古诗词

舟次钱塘谒滕公值风雨夜作解所佩为宝剑歌

胡应麟

江潮十月如山丘,北风轗江江倒流。jiāng cháo shí yuè rú shān qiū,běi fēng kǎn jiāng jiāng dào liú。
星河一片落寒铁,暗中擎出蛟龙愁。xīng hé yī piàn luò hán tiě,àn zhōng qíng chū jiāo lóng chóu。
君不见丰城狱里百鍊钢,精灵埋没三千霜。jūn bù jiàn fēng chéng yù lǐ bǎi liàn gāng,jīng líng mái méi sān qiān shuāng。
当时不遇雷与张,至今神物终潜藏。dāng shí bù yù léi yǔ zhāng,zhì jīn shén wù zhōng qián cáng。
又不见曹沬手中三尺水,却制桓侯轻管子。yòu bù jiàn cáo mèi shǒu zhōng sān chǐ shuǐ,què zhì huán hóu qīng guǎn zi。
一朝坛上行奇谋,百代声华耀青史。yī cháo tán shàng xíng qí móu,bǎi dài shēng huá yào qīng shǐ。
胡生宝剑人不识,十千买自邯郸邑。hú shēng bǎo jiàn rén bù shí,shí qiān mǎi zì hán dān yì。
朅来持赠归滕公,绕座虹光流四壁。qiè lái chí zèng guī téng gōng,rào zuò hóng guāng liú sì bì。
忆昔干将初铸时,睥睨欧冶麾风胡。yì xī gàn jiāng chū zhù shí,pì nì ōu yě huī fēng hú。
低回天地鍊精气,喷薄宇宙烹洪炉。dī huí tiān dì liàn jīng qì,pēn báo yǔ zhòu pēng hóng lú。
泰山为镡渤海铗,神锋指石石欲裂。tài shān wèi chán bó hǎi jiá,shén fēng zhǐ shí shí yù liè。
绿柄犹沾苔藓文,赤花半堕芙蓉匣。lǜ bǐng yóu zhān tái xiǎn wén,chì huā bàn duò fú róng xiá。
有时夜啸风雨声,千夫辟易万马惊。yǒu shí yè xiào fēng yǔ shēng,qiān fū pì yì wàn mǎ jīng。
山中魍魉昼摧绝,水底鲸螭寒不鸣。shān zhōng wǎng liǎng zhòu cuī jué,shuǐ dǐ jīng chī hán bù míng。
湛卢飞景亦凡俗,纯钩巨阙皆碌碌。zhàn lú fēi jǐng yì fán sú,chún gōu jù quē jiē lù lù。
取次横裁丽水金,纷纭碎割昆吾玉。qǔ cì héng cái lì shuǐ jīn,fēn yún suì gē kūn wú yù。
一挥四国如建瓴,挽回日月轰雷霆。yī huī sì guó rú jiàn líng,wǎn huí rì yuè hōng léi tíng。
朝携赤堇鬼神伏,暮宿苍梧涛浪青。cháo xié chì jǐn guǐ shén fú,mù sù cāng wú tāo làng qīng。
荆轲孺子本无术,匕首苍皇挑强敌。jīng kē rú zi běn wú shù,bǐ shǒu cāng huáng tiāo qiáng dí。
片言枉杀樊将军,易水悲风转乌邑。piàn yán wǎng shā fán jiāng jūn,yì shuǐ bēi fēng zhuǎn wū yì。
项王智力何豪雄,废书苦学仍无功。xiàng wáng zhì lì hé háo xióng,fèi shū kǔ xué réng wú gōng。
垓下谁知万人敌,时哉不利嗟重瞳。gāi xià shuí zhī wàn rén dí,shí zāi bù lì jiē zhòng tóng。
岂若胡生磨此剑,寸心耿耿横孤电。qǐ ruò hú shēng mó cǐ jiàn,cùn xīn gěng gěng héng gū diàn。
十年坎坷意不平,提与滕公肝胆见。shí nián kǎn kě yì bù píng,tí yǔ téng gōng gān dǎn jiàn。
滕公豪气凌穹苍,一朝睹此神飞扬。téng gōng háo qì líng qióng cāng,yī cháo dǔ cǐ shén fēi yáng。
愿持此物登朝堂,时时拂拭生秋霜。yuàn chí cǐ wù dēng cháo táng,shí shí fú shì shēng qiū shuāng。
蚩尤遁迹魑魅藏,周游八极还大荒。chī yóu dùn jì chī mèi cáng,zhōu yóu bā jí hái dà huāng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

