古诗词

庚辰夏五月念之二日余三旬初度也碌碌尘土加以幽忧之疾靡克自树俯仰今昔不胜感慨信笔抒怀六百字

胡应麟

浮生寄天地,瞬息如风霆。fú shēng jì tiān dì,shùn xī rú fēng tíng。
回首尘埃中,倏已三十龄。huí shǒu chén āi zhōng,shū yǐ sān shí líng。
家人庆初度,浆酒罗前庭。jiā rén qìng chū dù,jiāng jiǔ luó qián tíng。
宁知志士怀,百忧中坐并。níng zhī zhì shì huái,bǎi yōu zhōng zuò bìng。
粤惟肃皇世,婺女流星精。yuè wéi sù huáng shì,wù nǚ liú xīng jīng。
休祯兆前梦,抱送锡嘉名。xiū zhēn zhào qián mèng,bào sòng xī jiā míng。
三冬学颇足,抽翰预时英。sān dōng xué pǒ zú,chōu hàn yù shí yīng。
才非正平敌,赋夺文考声。cái fēi zhèng píng dí,fù duó wén kǎo shēng。
垂髫谒帝里,弱冠栖神京。chuí tiáo yè dì lǐ,ruò guān qī shén jīng。
散发昭王台,万象愁凭凌。sàn fā zhāo wáng tái,wàn xiàng chóu píng líng。
悲歌问屠狗,击筑偕荆卿。bēi gē wèn tú gǒu,jī zhù xié jīng qīng。
郭隗岂佳士,乐生徒老兵。guō kuí qǐ jiā shì,lè shēng tú lǎo bīng。
登高望幽蓟,长啸卢龙营。dēng gāo wàng yōu jì,zhǎng xiào lú lóng yíng。
风吹大漠雪,乱洒寥天青。fēng chuī dà mò xuě,luàn sǎ liáo tiān qīng。
盛时方罢战,绝塞无王庭。shèng shí fāng bà zhàn,jué sāi wú wáng tíng。
徒令终童策,默默不得鸣。tú lìng zhōng tóng cè,mò mò bù dé míng。
萧条对裋褐,激烈投长缨。xiāo tiáo duì shù hè,jī liè tóu zhǎng yīng。
飞书入词社,授简罗簪缨。fēi shū rù cí shè,shòu jiǎn luó zān yīng。
群公竞识面,大匠遥寻盟。qún gōng jìng shí miàn,dà jiàng yáo xún méng。
清谈堕玉尘,剧饮呼长鲸。qīng tán duò yù chén,jù yǐn hū zhǎng jīng。
华阳莽空阔,碣石高峥嵘。huá yáng mǎng kōng kuò,jié shí gāo zhēng róng。
千言照白日,只字悬青冥。qiān yán zhào bái rì,zhǐ zì xuán qīng míng。
风尘一朝异,聚散如流萍。fēng chén yī cháo yì,jù sàn rú liú píng。
衣冠竞祖道,却出长安城。yī guān jìng zǔ dào,què chū zhǎng ān chéng。
含凄问歧路,息驾还林坰。hán qī wèn qí lù,xī jià hái lín jiōng。
袖中两龙剑,错落埋寒星。xiù zhōng liǎng lóng jiàn,cuò luò mái hán xīng。
穷年卧深巷,白眼横柴荆。qióng nián wò shēn xiàng,bái yǎn héng chái jīng。
时人不解识,往往呼狂生。shí rén bù jiě shí,wǎng wǎng hū kuáng shēng。
咄嗟大运谬,采药寻仙灵。duō jiē dà yùn miù,cǎi yào xún xiān líng。
翛然负瓢笠,独往事遐征。xiāo rán fù piáo lì,dú wǎng shì xiá zhēng。
绝壁耸天姥,飞梁横赤城。jué bì sǒng tiān lǎo,fēi liáng héng chì chéng。
千花镜湖绿,万树钱塘明。qiān huā jìng hú lǜ,wàn shù qián táng míng。
金华最咫尺,兰阴穷绝陉。jīn huá zuì zhǐ chǐ,lán yīn qióng jué xíng。
道逢牧羊子,恍忽黄初平。dào féng mù yáng zi,huǎng hū huáng chū píng。
将随赤松去,永与尘世冥。jiāng suí chì sōng qù,yǒng yǔ chén shì míng。
宁知浣纱地,物色来娉婷。níng zhī huàn shā dì,wù sè lái pīng tíng。
飞扬腼前事,占毕起浮名。fēi yáng miǎn qián shì,zhàn bì qǐ fú míng。
低头拂残蠹,眯目囊流萤。dī tóu fú cán dù,mī mù náng liú yíng。
虽勤伯乐顾,岂投国士情。suī qín bó lè gù,qǐ tóu guó shì qíng。
匪乏钟期知,流水难为音。fěi fá zhōng qī zhī,liú shuǐ nán wèi yīn。
迟回十年内,强半居敧倾。chí huí shí nián nèi,qiáng bàn jū jī qīng。
雌黄逐儿辈,粉黛随优伶。cí huáng zhú ér bèi,fěn dài suí yōu líng。
南宫籍初上,东山意弥醒。nán gōng jí chū shàng,dōng shān yì mí xǐng。
横金亦何有,拖王非吾诚。héng jīn yì hé yǒu,tuō wáng fēi wú chéng。
逡巡计偕岁,屏迹留家庭。qūn xún jì xié suì,píng jì liú jiā tíng。
为园寄莽苍,凿沼浮清泠。wèi yuán jì mǎng cāng,záo zhǎo fú qīng líng。
含菽奉高堂,酿秫邀同盟。hán shū fèng gāo táng,niàng shú yāo tóng méng。
芳春怆庭树,雪夜怀原鸰。fāng chūn chuàng tíng shù,xuě yè huái yuán líng。
宁乖四方志,实恐壮节零。níng guāi sì fāng zhì,shí kǒng zhuàng jié líng。
遘兹悬弧始,涕泪摧生平。gòu zī xuán hú shǐ,tì lèi cuī shēng píng。
恋旧迹已往,感来念逾婴。liàn jiù jì yǐ wǎng,gǎn lái niàn yú yīng。
昔居少年坐,今为强者形。xī jū shǎo nián zuò,jīn wèi qiáng zhě xíng。
容颜渐凋落,齿发非神明。róng yán jiàn diāo luò,chǐ fā fēi shén míng。
千秋竟何以,百岁讵足营。qiān qiū jìng hé yǐ,bǎi suì jù zú yíng。
茕茕六尺躯,皇皇五鼎荣。qióng qióng liù chǐ qū,huáng huáng wǔ dǐng róng。
岂无箕山穴,亦有谷口扃。qǐ wú jī shān xué,yì yǒu gǔ kǒu jiōng。
逝将守初服,毕世穷遗经。shì jiāng shǒu chū fú,bì shì qióng yí jīng。
鸿裁列琬琰,大业垂丹青。hóng cái liè wǎn yǎn,dà yè chuí dān qīng。
藏书遍五岳,濯足凌沧溟。cáng shū biàn wǔ yuè,zhuó zú líng cāng míng。
却招两黄鹄,万里还瑶京。què zhāo liǎng huáng gǔ,wàn lǐ hái yáo jīng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送安茂卿赋得富春山钓台同诸子分题作

