恍忽黄初平。dào féng mù yáng zi,huǎng hū huáng chū píng。
将随赤松去,永与尘世冥。jiāng suí chì sōng qù,yǒng yǔ chén shì míng。
宁知浣纱地,物色来娉婷。níng zhī huàn shā dì,wù sè lái pīng tíng。
飞扬腼前事,占毕起浮名。fēi yáng miǎn qián shì,zhàn bì qǐ fú míng。
低头拂残蠹,眯目囊流萤。dī tóu fú cán dù,mī mù náng liú yíng。
虽勤伯乐顾,岂投国士情。suī qín bó lè gù,qǐ tóu guó shì qíng。
匪乏钟期知,流水难为音。fěi fá zhōng qī zhī,liú shuǐ nán wèi yīn。
迟回十年内,强半居敧倾。chí huí shí nián nèi,qiáng bàn jū jī qīng。
雌黄逐儿辈,粉黛随优伶。cí huáng zhú ér bèi,fěn dài suí yōu líng。
南宫籍初上,东山意弥醒。nán gōng jí chū shàng,dōng shān yì mí xǐng。
横金亦何有,拖王非吾诚。héng jīn yì hé yǒu,tuō wáng fēi wú chéng。
逡巡计偕岁,屏迹留家庭。qūn xún jì xié suì,píng jì liú jiā tíng。
为园寄莽苍,凿沼浮清泠。wèi yuán jì mǎng cāng,záo zhǎo fú qīng líng。
含菽奉高堂,酿秫邀同盟。hán shū fèng gāo táng,niàng shú yāo tóng méng。
芳春怆庭树,雪夜怀原鸰。fāng chūn chuàng tíng shù,xuě yè huái yuán líng。
宁乖四方志,实恐壮节零。níng guāi sì fāng zhì,shí kǒng zhuàng jié líng。
遘兹悬弧始,涕泪摧生平。gòu zī xuán hú shǐ,tì lèi cuī shēng píng。
恋旧迹已往,感来念逾婴。liàn jiù jì yǐ wǎng,gǎn lái niàn yú yīng。
昔居少年坐,今为强者形。xī jū shǎo nián zuò,jīn wèi qiáng zhě xíng。
容颜渐凋落,齿发非神明。róng yán jiàn diāo luò,chǐ fā fēi shén míng。
千秋竟何以,百岁讵足营。qiān qiū jìng hé yǐ,bǎi suì jù zú yíng。
茕茕六尺躯,皇皇五鼎荣。qióng qióng liù chǐ qū,huáng huáng wǔ dǐng róng。
岂无箕山穴,亦有谷口扃。qǐ wú jī shān xué,yì yǒu gǔ kǒu jiōng。
逝将守初服,毕世穷遗经。shì jiāng shǒu chū fú,bì shì qióng yí jīng。
鸿裁列琬琰,大业垂丹青。hóng cái liè wǎn yǎn,dà yè chuí dān qīng。
藏书遍五岳,濯足凌沧溟。cáng shū biàn wǔ yuè,zhuó zú líng cāng míng。
却招两黄鹄,万里还瑶京。què zhāo liǎng huáng gǔ,wàn lǐ hái yáo jīng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

绝壁耸精蓝,孤悬五千丈。jué bì sǒng jīng lán,gū xuán wǔ qiān zhàng。
何代武陵人,移家此峰上。hé dài wǔ líng rén,yí jiā cǐ fēng shàng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

落月溪水寒,漾舟时未己。luò yuè xī shuǐ hán,yàng zhōu shí wèi jǐ。
西泠何处村,望望茶烟起。xī líng hé chù cūn,wàng wàng chá yān qǐ。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

言寻王子乔,吹笙跨鸾鹤。yán xún wáng zi qiáo,chuī shēng kuà luán hè。
高峰不见人,日暮藤花落。gāo fēng bù jiàn rén,rì mù téng huā luò。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

维舟北岭下,摇荡青芙蓉。wéi zhōu běi lǐng xià,yáo dàng qīng fú róng。
欲向南峰去,夕阳千万重。yù xiàng nán fēng qù,xī yáng qiān wàn zhòng。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

瞥见双白鸥,飞来似相识。piē jiàn shuāng bái ōu,fēi lái shì xiāng shí。
翩翩欲近人,复溅苔花湿。piān piān yù jìn rén,fù jiàn tái huā shī。

自桐卢至新安杂咏十六首

胡应麟

移舟信江风,沿洄不知暮。yí zhōu xìn jiāng fēng,yán huí bù zhī mù。
前村路转遥,系缆桃花渡。qián cūn lù zhuǎn yáo,xì lǎn táo huā dù。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

雨色凝书案,秋阴拂画墙。yǔ sè níng shū àn,qiū yīn fú huà qiáng。
万竿云雾里,知宿几鸾凰。wàn gān yún wù lǐ,zhī sù jǐ luán huáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

上枝凝翠柏,下叶染苍苔。shàng zhī níng cuì bǎi,xià yè rǎn cāng tái。
莫使王家见,清吟不肯回。mò shǐ wáng jiā jiàn,qīng yín bù kěn huí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

昨夜凉风起,笙簧满坐幽。zuó yè liáng fēng qǐ,shēng huáng mǎn zuò yōu。
何当裁万玉,吹尽楚天秋。hé dāng cái wàn yù,chuī jǐn chǔ tiān qiū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

霜朝庭耸玉,雨夕院敲金。shuāng cháo tíng sǒng yù,yǔ xī yuàn qiāo jīn。
一自淇园后,诗人几废吟。yī zì qí yuán hòu,shī rén jǐ fèi yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

栖禽藏密筱,斗雀堕高枝。qī qín cáng mì xiǎo,dòu què duò gāo zhī。
老干空千尺,何人写楚辞。lǎo gàn kōng qiān chǐ,hé rén xiě chǔ cí。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

镂就云门玉,吹成嶰谷音。lòu jiù yún mén yù,chuī chéng xiè gǔ yīn。
昼日过沧海,蛟龙不敢吟。zhòu rì guò cāng hǎi,jiāo lóng bù gǎn yín。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

鸟雀下前除,幽篁百尺馀。niǎo què xià qián chú,yōu huáng bǎi chǐ yú。
昨宵风雨过,寒洒杜陵书。zuó xiāo fēng yǔ guò,hán sǎ dù líng shū。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

野色琴书里,江声枕簟傍。yě sè qín shū lǐ,jiāng shēng zhěn diàn bàng。
恰称幽人卧,湘云昼满床。qià chēng yōu rén wò,xiāng yún zhòu mǎn chuáng。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

参差临渌水,袅娜拂秋霜。cān chà lín lù shuǐ,niǎo nà fú qiū shuāng。
忽记文同画,生绡六尺强。hū jì wén tóng huà,shēng xiāo liù chǐ qiáng。