古诗词

昆仑行送大司空朱公驰驿还豫章并呈唐太常万直指

胡应麟

君不见黄河之水来昆仑,浊流万里经龙门。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ lái kūn lún,zhuó liú wàn lǐ jīng lóng mén。
环嵩绝华不少息,吞吐日月排乾坤。huán sōng jué huá bù shǎo xī,tūn tǔ rì yuè pái qián kūn。
天吴扬澜九河溢,大泽龙蛇起原隰。tiān wú yáng lán jiǔ hé yì,dà zé lóng shé qǐ yuán xí。
洪荒不解尧舜忧,平成却藉司空力。hóng huāng bù jiě yáo shùn yōu,píng chéng què jí sī kōng lì。
自从大禹作司空,百川四渎俱朝宗。zì cóng dà yǔ zuò sī kōng,bǎi chuān sì dú jù cháo zōng。
锁压支祈镇淮甸,至今玉策垂神功。suǒ yā zhī qí zhèn huái diān,zhì jīn yù cè chuí shén gōng。
国家定鼎幽燕北,财赋实仰东南域。guó jiā dìng dǐng yōu yàn běi,cái fù shí yǎng dōng nán yù。
河渠一线廑帝衷,维时首赖平江伯。hé qú yī xiàn jǐn dì zhōng,wéi shí shǒu lài píng jiāng bó。
二百年来飞挽停,肃皇之末何邅迍。èr bǎi nián lái fēi wǎn tíng,sù huáng zhī mò hé zhān zhūn。
千艘莫进饷道阻,临朝南顾嗟群臣。qiān sōu mò jìn xiǎng dào zǔ,lín cháo nán gù jiē qún chén。
我公崛起江之右,列星显化神明胄。wǒ gōng jué qǐ jiāng zhī yòu,liè xīng xiǎn huà shén míng zhòu。
匡庐彭蠡毓精华,西山南浦钟奇秀。kuāng lú péng lí yù jīng huá,xī shān nán pǔ zhōng qí xiù。
早年通籍谒承明,中岁翱翔汉两京。zǎo nián tōng jí yè chéng míng,zhōng suì áo xiáng hàn liǎng jīng。
一朝起任虞庭事,九官四岳咸推能。yī cháo qǐ rèn yú tíng shì,jiǔ guān sì yuè xián tuī néng。
沛渠已淤徐方塞,巨浪滔天势难遏。pèi qú yǐ yū xú fāng sāi,jù làng tāo tiān shì nán è。
两岸洪波迥莫分,百年故道谁能识。liǎng àn hóng bō jiǒng mò fēn,bǎi nián gù dào shuí néng shí。
神功实始南阳口,夏村既道留城走。shén gōng shí shǐ nán yáng kǒu,xià cūn jì dào liú chéng zǒu。
报国难将宠辱惊,乘时大展经纶手。bào guó nán jiāng chǒng rǔ jīng,chéng shí dà zhǎn jīng lún shǒu。
栉风沐雨卧不宁,追逐魍魉驱玄冥。zhì fēng mù yǔ wò bù níng,zhuī zhú wǎng liǎng qū xuán míng。
八年胼胝勋绩就,青天不动黄流平。bā nián pián zhī xūn jì jiù,qīng tiān bù dòng huáng liú píng。
东连扬子息江涛,北望天津散海潮。dōng lián yáng zi xī jiāng tāo,běi wàng tiān jīn sàn hǎi cháo。
车书万国看王会,玉帛群方贺圣朝。chē shū wàn guó kàn wáng huì,yù bó qún fāng hè shèng cháo。
隆庆之中河再决,帝谓元臣有遗烈。lóng qìng zhī zhōng hé zài jué,dì wèi yuán chén yǒu yí liè。
一麾暂驻淮泗清,风雷寂静波涛绝。yī huī zàn zhù huái sì qīng,fēng léi jì jìng bō tāo jué。
飞廉导车屏翳从,冯夷海若应潜踪。fēi lián dǎo chē píng yì cóng,féng yí hǎi ruò yīng qián zōng。
金书鸟篆迹灵秘,异时仿佛岣嵝峰。jīn shū niǎo zhuàn jì líng mì,yì shí fǎng fú gǒu lǒu fēng。
大禹功高古来少,姬旦才多心转小。dà yǔ gōng gāo gǔ lái shǎo,jī dàn cái duō xīn zhuǎn xiǎo。
门下争看桃李荣,车前肯使骅骝老。mén xià zhēng kàn táo lǐ róng,chē qián kěn shǐ huá liú lǎo。
纷纷制作悬丹霄,驰驱阮陆追风骚。fēn fēn zhì zuò xuán dān xiāo,chí qū ruǎn lù zhuī fēng sāo。
元和文誉斗山重,天宝才名今古豪。yuán hé wén yù dòu shān zhòng,tiān bǎo cái míng jīn gǔ háo。
三朝出入方垂注,投簪忽拥南归骑。sān cháo chū rù fāng chuí zhù,tóu zān hū yōng nán guī qí。
苍生常恐谢公闲,黄阁难留疏广去。cāng shēng cháng kǒng xiè gōng xián,huáng gé nán liú shū guǎng qù。
楼船箫鼓出皇州,锦缆牙樯作胜游。lóu chuán xiāo gǔ chū huáng zhōu,jǐn lǎn yá qiáng zuò shèng yóu。
群公祖帐灞陵晚,万姓环看渭水秋。qún gōng zǔ zhàng bà líng wǎn,wàn xìng huán kàn wèi shuǐ qiū。
迢递关城望乡邑,浮云渐送匡山色。tiáo dì guān chéng wàng xiāng yì,fú yún jiàn sòng kuāng shān sè。
暂舣兰舟水驿滨,故老相逢话胸臆。zàn yǐ lán zhōu shuǐ yì bīn,gù lǎo xiāng féng huà xiōng yì。
酒阑倚剑心飞扬,语及前朝俱感伤。jiǔ lán yǐ jiàn xīn fēi yáng,yǔ jí qián cháo jù gǎn shāng。
丈夫报国志犹在,星辰错落双干将。zhàng fū bào guó zhì yóu zài,xīng chén cuò luò shuāng gàn jiāng。
旌旗明发川原阻,著绣昼行谁与伍。jīng qí míng fā chuān yuán zǔ,zhù xiù zhòu xíng shuí yǔ wǔ。
滕王阁上几留宾,孺子亭前频吊古。téng wáng gé shàng jǐ liú bīn,rú zi tíng qián pín diào gǔ。
即今廊庙求贤急,肯使元勋卧黄石。jí jīn láng miào qiú xián jí,kěn shǐ yuán xūn wò huáng shí。
绿野堂开祗暂留,终须勉为苍生出。lǜ yě táng kāi zhī zàn liú,zhōng xū miǎn wèi cāng shēng chū。
五老东南势转尊,三台佳气正氤氲。wǔ lǎo dōng nán shì zhuǎn zūn,sān tái jiā qì zhèng yīn yūn。
鸾笺倘逐蒲轮到,极目燕台五色云。luán jiān tǎng zhú pú lún dào,jí mù yàn tái wǔ sè yún。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