胡应麟

百尺危梯上翠微,空台长日乱云飞。bǎi chǐ wēi tī shàng cuì wēi,kōng tái zhǎng rì luàn yún fēi。
山寒麋鹿归樵径,水落鱼龙傍钓矶。shān hán mí lù guī qiáo jìng,shuǐ luò yú lóng bàng diào jī。
越渚帆过兰杜远,汉庭书到薜萝稀。yuè zhǔ fān guò lán dù yuǎn,hàn tíng shū dào bì luó xī。
披裘莫道垂纶客,夜夜双星动帝畿。pī qiú mò dào chuí lún kè,yè yè shuāng xīng dòng dì jī。

将之武昌留别社中诸丈黎秘书惟敬

胡应麟

万垒西风接暮秋,楚天城郭暂淹留。wàn lěi xī fēng jiē mù qiū,chǔ tiān chéng guō zàn yān liú。
楼台寂寞仙人去,环佩凄凉帝子愁。lóu tái jì mò xiān rén qù,huán pèi qī liáng dì zi chóu。
过雁定传衡岳字,啼猿初系洞庭舟。guò yàn dìng chuán héng yuè zì,tí yuán chū xì dòng tíng zhōu。
佳期南国无由共,独对青藜怅远游。jiā qī nán guó wú yóu gòng,dú duì qīng lí chàng yuǎn yóu。

