古诗词

题铁干回春图山阴刘世儒工画梅以巨幅贽余乞诗为赋

胡应麟

吴绡七尺铺寒玉,幻出名花照幽独。wú xiāo qī chǐ pù hán yù,huàn chū míng huā zhào yōu dú。
微霜淡月春朦胧,何处佳人卧空谷。wēi shuāng dàn yuè chūn méng lóng,hé chù jiā rén wò kōng gǔ。
画梅自昔传华光,擅奇更有王元章。huà méi zì xī chuán huá guāng,shàn qí gèng yǒu wáng yuán zhāng。
千秋绢素渐零落,古色黯黯留虚堂。qiān qiū juàn sù jiàn líng luò,gǔ sè àn àn liú xū táng。
迩来刘生最殊绝,十载含毫走燕越。ěr lái liú shēng zuì shū jué,shí zài hán háo zǒu yàn yuè。
一榻常栖剡水云,双帆忽下桐庐月。yī tà cháng qī shàn shuǐ yún,shuāng fān hū xià tóng lú yuè。
看君落墨如有神,解衣盘礴随天真。kàn jūn luò mò rú yǒu shén,jiě yī pán bó suí tiān zhēn。
淋漓数笔生意动,阴崖顷刻回阳春。lín lí shù bǐ shēng yì dòng,yīn yá qǐng kè huí yáng chūn。
林危径仄飞鸟绝,偃蹇虬龙锁深穴。lín wēi jìng zè fēi niǎo jué,yǎn jiǎn qiú lóng suǒ shēn xué。
仿佛罗浮万丈峰,孤根倒挂千年雪。fǎng fú luó fú wàn zhàng fēng,gū gēn dào guà qiān nián xuě。
大枝诘屈粘莓苔,小枝蜿蜒花乱开。dà zhī jí qū zhān méi tái,xiǎo zhī wān yán huā luàn kāi。
虢国蛾眉逞疏淡,寿阳妆额矜徘徊。guó guó é méi chěng shū dàn,shòu yáng zhuāng é jīn pái huái。
风台月观遥相望,园林更染孤山样。fēng tái yuè guān yáo xiāng wàng,yuán lín gèng rǎn gū shān yàng。
绝艳惊从汉苑来,冰肌更出唐昌上。jué yàn jīng cóng hàn yuàn lái,bīng jī gèng chū táng chāng shàng。
吁嗟刘生画己仙,坐令铁干摩苍烟。xū jiē liú shēng huà jǐ xiān,zuò lìng tiě gàn mó cāng yān。
高屏巨障欲飞动,素册单条绝可怜。gāo píng jù zhàng yù fēi dòng,sù cè dān tiáo jué kě lián。
长安五侯招不得,王家珍重走书乞。zhǎng ān wǔ hóu zhāo bù dé,wáng jiā zhēn zhòng zǒu shū qǐ。
何缘好博胡生诗,乱洒琳琅向蓬荜。hé yuán hǎo bó hú shēng shī,luàn sǎ lín láng xiàng péng bì。
阴铿不作何逊亡,人间佳句何茫茫。yīn kēng bù zuò hé xùn wáng,rén jiān jiā jù hé máng máng。
暗香疏影亦长语,后来谁复传篇章。àn xiāng shū yǐng yì zhǎng yǔ,hòu lái shuí fù chuán piān zhāng。
嗟余潦倒笔力弱,细嚼琼朵搜枯肠。jiē yú lǎo dào bǐ lì ruò,xì jué qióng duǒ sōu kū cháng。
刘生刘生勿悽蹙,自古高流混凡俗。liú shēng liú shēng wù qī cù,zì gǔ gāo liú hùn fán sú。
即今且作潇湘游,坐观瀑布匡山麓。jí jīn qiě zuò xiāo xiāng yóu,zuò guān pù bù kuāng shān lù。
他时问讯子猷船,倘寄鹅溪三百幅。tā shí wèn xùn zi yóu chuán,tǎng jì é xī sān bǎi fú。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