杨孝廉邀游河西酒楼歌者持扇乞书

胡应麟

垂柳垂杨千万条,春风留客董娇娆。chuí liǔ chuí yáng qiān wàn tiáo,chūn fēng liú kè dǒng jiāo ráo。
他时怕唱清江曲,二十年前旧板桥。tā shí pà chàng qīng jiāng qū,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。

即事

胡应麟

萧萧风雨坐莓苔,百罚深杯未拟回。xiāo xiāo fēng yǔ zuò méi tái,bǎi fá shēn bēi wèi nǐ huí。
莫怪桃花闭春涧,刘郎今度是重来。mò guài táo huā bì chūn jiàn,liú láng jīn dù shì zhòng lái。

歌者屡召不至汪生狂发据高座剧谈水浒传奚童弹筝佐之四席并倾余赋一绝赏之

胡应麟

琥珀蒲桃白玉缸,巫山红袖隔纱窗。hǔ pò pú táo bái yù gāng,wū shān hóng xiù gé shā chuāng。
不知谁发汪伦兴,象板牙筹说宋江。bù zhī shuí fā wāng lún xīng,xiàng bǎn yá chóu shuō sòng jiāng。

赠吴美成

胡应麟

崇兰满室坐飞香,十二楼头白玉堂。chóng lán mǎn shì zuò fēi xiāng,shí èr lóu tóu bái yù táng。
自是宣和词赋手,莫将年少诧周郎。zì shì xuān hé cí fù shǒu,mò jiāng nián shǎo chà zhōu láng。