哭梁思伯中翰四首

胡应麟

华发才名满玉楼,思乡仍作岭南游。huá fā cái míng mǎn yù lóu,sī xiāng réng zuò lǐng nán yóu。
三秋鸿雁音书绝,一夕龙蛇谶纬愁。sān qiū hóng yàn yīn shū jué,yī xī lóng shé chèn wěi chóu。
易水飞霜闲别馆,海天斜日下荒丘。yì shuǐ fēi shuāng xián bié guǎn,hǎi tiān xié rì xià huāng qiū。
西风独把延陵剑,不是词人亦泪流。xī fēng dú bǎ yán líng jiàn,bù shì cí rén yì lèi liú。

哭梁思伯中翰四首

胡应麟

五夜箫声逐凤凰,碧桃枝下几传觞。wǔ yè xiāo shēng zhú fèng huáng,bì táo zhī xià jǐ chuán shāng。
云开郭隗黄金馆,花满卢家白玉堂。yún kāi guō kuí huáng jīn guǎn,huā mǎn lú jiā bái yù táng。
尚拟故人来汉阙,不堪游子去濠梁。shàng nǐ gù rén lái hàn quē,bù kān yóu zi qù háo liáng。
相思欲吊天南冢,落尽梅花大海傍。xiāng sī yù diào tiān nán zhǒng,luò jǐn méi huā dà hǎi bàng。

哭梁思伯中翰四首

胡应麟

憔悴孤城此哭君,关河万里见浮云。qiáo cuì gū chéng cǐ kū jūn,guān hé wàn lǐ jiàn fú yún。
空斋寂寞青绫被,遗藻凄凉白练裙。kōng zhāi jì mò qīng líng bèi,yí zǎo qī liáng bái liàn qún。
醉客尚馀山简梦,招魂谁续景差文。zuì kè shàng yú shān jiǎn mèng,zhāo hún shuí xù jǐng chà wén。
松风忽傍遥天起,犹拟精灵下夕曛。sōng fēng hū bàng yáo tiān qǐ,yóu nǐ jīng líng xià xī xūn。

哭梁思伯中翰四首

胡应麟

奇绝当年顾虎头,停杯为我画沧洲。qí jué dāng nián gù hǔ tóu,tíng bēi wèi wǒ huà cāng zhōu。
毫端云雾三湘色,堂上烟霞七泽流。háo duān yún wù sān xiāng sè,táng shàng yān xiá qī zé liú。
渔艇依微临野岸,人家摇落带沙鸥。yú tǐng yī wēi lín yě àn,rén jiā yáo luò dài shā ōu。
只今粉墨空惆怅,一片青山起暮愁。zhǐ jīn fěn mò kōng chóu chàng,yī piàn qīng shān qǐ mù chóu。

刘宪副仲修

胡应麟

十载青衫傍帝都,乡心遥夜忆莼鲈。shí zài qīng shān bàng dì dōu,xiāng xīn yáo yè yì chún lú。
林间赋客闲三径,天外归人问五湖。lín jiān fù kè xián sān jìng,tiān wài guī rén wèn wǔ hú。
秋雨帆樯连白帝,碧云原庙锁苍梧。qiū yǔ fān qiáng lián bái dì,bì yún yuán miào suǒ cāng wú。
江城玉笛休回首,零落梅花客梦孤。jiāng chéng yù dí xiū huí shǒu,líng luò méi huā kè mèng gū。

康山人裕卿

胡应麟

握手孤云尔共论,不堪岐路倒芳尊。wò shǒu gū yún ěr gòng lùn,bù kān qí lù dào fāng zūn。
经年暮雪栖燕市,一片春霞阻石门。jīng nián mù xuě qī yàn shì,yī piàn chūn xiá zǔ shí mén。
江上鸿书谁赋别,天涯龙剑早酬恩。jiāng shàng hóng shū shuí fù bié,tiān yá lóng jiàn zǎo chóu ēn。
芦花夜夜扁舟色,愁绝青山绕梦魂。lú huā yè yè biǎn zhōu sè,chóu jué qīng shān rào mèng hún。

丘计部汝谦

胡应麟

萧萧残叶揽吴钩,才子临风忆旧游。xiāo xiāo cán yè lǎn wú gōu,cái zi lín fēng yì jiù yóu。
客路远过湘水宅,离心独上武昌楼。kè lù yuǎn guò xiāng shuǐ zhái,lí xīn dú shàng wǔ chāng lóu。
黄陵日落千花暮,赤壁云生万苇秋。huáng líng rì luò qiān huā mù,chì bì yún shēng wàn wěi qiū。
岸岸啼猿江色里,不堪重系木兰舟。àn àn tí yuán jiāng sè lǐ,bù kān zhòng xì mù lán zhōu。

