古诗词

题铁干回春图山阴刘世儒工画梅以巨幅贽余乞诗为赋

胡应麟

吴绡七尺铺寒玉,幻出名花照幽独。wú xiāo qī chǐ pù hán yù,huàn chū míng huā zhào yōu dú。
微霜淡月春朦胧,何处佳人卧空谷。wēi shuāng dàn yuè chūn méng lóng,hé chù jiā rén wò kōng gǔ。
画梅自昔传华光,擅奇更有王元章。huà méi zì xī chuán huá guāng,shàn qí gèng yǒu wáng yuán zhāng。
千秋绢素渐零落,古色黯黯留虚堂。qiān qiū juàn sù jiàn líng luò,gǔ sè àn àn liú xū táng。
迩来刘生最殊绝,十载含毫走燕越。ěr lái liú shēng zuì shū jué,shí zài hán háo zǒu yàn yuè。
一榻常栖剡水云,双帆忽下桐庐月。yī tà cháng qī shàn shuǐ yún,shuāng fān hū xià tóng lú yuè。
看君落墨如有神,解衣盘礴随天真。kàn jūn luò mò rú yǒu shén,jiě yī pán bó suí tiān zhēn。
淋漓数笔生意动,阴崖顷刻回阳春。lín lí shù bǐ shēng yì dòng,yīn yá qǐng kè huí yáng chūn。
林危径仄飞鸟绝,偃蹇虬龙锁深穴。lín wēi jìng zè fēi niǎo jué,yǎn jiǎn qiú lóng suǒ shēn xué。
仿佛罗浮万丈峰,孤根倒挂千年雪。fǎng fú luó fú wàn zhàng fēng,gū gēn dào guà qiān nián xuě。
大枝诘屈粘莓苔,小枝蜿蜒花乱开。dà zhī jí qū zhān méi tái,xiǎo zhī wān yán huā luàn kāi。
虢国蛾眉逞疏淡,寿阳妆额矜徘徊。guó guó é méi chěng shū dàn,shòu yáng zhuāng é jīn pái huái。
风台月观遥相望,园林更染孤山样。fēng tái yuè guān yáo xiāng wàng,yuán lín gèng rǎn gū shān yàng。
绝艳惊从汉苑来,冰肌更出唐昌上。jué yàn jīng cóng hàn yuàn lái,bīng jī gèng chū táng chāng shàng。
吁嗟刘生画己仙,坐令铁干摩苍烟。xū jiē liú shēng huà jǐ xiān,zuò lìng tiě gàn mó cāng yān。
高屏巨障欲飞动,素册单条绝可怜。gāo píng jù zhàng yù fēi dòng,sù cè dān tiáo jué kě lián。
长安五侯招不得,王家珍重走书乞。zhǎng ān wǔ hóu zhāo bù dé,wáng jiā zhēn zhòng zǒu shū qǐ。
何缘好博胡生诗,乱洒琳琅向蓬荜。hé yuán hǎo bó hú shēng shī,luàn sǎ lín láng xiàng péng bì。
阴铿不作何逊亡,人间佳句何茫茫。yīn kēng bù zuò hé xùn wáng,rén jiān jiā jù hé máng máng。
暗香疏影亦长语,后来谁复传篇章。àn xiāng shū yǐng yì zhǎng yǔ,hòu lái shuí fù chuán piān zhāng。
嗟余潦倒笔力弱,细嚼琼朵搜枯肠。jiē yú lǎo dào bǐ lì ruò,xì jué qióng duǒ sōu kū cháng。
刘生刘生勿悽蹙,自古高流混凡俗。liú shēng liú shēng wù qī cù,zì gǔ gāo liú hùn fán sú。
即今且作潇湘游,坐观瀑布匡山麓。jí jīn qiě zuò xiāo xiāng yóu,zuò guān pù bù kuāng shān lù。
他时问讯子猷船,倘寄鹅溪三百幅。tā shí wèn xùn zi yóu chuán,tǎng jì é xī sān bǎi fú。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

九叠云屏雾雨馀,海风江月望来虚。jiǔ dié yún píng wù yǔ yú,hǎi fēng jiāng yuè wàng lái xū。
携书倘逐青莲兴,乞取匡君旧结庐。xié shū tǎng zhú qīng lián xīng,qǐ qǔ kuāng jūn jiù jié lú。

夜发钱塘以风涛迅甚次日遂抵桐庐

胡应麟

暮云飞尽海门开,越客扁舟万里回。mù yún fēi jǐn hǎi mén kāi,yuè kè biǎn zhōu wàn lǐ huí。
一片青山涛浪里,不知帆过子陵台。yī piàn qīng shān tāo làng lǐ,bù zhī fān guò zi líng tái。

