古诗词

舟次钱塘谒滕公值风雨夜作解所佩为宝剑歌

胡应麟

江潮十月如山丘,北风轗江江倒流。jiāng cháo shí yuè rú shān qiū,běi fēng kǎn jiāng jiāng dào liú。
星河一片落寒铁,暗中擎出蛟龙愁。xīng hé yī piàn luò hán tiě,àn zhōng qíng chū jiāo lóng chóu。
君不见丰城狱里百鍊钢,精灵埋没三千霜。jūn bù jiàn fēng chéng yù lǐ bǎi liàn gāng,jīng líng mái méi sān qiān shuāng。
当时不遇雷与张,至今神物终潜藏。dāng shí bù yù léi yǔ zhāng,zhì jīn shén wù zhōng qián cáng。
又不见曹沬手中三尺水,却制桓侯轻管子。yòu bù jiàn cáo mèi shǒu zhōng sān chǐ shuǐ,què zhì huán hóu qīng guǎn zi。
一朝坛上行奇谋,百代声华耀青史。yī cháo tán shàng xíng qí móu,bǎi dài shēng huá yào qīng shǐ。
胡生宝剑人不识,十千买自邯郸邑。hú shēng bǎo jiàn rén bù shí,shí qiān mǎi zì hán dān yì。
朅来持赠归滕公,绕座虹光流四壁。qiè lái chí zèng guī téng gōng,rào zuò hóng guāng liú sì bì。
忆昔干将初铸时,睥睨欧冶麾风胡。yì xī gàn jiāng chū zhù shí,pì nì ōu yě huī fēng hú。
低回天地鍊精气,喷薄宇宙烹洪炉。dī huí tiān dì liàn jīng qì,pēn báo yǔ zhòu pēng hóng lú。
泰山为镡渤海铗,神锋指石石欲裂。tài shān wèi chán bó hǎi jiá,shén fēng zhǐ shí shí yù liè。
绿柄犹沾苔藓文,赤花半堕芙蓉匣。lǜ bǐng yóu zhān tái xiǎn wén,chì huā bàn duò fú róng xiá。
有时夜啸风雨声,千夫辟易万马惊。yǒu shí yè xiào fēng yǔ shēng,qiān fū pì yì wàn mǎ jīng。
山中魍魉昼摧绝,水底鲸螭寒不鸣。shān zhōng wǎng liǎng zhòu cuī jué,shuǐ dǐ jīng chī hán bù míng。
湛卢飞景亦凡俗,纯钩巨阙皆碌碌。zhàn lú fēi jǐng yì fán sú,chún gōu jù quē jiē lù lù。
取次横裁丽水金,纷纭碎割昆吾玉。qǔ cì héng cái lì shuǐ jīn,fēn yún suì gē kūn wú yù。
一挥四国如建瓴,挽回日月轰雷霆。yī huī sì guó rú jiàn líng,wǎn huí rì yuè hōng léi tíng。
朝携赤堇鬼神伏,暮宿苍梧涛浪青。cháo xié chì jǐn guǐ shén fú,mù sù cāng wú tāo làng qīng。
荆轲孺子本无术,匕首苍皇挑强敌。jīng kē rú zi běn wú shù,bǐ shǒu cāng huáng tiāo qiáng dí。
片言枉杀樊将军,易水悲风转乌邑。piàn yán wǎng shā fán jiāng jūn,yì shuǐ bēi fēng zhuǎn wū yì。
项王智力何豪雄,废书苦学仍无功。xiàng wáng zhì lì hé háo xióng,fèi shū kǔ xué réng wú gōng。
垓下谁知万人敌,时哉不利嗟重瞳。gāi xià shuí zhī wàn rén dí,shí zāi bù lì jiē zhòng tóng。
岂若胡生磨此剑,寸心耿耿横孤电。qǐ ruò hú shēng mó cǐ jiàn,cùn xīn gěng gěng héng gū diàn。
十年坎坷意不平,提与滕公肝胆见。shí nián kǎn kě yì bù píng,tí yǔ téng gōng gān dǎn jiàn。
滕公豪气凌穹苍,一朝睹此神飞扬。téng gōng háo qì líng qióng cāng,yī cháo dǔ cǐ shén fēi yáng。
愿持此物登朝堂,时时拂拭生秋霜。yuàn chí cǐ wù dēng cháo táng,shí shí fú shì shēng qiū shuāng。
蚩尤遁迹魑魅藏,周游八极还大荒。chī yóu dùn jì chī mèi cáng,zhōu yóu bā jí hái dà huāng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

再别惟效观察一绝

胡应麟

阳台题罢复琴台,夙昔风流擅楚才。yáng tái tí bà fù qín tái,sù xī fēng liú shàn chǔ cái。
君到川南相忆处,海棠烦寄一株来。jūn dào chuān nán xiāng yì chù,hǎi táng fán jì yī zhū lái。

