古诗词

舟次钱塘谒滕公值风雨夜作解所佩为宝剑歌

胡应麟

江潮十月如山丘,北风轗江江倒流。jiāng cháo shí yuè rú shān qiū,běi fēng kǎn jiāng jiāng dào liú。
星河一片落寒铁,暗中擎出蛟龙愁。xīng hé yī piàn luò hán tiě,àn zhōng qíng chū jiāo lóng chóu。
君不见丰城狱里百鍊钢,精灵埋没三千霜。jūn bù jiàn fēng chéng yù lǐ bǎi liàn gāng,jīng líng mái méi sān qiān shuāng。
当时不遇雷与张,至今神物终潜藏。dāng shí bù yù léi yǔ zhāng,zhì jīn shén wù zhōng qián cáng。
又不见曹沬手中三尺水,却制桓侯轻管子。yòu bù jiàn cáo mèi shǒu zhōng sān chǐ shuǐ,què zhì huán hóu qīng guǎn zi。
一朝坛上行奇谋,百代声华耀青史。yī cháo tán shàng xíng qí móu,bǎi dài shēng huá yào qīng shǐ。
胡生宝剑人不识,十千买自邯郸邑。hú shēng bǎo jiàn rén bù shí,shí qiān mǎi zì hán dān yì。
朅来持赠归滕公,绕座虹光流四壁。qiè lái chí zèng guī téng gōng,rào zuò hóng guāng liú sì bì。
忆昔干将初铸时,睥睨欧冶麾风胡。yì xī gàn jiāng chū zhù shí,pì nì ōu yě huī fēng hú。
低回天地鍊精气,喷薄宇宙烹洪炉。dī huí tiān dì liàn jīng qì,pēn báo yǔ zhòu pēng hóng lú。
泰山为镡渤海铗,神锋指石石欲裂。tài shān wèi chán bó hǎi jiá,shén fēng zhǐ shí shí yù liè。
绿柄犹沾苔藓文,赤花半堕芙蓉匣。lǜ bǐng yóu zhān tái xiǎn wén,chì huā bàn duò fú róng xiá。
有时夜啸风雨声,千夫辟易万马惊。yǒu shí yè xiào fēng yǔ shēng,qiān fū pì yì wàn mǎ jīng。
山中魍魉昼摧绝,水底鲸螭寒不鸣。shān zhōng wǎng liǎng zhòu cuī jué,shuǐ dǐ jīng chī hán bù míng。
湛卢飞景亦凡俗,纯钩巨阙皆碌碌。zhàn lú fēi jǐng yì fán sú,chún gōu jù quē jiē lù lù。
取次横裁丽水金,纷纭碎割昆吾玉。qǔ cì héng cái lì shuǐ jīn,fēn yún suì gē kūn wú yù。
一挥四国如建瓴,挽回日月轰雷霆。yī huī sì guó rú jiàn líng,wǎn huí rì yuè hōng léi tíng。
朝携赤堇鬼神伏,暮宿苍梧涛浪青。cháo xié chì jǐn guǐ shén fú,mù sù cāng wú tāo làng qīng。
荆轲孺子本无术,匕首苍皇挑强敌。jīng kē rú zi běn wú shù,bǐ shǒu cāng huáng tiāo qiáng dí。
片言枉杀樊将军,易水悲风转乌邑。piàn yán wǎng shā fán jiāng jūn,yì shuǐ bēi fēng zhuǎn wū yì。
项王智力何豪雄,废书苦学仍无功。xiàng wáng zhì lì hé háo xióng,fèi shū kǔ xué réng wú gōng。
垓下谁知万人敌,时哉不利嗟重瞳。gāi xià shuí zhī wàn rén dí,shí zāi bù lì jiē zhòng tóng。
岂若胡生磨此剑,寸心耿耿横孤电。qǐ ruò hú shēng mó cǐ jiàn,cùn xīn gěng gěng héng gū diàn。
十年坎坷意不平,提与滕公肝胆见。shí nián kǎn kě yì bù píng,tí yǔ téng gōng gān dǎn jiàn。
滕公豪气凌穹苍,一朝睹此神飞扬。téng gōng háo qì líng qióng cāng,yī cháo dǔ cǐ shén fēi yáng。
愿持此物登朝堂,时时拂拭生秋霜。yuàn chí cǐ wù dēng cháo táng,shí shí fú shì shēng qiū shuāng。
蚩尤遁迹魑魅藏,周游八极还大荒。chī yóu dùn jì chī mèi cáng,zhōu yóu bā jí hái dà huāng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

