古诗词

舟次钱塘谒滕公值风雨夜作解所佩为宝剑歌

胡应麟

江潮十月如山丘,北风轗江江倒流。jiāng cháo shí yuè rú shān qiū,běi fēng kǎn jiāng jiāng dào liú。
星河一片落寒铁,暗中擎出蛟龙愁。xīng hé yī piàn luò hán tiě,àn zhōng qíng chū jiāo lóng chóu。
君不见丰城狱里百鍊钢,精灵埋没三千霜。jūn bù jiàn fēng chéng yù lǐ bǎi liàn gāng,jīng líng mái méi sān qiān shuāng。
当时不遇雷与张,至今神物终潜藏。dāng shí bù yù léi yǔ zhāng,zhì jīn shén wù zhōng qián cáng。
又不见曹沬手中三尺水,却制桓侯轻管子。yòu bù jiàn cáo mèi shǒu zhōng sān chǐ shuǐ,què zhì huán hóu qīng guǎn zi。
一朝坛上行奇谋,百代声华耀青史。yī cháo tán shàng xíng qí móu,bǎi dài shēng huá yào qīng shǐ。
胡生宝剑人不识,十千买自邯郸邑。hú shēng bǎo jiàn rén bù shí,shí qiān mǎi zì hán dān yì。
朅来持赠归滕公,绕座虹光流四壁。qiè lái chí zèng guī téng gōng,rào zuò hóng guāng liú sì bì。
忆昔干将初铸时,睥睨欧冶麾风胡。yì xī gàn jiāng chū zhù shí,pì nì ōu yě huī fēng hú。
低回天地鍊精气,喷薄宇宙烹洪炉。dī huí tiān dì liàn jīng qì,pēn báo yǔ zhòu pēng hóng lú。
泰山为镡渤海铗,神锋指石石欲裂。tài shān wèi chán bó hǎi jiá,shén fēng zhǐ shí shí yù liè。
绿柄犹沾苔藓文,赤花半堕芙蓉匣。lǜ bǐng yóu zhān tái xiǎn wén,chì huā bàn duò fú róng xiá。
有时夜啸风雨声,千夫辟易万马惊。yǒu shí yè xiào fēng yǔ shēng,qiān fū pì yì wàn mǎ jīng。
山中魍魉昼摧绝,水底鲸螭寒不鸣。shān zhōng wǎng liǎng zhòu cuī jué,shuǐ dǐ jīng chī hán bù míng。
湛卢飞景亦凡俗,纯钩巨阙皆碌碌。zhàn lú fēi jǐng yì fán sú,chún gōu jù quē jiē lù lù。
取次横裁丽水金,纷纭碎割昆吾玉。qǔ cì héng cái lì shuǐ jīn,fēn yún suì gē kūn wú yù。
一挥四国如建瓴,挽回日月轰雷霆。yī huī sì guó rú jiàn líng,wǎn huí rì yuè hōng léi tíng。
朝携赤堇鬼神伏,暮宿苍梧涛浪青。cháo xié chì jǐn guǐ shén fú,mù sù cāng wú tāo làng qīng。
荆轲孺子本无术,匕首苍皇挑强敌。jīng kē rú zi běn wú shù,bǐ shǒu cāng huáng tiāo qiáng dí。
片言枉杀樊将军,易水悲风转乌邑。piàn yán wǎng shā fán jiāng jūn,yì shuǐ bēi fēng zhuǎn wū yì。
项王智力何豪雄,废书苦学仍无功。xiàng wáng zhì lì hé háo xióng,fèi shū kǔ xué réng wú gōng。
垓下谁知万人敌,时哉不利嗟重瞳。gāi xià shuí zhī wàn rén dí,shí zāi bù lì jiē zhòng tóng。
岂若胡生磨此剑,寸心耿耿横孤电。qǐ ruò hú shēng mó cǐ jiàn,cùn xīn gěng gěng héng gū diàn。
十年坎坷意不平,提与滕公肝胆见。shí nián kǎn kě yì bù píng,tí yǔ téng gōng gān dǎn jiàn。
滕公豪气凌穹苍,一朝睹此神飞扬。téng gōng háo qì líng qióng cāng,yī cháo dǔ cǐ shén fēi yáng。
愿持此物登朝堂,时时拂拭生秋霜。yuàn chí cǐ wù dēng cháo táng,shí shí fú shì shēng qiū shuāng。
蚩尤遁迹魑魅藏,周游八极还大荒。chī yóu dùn jì chī mèi cáng,zhōu yóu bā jí hái dà huāng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

安二席上重听轻红歌作

胡应麟

深夜西林棹雪过,一尊其奈故人何。shēn yè xī lín zhào xuě guò,yī zūn qí nài gù rén hé。
宁辞大白千钟醉,饱听轻红百遍歌。níng cí dà bái qiān zhōng zuì,bǎo tīng qīng hóng bǎi biàn gē。

夜饮郭金吾斋头同韩刘两生奕达旦归寓则晨餐久熟矣戏走一绝柬郭君并韩刘二文学

胡应麟

谈棋说剑更呼卢,绛蜡烧残白玉壶。tán qí shuō jiàn gèng hū lú,jiàng là shāo cán bái yù hú。
痛饮不须愁禁夜,主人曾是旧金吾。tòng yǐn bù xū chóu jìn yè,zhǔ rén céng shì jiù jīn wú。