仲嘉携酌过箕台四首末篇怀汪献于

胡应麟

信步南冈上,寒松一径斜。xìn bù nán gāng shàng,hán sōng yī jìng xié。
浮杯当柳色,促席坐桃花。fú bēi dāng liǔ sè,cù xí zuò táo huā。
古殿明丹壑,方塘漾彩霞。gǔ diàn míng dān hè,fāng táng yàng cǎi xiá。
红妆晚成队,拾翠傍晴沙。hóng zhuāng wǎn chéng duì,shí cuì bàng qíng shā。

仲嘉携酌过箕台四首末篇怀汪献于

胡应麟

步步春原色,寻芳意自闲。bù bù chūn yuán sè,xún fāng yì zì xián。
石枰疏竹里,金铎乱松间。shí píng shū zhú lǐ,jīn duó luàn sōng jiān。
一壑停苍佩,千峰峙翠鬟。yī hè tíng cāng pèi,qiān fēng zhì cuì huán。
平生双屐在,天阔任跻攀。píng shēng shuāng jī zài,tiān kuò rèn jī pān。

仲嘉携酌过箕台四首末篇怀汪献于

胡应麟

远天横霁色,箕踞坐莓苔。yuǎn tiān héng jì sè,jī jù zuò méi tái。
竹露晨犹滴,松风午渐来。zhú lù chén yóu dī,sōng fēng wǔ jiàn lái。
翠微悬绝壑,苍霭覆平台。cuì wēi xuán jué hè,cāng ǎi fù píng tái。
十日犹能客,将无典绿醅。shí rì yóu néng kè,jiāng wú diǎn lǜ pēi。

仲嘉携酌过箕台四首末篇怀汪献于

胡应麟

潦倒悲华发,追随暂少年。lǎo dào bēi huá fā,zhuī suí zàn shǎo nián。
暖风抽麦日,微雨拗花天。nuǎn fēng chōu mài rì,wēi yǔ ǎo huā tiān。
游女矜环佩,居民竞管弦。yóu nǚ jīn huán pèi,jū mín jìng guǎn xián。
维扬好春色,何地著丝鞭。wéi yáng hǎo chūn sè,hé dì zhù sī biān。

春日司马公同携王姬入紫霞洞观桃花时少连太宁仲嘉仲淹并集司马以桃花源美人家为韵分得桃字

胡应麟

烂漫西郊外,肩舆度碧桃。làn màn xī jiāo wài,jiān yú dù bì táo。
春生武陵洞,病起曲江涛。chūn shēng wǔ líng dòng,bìng qǐ qū jiāng tāo。
日彩摇纨扇,天香袭锦袍。rì cǎi yáo wán shàn,tiān xiāng xí jǐn páo。
绝崖仍独上,谁似谢公豪。jué yá réng dú shàng,shuí shì xiè gōng háo。

得花字

胡应麟

十里春山色,芳菲乱水涯。shí lǐ chūn shān sè,fāng fēi luàn shuǐ yá。
瑶池迷故迹,玉洞斗新葩。yáo chí mí gù jì,yù dòng dòu xīn pā。
野豁千林雾,川明万树霞。yě huō qiān lín wù,chuān míng wàn shù xiá。
不知刘阮辈,何事到仙家。bù zhī liú ruǎn bèi,hé shì dào xiān jiā。

题老蚌生珠图

胡应麟

几夜骊龙颔,偷携径寸游。jǐ yè lí lóng hàn,tōu xié jìng cùn yóu。
芜城双月上,合浦一星流。wú chéng shuāng yuè shàng,hé pǔ yī xīng liú。
影似悬鲛室,光疑发蜃楼。yǐng shì xuán jiāo shì,guāng yí fā shèn lóu。
未须惭老蚌,照乘诧诸侯。wèi xū cán lǎo bàng,zhào chéng chà zhū hóu。