题翠虚亭廿绝

胡应麟

涓涓薄暮霜,袅袅经秋雨。juān juān báo mù shuāng,niǎo niǎo jīng qiū yǔ。
深院寂无人,丛篁自相语。shēn yuàn jì wú rén,cóng huáng zì xiāng yǔ。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

晋代诸名流,清谈自相诧。jìn dài zhū míng liú,qīng tán zì xiāng chà。
何如阮嗣宗,长啸深林下。hé rú ruǎn sì zōng,zhǎng xiào shēn lín xià。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

倚阑无俗事,解带自清吟。yǐ lán wú sú shì,jiě dài zì qīng yín。
一雨朝来霁,千竿翠欲沉。yī yǔ cháo lái jì,qiān gān cuì yù chén。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

萎蕤紫翠间,珍禽自游戏。wēi ruí zǐ cuì jiān,zhēn qín zì yóu xì。
何当觅羽人,共跨青鸾去。hé dāng mì yǔ rén,gòng kuà qīng luán qù。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

闲来晚翠亭,四壁皆清玩。xián lái wǎn cuì tíng,sì bì jiē qīng wán。
传声王丈人,更致蕲州簟。chuán shēng wáng zhàng rén,gèng zhì qí zhōu diàn。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

缥缈碧琅玕,森沉下彩鸾。piāo miǎo bì láng gān,sēn chén xià cǎi luán。
佳人翠袖薄,日暮不胜寒。jiā rén cuì xiù báo,rì mù bù shèng hán。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

截作箫君管,携来弄玉家。jié zuò xiāo jūn guǎn,xié lái nòng yù jiā。
一吟双凤举,白日赴青霞。yī yín shuāng fèng jǔ,bái rì fù qīng xiá。

题翠虚亭廿绝

胡应麟

迢遥风雨夜,卧此一窗幽。tiáo yáo fēng yǔ yè,wò cǐ yī chuāng yōu。
恰似扬舲日,潇湘两岸秋。qià shì yáng líng rì,xiāo xiāng liǎng àn qiū。

小斋宴起偶题

胡应麟

午日照柴扃,先生宿酒醒。wǔ rì zhào chái jiōng,xiān shēng sù jiǔ xǐng。
科头了无事,散步读黄庭。kē tóu le wú shì,sàn bù dú huáng tíng。

宫怨二首

胡应麟

罗幌寂无人,玉阶秋草绿。luó huǎng jì wú rén,yù jiē qiū cǎo lǜ。
永夜不成眠,飞萤照华屋。yǒng yè bù chéng mián,fēi yíng zhào huá wū。

宫怨二首

胡应麟

学得琵琶曲,深宫不忍弹。xué dé pí pá qū,shēn gōng bù rěn dàn。
水晶帘幕下,寂寂倚阑干。shuǐ jīng lián mù xià,jì jì yǐ lán gàn。

题神游八极卷

胡应麟

青天骑大鹏,汗漫游八极。qīng tiān qí dà péng,hàn màn yóu bā jí。
笑杀牧羊儿,空山弄拳石。xiào shā mù yáng ér,kōng shān nòng quán shí。

夏日斋居杂咏八首阳春馆

胡应麟

一雨过修篁,微风动清夏。yī yǔ guò xiū huáng,wēi fēng dòng qīng xià。
万籁昼萧然,援琴北窗下。wàn lài zhòu xiāo rán,yuán qín běi chuāng xià。

夏日斋居杂咏八首阳春馆

胡应麟

独坐清风里,流云湿画栏。dú zuò qīng fēng lǐ,liú yún shī huà lán。
空斋无长物,十万紫琅玕。kōng zhāi wú zhǎng wù,shí wàn zǐ láng gān。

夏日斋居杂咏八首阳春馆

胡应麟

明月照芳池,倒景浴层嶂。míng yuè zhào fāng chí,dào jǐng yù céng zhàng。
文鱼不畏人,竞出沧波上。wén yú bù wèi rén,jìng chū cāng bō shàng。