李环卫惟寅

胡应麟

京洛逢君解佩刀,翩翩人识凤凰毛。jīng luò féng jūn jiě pèi dāo,piān piān rén shí fèng huáng máo。
歌残白雪瑶华在,梦倚青云玉树高。gē cán bái xuě yáo huá zài,mèng yǐ qīng yún yù shù gāo。
故国深秋淮甸雨,归心寒月海门涛。gù guó shēn qiū huái diān yǔ,guī xīn hán yuè hǎi mén tāo。
江鱼塞雁能相忆,莫滞西堂五色毫。jiāng yú sāi yàn néng xiāng yì,mò zhì xī táng wǔ sè háo。

安文学茂卿

胡应麟

野竹江花绕岸回,长沙晴望汉阳开。yě zhú jiāng huā rào àn huí,zhǎng shā qíng wàng hàn yáng kāi。
浮云晓色襄王梦,寒雨秋声宋玉台。fú yún xiǎo sè xiāng wáng mèng,hán yǔ qiū shēng sòng yù tái。
白苎早飞三楚调,青袍谁识五陵才。bái zhù zǎo fēi sān chǔ diào,qīng páo shuí shí wǔ líng cái。
南归好逐征鸿翼,一为湘娥解佩来。nán guī hǎo zhú zhēng hóng yì,yī wèi xiāng é jiě pèi lái。

易侍御苏别驾蔡廉访携酒清源大雄阁饯别得才字

胡应麟

碧瓦雕甍玉作台,真从人世蹑蓬莱。bì wǎ diāo méng yù zuò tái,zhēn cóng rén shì niè péng lái。
盘空日月三天近,抱郭南山万井开。pán kōng rì yuè sān tiān jìn,bào guō nán shān wàn jǐng kāi。
冠盖乍逢梁苑集,帆樯初望越城回。guān gài zhà féng liáng yuàn jí,fān qiáng chū wàng yuè chéng huí。
亦知信美非吾境,魂断登楼赋客才。yì zhī xìn měi fēi wú jìng,hún duàn dēng lóu fù kè cái。

渡江闻汪司马避暑焦山有寄

胡应麟

随缘瓢笠又东林,玉观瑶台望欲沈。suí yuán piáo lì yòu dōng lín,yù guān yáo tái wàng yù shěn。
长忆凤翔千仞上,不知龙卧大江心。zhǎng yì fèng xiáng qiān rèn shàng,bù zhī lóng wò dà jiāng xīn。
名将日月题丹洞,赋拥云霞列翠岑。míng jiāng rì yuè tí dān dòng,fù yōng yún xiá liè cuì cén。
倘觅戴逵溪畔宅,秋风回棹是兰阴。tǎng mì dài kuí xī pàn zhái,qiū fēng huí zhào shì lán yīn。

答徐仁仲二首

胡应麟

相逢豪气自翩翩,早睹灵光第一传。xiāng féng háo qì zì piān piān,zǎo dǔ líng guāng dì yī chuán。
李郭仙舟同此夕,张雷神剑合当年。lǐ guō xiān zhōu tóng cǐ xī,zhāng léi shén jiàn hé dāng nián。
眠云欲借匡庐顶,望日聊依泰岱前。mián yún yù jiè kuāng lú dǐng,wàng rì liáo yī tài dài qián。
七十二君君试问,几家遗碣到桑田。qī shí èr jūn jūn shì wèn,jǐ jiā yí jié dào sāng tián。

答徐仁仲二首

胡应麟

朱弦无分奏彤庭,浊酒犹堪话独醒。zhū xián wú fēn zòu tóng tíng,zhuó jiǔ yóu kān huà dú xǐng。
历落雄心悬老骥,蹉跎愁鬓掷流萤。lì luò xióng xīn xuán lǎo jì,cuō tuó chóu bìn zhì liú yíng。
江头地远滕王阁,湖上天开孺子亭。jiāng tóu dì yuǎn téng wáng gé,hú shàng tiān kāi rú zi tíng。
纵是河东能邂逅,千秋能似太玄经。zòng shì hé dōng néng xiè hòu,qiān qiū néng shì tài xuán jīng。