汪参军邀饮作

胡应麟

画拱摇丹日,雕阑驻彩云。huà gǒng yáo dān rì,diāo lán zhù cǎi yún。
榻延徐孺子,吟接鲍参军。tà yán xú rú zi,yín jiē bào cān jūn。
午馔行山蕨,春羹荐野芹。wǔ zhuàn xíng shān jué,chūn gēng jiàn yě qín。
醉归浑不解,萝月渐纷纷。zuì guī hún bù jiě,luó yuè jiàn fēn fēn。

同汪士能入丰干路逢仲淹寄诗舆中口授用原韵

胡应麟

泠然遗俗累,曳杖到仙家。líng rán yí sú lèi,yè zhàng dào xiān jiā。
布帽扳名岳,荷衣弄太霞。bù mào bān míng yuè,hé yī nòng tài xiá。
吾宁驱白石,君已饭丹砂。wú níng qū bái shí,jūn yǐ fàn dān shā。
纵有天台遇,能如萼绿华。zòng yǒu tiān tái yù,néng rú è lǜ huá。

阿四既留溪南士能命更呼刘生佐酒亦以事羁赋此嘲之

胡应麟

咫尺玄英宅,朱弦试一弹。zhǐ chǐ xuán yīng zhái,zhū xián shì yī dàn。
中原留上驷,蓬岛隔飞鸾。zhōng yuán liú shàng sì,péng dǎo gé fēi luán。
酒压荼蘼瓮,春迟苜蓿盘。jiǔ yā tú mí wèng,chūn chí mù xu pán。
美人期不至,惆怅月华残。měi rén qī bù zhì,chóu chàng yuè huá cán。

休宁道中四首

胡应麟

百里休宁道,肩舆度夕阳。bǎi lǐ xiū níng dào,jiān yú dù xī yáng。
川原明翠黛,阛阓斗红妆。chuān yuán míng cuì dài,huán huì dòu hóng zhuāng。
玉佩时相亚,金钗尽作行。yù pèi shí xiāng yà,jīn chāi jǐn zuò xíng。
何方犊车至,夹路烂生光。hé fāng dú chē zhì,jiā lù làn shēng guāng。

休宁道中四首

胡应麟

拂曙征人起,苍云抱郭流。fú shǔ zhēng rén qǐ,cāng yún bào guō liú。
落红依小径,深绿涨平洲。luò hóng yī xiǎo jìng,shēn lǜ zhǎng píng zhōu。
竹色偏萦辇,松阴直过楼。zhú sè piān yíng niǎn,sōng yīn zhí guò lóu。
天然对图画,底事唤营丘。tiān rán duì tú huà,dǐ shì huàn yíng qiū。

休宁道中四首

胡应麟

白堕家家酿,黄梁处处舂。bái duò jiā jiā niàng,huáng liáng chù chù chōng。
飞泉悬薜荔,远岫削芙蓉。fēi quán xuán bì lì,yuǎn xiù xuē fú róng。
晚日前村旆,春烟隔寺钟。wǎn rì qián cūn pèi,chūn yān gé sì zhōng。
玄天看咫尺,紫气欲成龙。xuán tiān kàn zhǐ chǐ,zǐ qì yù chéng lóng。

休宁道中四首

胡应麟

望望山疑近,行行路转遥。wàng wàng shān yí jìn,xíng xíng lù zhuǎn yáo。
依冈梅子熟,夹路豆香飘。yī gāng méi zi shú,jiā lù dòu xiāng piāo。
翠幕萦朱户,红妆簇画桥。cuì mù yíng zhū hù,hóng zhuāng cù huà qiáo。
百钱犹挂杖,烂醉在今宵。bǎi qián yóu guà zhàng,làn zuì zài jīn xiāo。

宜男堂为汪氏题

胡应麟

阶前植瑶草,芳色暮离离。jiē qián zhí yáo cǎo,fāng sè mù lí lí。
艳入三姬座,香飞百子池。yàn rù sān jī zuò,xiāng fēi bǎi zi chí。
冰桃偕献实,玉树并生枝。bīng táo xié xiàn shí,yù shù bìng shēng zhī。
旦夕佳男兆,华堂事事宜。dàn xī jiā nán zhào,huá táng shì shì yí。