古诗词

将入金华诸山述游五十韵

胡应麟

昔我游昆仑,长啸望玄圃。xī wǒ yóu kūn lún,zhǎng xiào wàng xuán pǔ。
手拍浮丘肩,濩落还下土。shǒu pāi fú qiū jiān,huò luò hái xià tǔ。
帝阍不可扣,频为世人侮。dì hūn bù kě kòu,pín wèi shì rén wǔ。
苍茫五龙蹻,旦夕无所伍。cāng máng wǔ lóng juē,dàn xī wú suǒ wǔ。
飘风从东来,吹我向齐鲁。piāo fēng cóng dōng lái,chuī wǒ xiàng qí lǔ。
徘徊岱宗侧,万象划争吐。pái huái dài zōng cè,wàn xiàng huà zhēng tǔ。
遥空势崔嵬,大块色消沮。yáo kōng shì cuī wéi,dà kuài sè xiāo jǔ。
幽燕各罗列,梁宋但仰俯。yōu yàn gè luó liè,liáng sòng dàn yǎng fǔ。
龟蒙与凫绎,培塿不得数。guī méng yǔ fú yì,péi lǒu bù dé shù。
昏黑留天门,海日正可睹。hūn hēi liú tiān mén,hǎi rì zhèng kě dǔ。
白云封中出,片片堕梁父。bái yún fēng zhōng chū,piàn piàn duò liáng fù。
晨窥金银阙,玉佩遍廊庑。chén kuī jīn yín quē,yù pèi biàn láng wǔ。
警跸怀祖龙,銮舆忆汉武。jǐng bì huái zǔ lóng,luán yú yì hàn wǔ。
调笑七十君,空名竟何补。diào xiào qī shí jūn,kōng míng jìng hé bǔ。
荒碑亦磨灭,遗迹半尘土。huāng bēi yì mó miè,yí jì bàn chén tǔ。
回首徂徕松,亭亭尚堪抚。huí shǒu cú lái sōng,tíng tíng shàng kān fǔ。
恍惚秦时官,苍然大夫五。huǎng hū qín shí guān,cāng rán dà fū wǔ。
何来安期生,相对形貌古。hé lái ān qī shēng,xiāng duì xíng mào gǔ。
携我登云车,纵横擘麟脯。xié wǒ dēng yún chē,zòng héng bāi lín pú。
掀髯但一笑,东瀛复斥卤。xiān rán dàn yī xiào,dōng yíng fù chì lǔ。
却下丈人峰,行行至南楚。què xià zhàng rén fēng,xíng xíng zhì nán chǔ。
鼓棹浔阳流,吹箫洞庭浦。gǔ zhào xún yáng liú,chuī xiāo dòng tíng pǔ。
三湘亘七泽,茫茫散楼橹。sān xiāng gèn qī zé,máng máng sàn lóu lǔ。
放歌答鱼龙,怀才吊鹦鹉。fàng gē dá yú lóng,huái cái diào yīng wǔ。
初闻黄鹤游,忽睹冯夷舞。chū wén huáng hè yóu,hū dǔ féng yí wǔ。
九疑何芊绵,离立向平楚。jiǔ yí hé qiān mián,lí lì xiàng píng chǔ。
宛转双蛾眉,恸哭摧肺腑。wǎn zhuǎn shuāng é méi,tòng kū cuī fèi fǔ。
万古苍梧云,不散黄陵浒。wàn gǔ cāng wú yún,bù sàn huáng líng hǔ。
缅思向衡岳,改辙望岩户。miǎn sī xiàng héng yuè,gǎi zhé wàng yán hù。
里足扪嵚岑,决策穷龃龉。lǐ zú mén qīn cén,jué cè qióng jǔ yǔ。
绝壁栖鸾凤,层峦撄虬虎。jué bì qī luán fèng,céng luán yīng qiú hǔ。
石留娲皇炼,崖豁巨灵斧。shí liú wā huáng liàn,yá huō jù líng fǔ。
嵯峨大禹碣,窈窕祝融府。cuó é dà yǔ jié,yǎo tiǎo zhù róng fǔ。
千峰既腾掷,众壑亦旁午。qiān fēng jì téng zhì,zhòng hè yì páng wǔ。
举头触支机,侧身见河鼓。jǔ tóu chù zhī jī,cè shēn jiàn hé gǔ。
海月明冠簪,天星拂綦组。hǎi yuè míng guān zān,tiān xīng fú qí zǔ。
朅来归东皋,屏迹偕溺沮。qiè lái guī dōng gāo,píng jì xié nì jǔ。
薜荔交岩房,蓬蒿翳环堵。bì lì jiāo yán fáng,péng hāo yì huán dǔ。
灌园事於陵,饭牛狎五羖。guàn yuán shì yú líng,fàn niú xiá wǔ gǔ。
短褐岁载阴,长镵日卓午。duǎn hè suì zài yīn,zhǎng chán rì zhuó wǔ。
感激何时平,形骸亦良苦。gǎn jī hé shí píng,xíng hái yì liáng kǔ。
咫尺金华山,洞天列吾婺。zhǐ chǐ jīn huá shān,dòng tiān liè wú wù。
霞气连赤城,霜华拂天姥。xiá qì lián chì chéng,shuāng huá fú tiān lǎo。
石室函金书,丹台秘鸿谱。shí shì hán jīn shū,dān tái mì hóng pǔ。
瑶草纷可飧,青精剩堪咀。yáo cǎo fēn kě sūn,qīng jīng shèng kān jǔ。
壮哉神秀区,逖矣灵仙坞。zhuàng zāi shén xiù qū,tì yǐ líng xiān wù。
翩然羽翼生,白昼还紫府。piān rán yǔ yì shēng,bái zhòu hái zǐ fǔ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