采菱曲十二章

胡应麟

风情老去似徐娘,犹逐王孙负锦囊。fēng qíng lǎo qù shì xú niáng,yóu zhú wáng sūn fù jǐn náng。
莫驾轻车残雪里,人间无处觅萧郎。mò jià qīng chē cán xuě lǐ,rén jiān wú chù mì xiāo láng。

采菱曲十二章

胡应麟

碧衣长袖伴瑶琴,欲拟方回更自矜。bì yī zhǎng xiù bàn yáo qín,yù nǐ fāng huí gèng zì jīn。
学得新诗明月底,含羞不肯向人吟。xué dé xīn shī míng yuè dǐ,hán xiū bù kěn xiàng rén yín。

采菱曲十二章

胡应麟

十院名花院院开,高悬明镜在瑶台。shí yuàn míng huā yuàn yuàn kāi,gāo xuán míng jìng zài yáo tái。
碧空万里天如洗,飞挟娉婷夜半来。bì kōng wàn lǐ tiān rú xǐ,fēi xié pīng tíng yè bàn lái。

采菱曲十二章

胡应麟

红颜二八定谁如,三十专房宠未除。hóng yán èr bā dìng shuí rú,sān shí zhuān fáng chǒng wèi chú。
头白楚宫看似旧,登车何用泣前鱼。tóu bái chǔ gōng kàn shì jiù,dēng chē hé yòng qì qián yú。

采菱曲十二章

胡应麟

风神秋水照华筵,怪得王孙掌上怜。fēng shén qiū shuǐ zhào huá yán,guài dé wáng sūn zhǎng shàng lián。
惆怅后庭花底月,凭阑回忆破瓜年。chóu chàng hòu tíng huā dǐ yuè,píng lán huí yì pò guā nián。

采菱曲十二章

胡应麟

绣帽罗衫恰称身,绿丝布裤最撩人。xiù mào luó shān qià chēng shēn,lǜ sī bù kù zuì liāo rén。
愁中开府看如扫,梦里司空认未真。chóu zhōng kāi fǔ kàn rú sǎo,mèng lǐ sī kōng rèn wèi zhēn。

采菱曲十二章

胡应麟

那曾调笑问当垆,惯向书斋直唾壶。nà céng diào xiào wèn dāng lú,guàn xiàng shū zhāi zhí tuò hú。
蓦地闲行寻不得,画廊东角斗摴蒱。mò dì xián xíng xún bù dé,huà láng dōng jiǎo dòu chū pú。

采菱曲十二章

胡应麟

焚香懒著鵔䴊冠,长日东君带笑看。fén xiāng lǎn zhù jùn yí guān,zhǎng rì dōng jūn dài xiào kàn。
好是绿窗明月夜,潜身行傍曲阑干。hǎo shì lǜ chuāng míng yuè yè,qián shēn xíng bàng qū lán gàn。

采菱曲十二章

胡应麟

旧识花卿在锦城,相逢高唱少年行。jiù shí huā qīng zài jǐn chéng,xiāng féng gāo chàng shǎo nián xíng。
那堪回首东风恶,吹送青帆入四明。nà kān huí shǒu dōng fēng è,chuī sòng qīng fān rù sì míng。

采菱曲十二章

胡应麟

玉雪肌肤姑射仙,天涯挥手剧堪怜。yù xuě jī fū gū shè xiān,tiān yá huī shǒu jù kān lián。
明年定挂山阴雪,人在阳明赤水天。míng nián dìng guà shān yīn xuě,rén zài yáng míng chì shuǐ tiān。

采菱曲十二章

胡应麟

玉树相辉照画屏,朱陈遗事最堪凭。yù shù xiāng huī zhào huà píng,zhū chén yí shì zuì kān píng。
含啼却笑文君拙,不遣相如聘茂陵。hán tí què xiào wén jūn zhuō,bù qiǎn xiāng rú pìn mào líng。

采菱曲十二章

胡应麟

十年声动大长秋,一笑如花越水头。shí nián shēng dòng dà zhǎng qiū,yī xiào rú huā yuè shuǐ tóu。
为有薛家红线在,何须重上木兰舟。wèi yǒu xuē jiā hóng xiàn zài,hé xū zhòng shàng mù lán zhōu。

寄观察陈座师

胡应麟

千骑西南最上头,雪山晴色照吴钩。qiān qí xī nán zuì shàng tóu,xuě shān qíng sè zhào wú gōu。
高牙大纛行春暇,满酌郫筒酹武侯。gāo yá dà dào xíng chūn xiá,mǎn zhuó pí tǒng lèi wǔ hóu。

入晋陵复不及访朱在明怅然复寄此诗

胡应麟

廿载飞书醉白沙,乱山寒色限孤查。niàn zài fēi shū zuì bái shā,luàn shān hán sè xiàn gū chá。
南园一夜西风急,无数江蓠尽落花。nán yuán yī yè xī fēng jí,wú shù jiāng lí jǐn luò huā。