从军五更转五首

胡应麟

二更边月高,战士揽征袍。èr gèng biān yuè gāo,zhàn shì lǎn zhēng páo。
何时封定远,霜露湿弓刀。hé shí fēng dìng yuǎn,shuāng lù shī gōng dāo。

从军五更转五首

胡应麟

三更边月斜,戍客夜思家。sān gèng biān yuè xié,shù kè yè sī jiā。
瓜期殊未及,肠断听悲笳。guā qī shū wèi jí,cháng duàn tīng bēi jiā。

从军五更转五首

胡应麟

四更边月隐,征人梦初醒。sì gèng biān yuè yǐn,zhēng rén mèng chū xǐng。
恨杀城南妇,流光伴孤枕。hèn shā chéng nán fù,liú guāng bàn gū zhěn。

从军五更转五首

胡应麟

五更边月落,晨起清油幕。wǔ gèng biān yuè luò,chén qǐ qīng yóu mù。
飞骑夺天山,王庭空大漠。fēi qí duó tiān shān,wáng tíng kōng dà mò。

古意

胡应麟

玉帐结流苏,金鞭照春色。yù zhàng jié liú sū,jīn biān zhào chūn sè。
二八艳名姝,尊前乍相识。èr bā yàn míng shū,zūn qián zhà xiāng shí。

长安四时辞四首

胡应麟

携手七香车,春风向狭斜。xié shǒu qī xiāng chē,chūn fēng xiàng xiá xié。
燕姬年二八,烂醉碧桃花。yàn jī nián èr bā,làn zuì bì táo huā。

长安四时辞四首

胡应麟

太液池边路,轻舟荡绿荷。tài yè chí biān lù,qīng zhōu dàng lǜ hé。
三千汉宫女,齐唱采莲歌。sān qiān hàn gōng nǚ,qí chàng cǎi lián gē。

长安四时辞四首

胡应麟

寂寂霜天下,寒砧捣月明。jì jì shuāng tiān xià,hán zhēn dǎo yuè míng。
长安十万户,一夜尽秋声。zhǎng ān shí wàn hù,yī yè jǐn qiū shēng。

长安四时辞四首

胡应麟

红袖炙瑶笙,夜醉平原馆。hóng xiù zhì yáo shēng,yè zuì píng yuán guǎn。
拂曙共鸣珂,天街雪花满。fú shǔ gòng míng kē,tiān jiē xuě huā mǎn。

夜渡娘

胡应麟

翩翩桃叶舟,昏黑向江夏。piān piān táo yè zhōu,hūn hēi xiàng jiāng xià。
那怕狂风吹,佳期在梁下。nà pà kuáng fēng chuī,jiā qī zài liáng xià。

江陵曲

胡应麟

恼欢青丝笮,凌晨只欲开。nǎo huān qīng sī zé,líng chén zhǐ yù kāi。
狂风趁心起,四面石尤来。kuáng fēng chèn xīn qǐ,sì miàn shí yóu lái。

侠少行二首

胡应麟

白马跃金环,扬鞭大道间。bái mǎ yuè jīn huán,yáng biān dà dào jiān。
五陵春草色,日暮臂鹰还。wǔ líng chūn cǎo sè,rì mù bì yīng hái。

侠少行二首

胡应麟

呼卢夜来家,醉眠不知曙。hū lú yè lái jiā,zuì mián bù zhī shǔ。
忽忆灞陵游,拔刀冲雪去。hū yì bà líng yóu,bá dāo chōng xuě qù。

映江曲

胡应麟

夹岸千桃花,红晕双蛾绿。jiā àn qiān táo huā,hóng yūn shuāng é lǜ。
恼杀冶游儿,丝鞭映江曲。nǎo shā yě yóu ér,sī biān yìng jiāng qū。

青阳度

胡应麟

金犊游东郊,玉骢返西路。jīn dú yóu dōng jiāo,yù cōng fǎn xī lù。
相逢无一言,脉脉青阳度。xiāng féng wú yī yán,mài mài qīng yáng dù。