感事二首

胡应麟

五亩荒犹客,彷徨素发侵。wǔ mǔ huāng yóu kè,páng huáng sù fā qīn。
年华趋老大,诗思入沈深。nián huá qū lǎo dà,shī sī rù shěn shēn。
绝域舟车梦,危途剑戟心。jué yù zhōu chē mèng,wēi tú jiàn jǐ xīn。
飘飘灞陵雪,无赖入衣襟。piāo piāo bà líng xuě,wú lài rù yī jīn。

感事二首

胡应麟

滥逐齐门好,真逢蜀道难。làn zhú qí mén hǎo,zhēn féng shǔ dào nán。
百忧攒鬓底,孤愤叠眉端。bǎi yōu zǎn bìn dǐ,gū fèn dié méi duān。
布被翻霜薄,绨袍绽雪寒。bù bèi fān shuāng báo,tí páo zhàn xuě hán。
苍筤富春渚,老尽钓鱼竿。cāng láng fù chūn zhǔ,lǎo jǐn diào yú gān。

过杨不弃索其丹青适大雪盈尺即席题

胡应麟

怪底春城雪,从君笔下飘。guài dǐ chūn chéng xuě,cóng jūn bǐ xià piāo。
飞花藏远寺,古树折平桥。fēi huā cáng yuǎn sì,gǔ shù zhé píng qiáo。
驴背吟方剧,龙团兴未销。lǘ bèi yín fāng jù,lóng tuán xīng wèi xiāo。
倪迂倘留客,清閟日相邀。ní yū tǎng liú kè,qīng bì rì xiāng yāo。

期曹能始登岱二首

胡应麟

一尊高馆暮,下榻意偏勤。yī zūn gāo guǎn mù,xià tà yì piān qín。
旅兴穷燕雪,归装促岱云。lǚ xīng qióng yàn xuě,guī zhuāng cù dài yún。
箫传双凤吹,剑合二龙文。xiāo chuán shuāng fèng chuī,jiàn hé èr lóng wén。
何限赓酬事,无令洛下闻。hé xiàn gēng chóu shì,wú lìng luò xià wén。

期曹能始登岱二首

胡应麟

夙订金兰社,聊辞玉笋班。sù dìng jīn lán shè,liáo cí yù sǔn bān。
片帆同挂海,双屐互登山。piàn fān tóng guà hǎi,shuāng jī hù dēng shān。
梅柳争春发,松萝结夏攀。méi liǔ zhēng chūn fā,sōng luó jié xià pān。
天门和梁甫,声振白云间。tiān mén hé liáng fǔ,shēng zhèn bái yún jiān。

再赋

胡应麟

飘然逐朋好,来过百花潭。piāo rán zhú péng hǎo,lái guò bǎi huā tán。
雪照蓝田画,风生碣石谈。xuě zhào lán tián huà,fēng shēng jié shí tán。
落梅俄塞北,飞絮讵江南。luò méi é sāi běi,fēi xù jù jiāng nán。
极目招提上,同云遍郁蓝。jí mù zhāo tí shàng,tóng yún biàn yù lán。