睡起作

胡应麟

绣衾霞褥卧徘徊,啼尽天鸡唤不回。xiù qīn xiá rù wò pái huái,tí jǐn tiān jī huàn bù huí。
无限悲欢十年事,一宵齐向梦中来。wú xiàn bēi huān shí nián shì,yī xiāo qí xiàng mèng zhōng lái。

答汪仲淹

胡应麟

寒雨巫山闭楚台,七香俄载阿香来。hán yǔ wū shān bì chǔ tái,qī xiāng é zài ā xiāng lái。
不因宋玉能相挠,日日行云未肯回。bù yīn sòng yù néng xiāng náo,rì rì xíng yún wèi kěn huí。

又分得花字代歌者答

胡应麟

胡麻何处问仙家,忽有明妆出乱霞。hú má hé chù wèn xiān jiā,hū yǒu míng zhuāng chū luàn xiá。
自是刘郎重到晚,莫将风雨怨桃花。zì shì liú láng zhòng dào wǎn,mò jiāng fēng yǔ yuàn táo huā。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

骑鹤吹箫空月明,乱山风雨闭荒城。qí hè chuī xiāo kōng yuè míng,luàn shān fēng yǔ bì huāng chéng。
那曾一觉扬州梦,赢得青楼薄幸名。nà céng yī jué yáng zhōu mèng,yíng dé qīng lóu báo xìng míng。

岩镇遇雨宿汪士能斋头檃括唐人绝句作续惆怅诗十二章

胡应麟

仙源何处觅琼浆,万朵飞红乱夕阳。xiān yuán hé chù mì qióng jiāng,wàn duǒ fēi hóng luàn xī yáng。
莫怪桃花贪结子,芳菲元不为刘郎。mò guài táo huā tān jié zi,fāng fēi yuán bù wèi liú láng。

司马公既命片云矣更谓余命一字忆公高唐记神女小字瑶姬请遂辍以字之公笑曰可并为赋一绝句

胡应麟

仙姬环佩下瑶台,握手桃花万树开。xiān jī huán pèi xià yáo tái,wò shǒu táo huā wàn shù kāi。
日暮巫山行雨去,莫教人拟片云来。rì mù wū shān xíng yǔ qù,mò jiào rén nǐ piàn yún lái。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

方平遥驻五云车,勾引麻姑出绛霞。fāng píng yáo zhù wǔ yún chē,gōu yǐn má gū chū jiàng xiá。
莫向蔡郎矜指爪,夜深留取拨琵琶。mò xiàng cài láng jīn zhǐ zhǎo,yè shēn liú qǔ bō pí pá。

翌日吴肇成招同司马洎诸君浮筏遇雨泊梁下有挈歌姬赵某至左手三指爪皆长六寸馀司马记中所谓邯郸才人者也

胡应麟

绿发红颜照舞衣,门前车马未全稀。lǜ fā hóng yán zhào wǔ yī,mén qián chē mǎ wèi quán xī。
若为湖上参禅去,长爪铮铮法雨飞。ruò wèi hú shàng cān chán qù,zhǎng zhǎo zhēng zhēng fǎ yǔ fēi。

别汪仲淹二首

胡应麟

痛饮狂歌夜不休,华堂风雨促离愁。tòng yǐn kuáng gē yè bù xiū,huá táng fēng yǔ cù lí chóu。
相思何处偏惆怅,三月桃花病倚楼。xiāng sī hé chù piān chóu chàng,sān yuè táo huā bìng yǐ lóu。

别汪仲淹二首

胡应麟

篮笋扶携出钓矶,河梁别泪乱吹衣。lán sǔn fú xié chū diào jī,hé liáng bié lèi luàn chuī yī。
不堪重执汪伦手,潭水桃花扑面飞。bù kān zhòng zhí wāng lún shǒu,tán shuǐ táo huā pū miàn fēi。

同祝逊父叶叔明诸子登大云山

胡应麟

万井楼台夕照间,青烟明灭锁林峦。wàn jǐng lóu tái xī zhào jiān,qīng yān míng miè suǒ lín luán。
凭谁写寄中原客,一片关仝画里山。píng shuí xiě jì zhōng yuán kè,yī piàn guān tóng huà lǐ shān。