夜饮仁夫馆大醉吐顿因借所服绿衣归诗谢之

胡应麟

五斗醒来恣所如,幕天席地坐蘧庐。wǔ dòu xǐng lái zì suǒ rú,mù tiān xí dì zuò qú lú。
酒阑人静披衣出,满路晨钟下玉除。jiǔ lán rén jìng pī yī chū,mǎn lù chén zhōng xià yù chú。

马上望天宁寺浮屠作

胡应麟

十层珠瓦乱云齐,百丈金身落日低。shí céng zhū wǎ luàn yún qí,bǎi zhàng jīn shēn luò rì dī。
几许慈恩高刹上,千秋惟睹少陵题。jǐ xǔ cí ēn gāo shā shàng,qiān qiū wéi dǔ shǎo líng tí。

病目初起汪象先太学以玉簪十二馈我即取小军持承露分贮几上觉茅斋秋色种种撩人报以口号二

胡应麟

双眼婆娑病色含,不禁秋梦绕江南。shuāng yǎn pó suō bìng sè hán,bù jìn qiū mèng rào jiāng nán。
风流最是王公子,满把霜林赠玉簪。fēng liú zuì shì wáng gōng zi,mǎn bǎ shuāng lín zèng yù zān。

病目初起汪象先太学以玉簪十二馈我即取小军持承露分贮几上觉茅斋秋色种种撩人报以口号二

胡应麟

荏苒秋光遍六街,玉妃联袂到空斋。rěn rǎn qiū guāng biàn liù jiē,yù fēi lián mèi dào kōng zhāi。
军持满插文园露,何似华堂十二钗。jūn chí mǎn chā wén yuán lù,hé shì huá táng shí èr chāi。

登玉华峰寺西山绝顶处余夜宿其中题此绝于岩石

胡应麟

绝顶秋光万壑悬,青萍摇曳乱云前。jué dǐng qiū guāng wàn hè xuán,qīng píng yáo yè luàn yún qián。
峰头五夜聊伸足,莫讶孤星帝座眠。fēng tóu wǔ yè liáo shēn zú,mò yà gū xīng dì zuò mián。

湖上

胡应麟

风起平林月色低,飞香十里禁城西。fēng qǐ píng lín yuè sè dī,fēi xiāng shí lǐ jìn chéng xī。
不知人在清凉国,万朵芙蓉夹大堤。bù zhī rén zài qīng liáng guó,wàn duǒ fú róng jiā dà dī。

题董体仁壁间

胡应麟

二十年前灞水傍,垆头晨夕纵清狂。èr shí nián qián bà shuǐ bàng,lú tóu chén xī zòng qīng kuáng。
天南海北凋零尽,赢得君家玉树长。tiān nán hǎi běi diāo líng jǐn,yíng dé jūn jiā yù shù zhǎng。

柬苏叔大乞黄花鱼

胡应麟

徙倚东篱日渐舂,南山何处见秋容。xǐ yǐ dōng lí rì jiàn chōng,nán shān hé chù jiàn qiū róng。
凭君乞取罗浮脍,吟望飞云四百峰。píng jūn qǐ qǔ luó fú kuài,yín wàng fēi yún sì bǎi fēng。

射所墙东书事

胡应麟

门掩湘筠翠色虚,将雏语燕入庭除。mén yǎn xiāng yún cuì sè xū,jiāng chú yǔ yàn rù tíng chú。
不知金犊何时返,闲坐樱桃第四株。bù zhī jīn dú hé shí fǎn,xián zuò yīng táo dì sì zhū。

歌者陈邵两生别余二十馀载忽与遇长安邸中一曲辞去

胡应麟

廿载桃花瀫水头,腰肢垂老尚风流。niàn zài táo huā hú shuǐ tóu,yāo zhī chuí lǎo shàng fēng liú。
相逢一笑番成别,月落参横下酒楼。xiāng féng yī xiào fān chéng bié,yuè luò cān héng xià jiǔ lóu。

无题五首戏恼李王元三子

胡应麟

珠箔银屏玳瑁梁,何人低语合欢床。zhū bó yín píng dài mào liáng,hé rén dī yǔ hé huān chuáng。
金笼鹦鹉浑多事,窗外频呼李十郎。jīn lóng yīng wǔ hún duō shì,chuāng wài pín hū lǐ shí láng。

无题五首戏恼李王元三子

胡应麟

金水桥边白玉堂,人人争问薛家娘。jīn shuǐ qiáo biān bái yù táng,rén rén zhēng wèn xuē jiā niáng。
青衣屏后褰帘看,不是王郎是李郎。qīng yī píng hòu qiān lián kàn,bù shì wáng láng shì lǐ láng。

无题五首戏恼李王元三子

胡应麟

文君颜色斗谁强,十样鸾笺总在唐。wén jūn yán sè dòu shuí qiáng,shí yàng luán jiān zǒng zài táng。
一片蒹葭秋似水,月明何处问元郎。yī piàn jiān jiā qiū shì shuǐ,yuè míng hé chù wèn yuán láng。