题梦竹卷为吴孝父山人

胡应麟

亭午华胥国,翛然万玉长。tíng wǔ huá xū guó,xiāo rán wàn yù zhǎng。
吹箫疑嶰谷,捩柁即潇湘。chuī xiāo yí xiè gǔ,liè duò jí xiāo xiāng。
雾色偏笼座,风声半入廊。wù sè piān lóng zuò,fēng shēng bàn rù láng。
何当挈刘阮,斗酒日相将。hé dāng qiè liú ruǎn,dòu jiǔ rì xiāng jiāng。

江村卷为吴太学题

胡应麟

新安江色近,一曲抱村幽。xīn ān jiāng sè jìn,yī qū bào cūn yōu。
日暖蘼芜岸,风恬杜若洲。rì nuǎn mí wú àn,fēng tián dù ruò zhōu。
亭台通鹤径,篱落系渔舟。tíng tái tōng hè jìng,lí luò xì yú zhōu。
四百滩头路,将因到子猷。sì bǎi tān tóu lù,jiāng yīn dào zi yóu。

题张文仲母孀节卷

胡应麟

截发甘扃户,同心怅结缡。jié fā gān jiōng hù,tóng xīn chàng jié lí。
百年蒿里梦,五夜柏舟诗。bǎi nián hāo lǐ mèng,wǔ yè bǎi zhōu shī。
熊胆含辛日,鸳衾入梦时。xióng dǎn hán xīn rì,yuān qīn rù mèng shí。
斑衣张仲在,好为赋瑶池。bān yī zhāng zhòng zài,hǎo wèi fù yáo chí。

过皦生斋中即席题

胡应麟

萧然一凭几,兀坐万缘空。xiāo rán yī píng jǐ,wù zuò wàn yuán kōng。
旧茗犹含绿,新梅半著红。jiù míng yóu hán lǜ,xīn méi bàn zhù hóng。
山疑摹北苑,石拟赠南宫。shān yí mó běi yuàn,shí nǐ zèng nán gōng。
好觅金波句,清尊后夜同。hǎo mì jīn bō jù,qīng zūn hòu yè tóng。

别章敏学

胡应麟

青丝绾朱榼,追送潞河浔。qīng sī wǎn zhū kē,zhuī sòng lù hé xún。
寂寞穷途泪,支离故国心。jì mò qióng tú lèi,zhī lí gù guó xīn。
晨炊投古戍,晚宿寄荒林。chén chuī tóu gǔ shù,wǎn sù jì huāng lín。
何限浮云色,双龙入梦深。hé xiàn fú yún sè,shuāng lóng rù mèng shēn。

同徐文明六客集竹里馆时余太学为主人

胡应麟

屈指春光半,寻芳兴未穷。qū zhǐ chūn guāng bàn,xún fāng xīng wèi qióng。
竹溪偕六逸,花墅挟双童。zhú xī xié liù yì,huā shù xié shuāng tóng。
剧饮妨归骑,清歌落断鸿。jù yǐn fáng guī qí,qīng gē luò duàn hóng。
遥看燕市月,冉冉入帘栊。yáo kàn yàn shì yuè,rǎn rǎn rù lián lóng。

入长安路逢徐文明苍头持新作见贻和答

胡应麟

轻寒策羸马,䠥?向风尘。qīng hán cè léi mǎ,bié xiè xiàng fēng chén。
筑问燕山社,帆留潞水津。zhù wèn yàn shān shè,fān liú lù shuǐ jīn。
浮沉金騕袅,飞动石麒麟。fú chén jīn yǎo niǎo,fēi dòng shí qí lín。
纵目春明外,花朝万树新。zòng mù chūn míng wài,huā cháo wàn shù xīn。

过徐文明邸适陈长芳在坐作

胡应麟

款段春风里,频游兴独狂。kuǎn duàn chūn fēng lǐ,pín yóu xīng dú kuáng。
抽毫寻孝穆,卧榻对元方。chōu háo xún xiào mù,wò tà duì yuán fāng。
云似飞天姥,霞疑挂石梁。yún shì fēi tiān lǎo,xiá yí guà shí liáng。
芙蓉双灿烂,乍夜梦干将。fú róng shuāng càn làn,zhà yè mèng gàn jiāng。

载过曹能始时能始入长安余暮留斋头翌日题诗壁上

胡应麟

夜扫陈蕃室,春云绣褥温。yè sǎo chén fān shì,chūn yún xiù rù wēn。
敢言龙卧榻,无复凤题门。gǎn yán lóng wò tà,wú fù fèng tí mén。
西笑非吾事,南迁亦主恩。xī xiào fēi wú shì,nán qiān yì zhǔ ēn。
长门会题赋,汉武欲消魂。zhǎng mén huì tí fù,hàn wǔ yù xiāo hún。