湖上即事二首

胡应麟

一派笙歌拥大堤,春风携酒画桥西。yī pài shēng gē yōng dà dī,chūn fēng xié jiǔ huà qiáo xī。
回镳竞挽青丝骑,苏小门前柳色齐。huí biāo jìng wǎn qīng sī qí,sū xiǎo mén qián liǔ sè qí。

湖上即事二首

胡应麟

垂柳朱门十万家,青帘红旆各年华。chuí liǔ zhū mén shí wàn jiā,qīng lián hóng pèi gè nián huá。
苏小墓前寒食近,碧桃无主乱飞花。sū xiǎo mù qián hán shí jìn,bì táo wú zhǔ luàn fēi huā。

裕卿业与余为钱塘之约余以归计迫不及待辄留一绝

胡应麟

飞流如雪洒篷窗,一夜离心拥去艭。fēi liú rú xuě sǎ péng chuāng,yī yè lí xīn yōng qù shuāng。
回首不堪相忆处,千山明月满桐江。huí shǒu bù kān xiāng yì chù,qiān shān míng yuè mǎn tóng jiāng。

渡钱塘七首

胡应麟

一夜天风挂海涛,雪山零乱舞江皋。yī yè tiān fēng guà hǎi tāo,xuě shān líng luàn wǔ jiāng gāo。
轻舟忽渡钱塘水,万仞扶桑日色高。qīng zhōu hū dù qián táng shuǐ,wàn rèn fú sāng rì sè gāo。

渡钱塘七首

胡应麟

赭龛回望两山屯,天削银屏障海门。zhě kān huí wàng liǎng shān tún,tiān xuē yín píng zhàng hǎi mén。
白浪昼看三百里,不知谁唤伍胥魂。bái làng zhòu kàn sān bǎi lǐ,bù zhī shuí huàn wǔ xū hún。

渡钱塘七首

胡应麟

浊浪东排万里天,平分吴越海云前。zhuó làng dōng pái wàn lǐ tiān,píng fēn wú yuè hǎi yún qián。
凭谁为乞支机石,坐拥浮槎到日边。píng shuí wèi qǐ zhī jī shí,zuò yōng fú chá dào rì biān。

渡钱塘七首

胡应麟

十二楼台倚碧空,安期亦在紫云东。shí èr lóu tái yǐ bì kōng,ān qī yì zài zǐ yún dōng。
璚车笑指相逢处,摘取蟠桃万树红。qióng chē xiào zhǐ xiāng féng chù,zhāi qǔ pán táo wàn shù hóng。

渡钱塘七首

胡应麟

江色浮空四望遥,青山斜倚木兰桡。jiāng sè fú kōng sì wàng yáo,qīng shān xié yǐ mù lán ráo。
何人共击中流楫,散发回看大海潮。hé rén gòng jī zhōng liú jí,sàn fā huí kàn dà hǎi cháo。

渡钱塘七首

胡应麟

十载长安祇浪游,扬帆东蹴海天流。shí zài zhǎng ān qí làng yóu,yáng fān dōng cù hǎi tiān liú。
含毫秋斗思光赋,万壑鱼龙起暮愁。hán háo qiū dòu sī guāng fù,wàn hè yú lóng qǐ mù chóu。

渡钱塘七首

胡应麟

坐拥轻桡入乱山,蓬莱东望彩云闲。zuò yōng qīng ráo rù luàn shān,péng lái dōng wàng cǎi yún xián。
麻姑是处堪携手,重叠秋江倚翠鬟。má gū shì chù kān xié shǒu,zhòng dié qiū jiāng yǐ cuì huán。

登钓台四绝

胡应麟

重叠岚光倚翠屏,天风吹客上危亭。zhòng dié lán guāng yǐ cuì píng,tiān fēng chuī kè shàng wēi tíng。
持竿试著羊裘坐,何处长安有客星。chí gān shì zhù yáng qiú zuò,hé chù zhǎng ān yǒu kè xīng。

登钓台四绝

胡应麟

挟策初从帝座回,系舟重上子陵台。xié cè chū cóng dì zuò huí,xì zhōu zhòng shàng zi líng tái。
峰头日暮狂歌发,万里浮云海色来。fēng tóu rì mù kuáng gē fā,wàn lǐ fú yún hǎi sè lái。

登钓台四绝

胡应麟

欲向桐君话隐沦,千峰寒色对嶙峋。yù xiàng tóng jūn huà yǐn lún,qiān fēng hán sè duì lín xún。
青袍可是游燕客,不染玄都半树尘。qīng páo kě shì yóu yàn kè,bù rǎn xuán dōu bàn shù chén。