古诗词

舟次钱塘谒滕公值风雨夜作解所佩为宝剑歌

胡应麟

江潮十月如山丘,北风轗江江倒流。jiāng cháo shí yuè rú shān qiū,běi fēng kǎn jiāng jiāng dào liú。
星河一片落寒铁,暗中擎出蛟龙愁。xīng hé yī piàn luò hán tiě,àn zhōng qíng chū jiāo lóng chóu。
君不见丰城狱里百鍊钢,精灵埋没三千霜。jūn bù jiàn fēng chéng yù lǐ bǎi liàn gāng,jīng líng mái méi sān qiān shuāng。
当时不遇雷与张,至今神物终潜藏。dāng shí bù yù léi yǔ zhāng,zhì jīn shén wù zhōng qián cáng。
又不见曹沬手中三尺水,却制桓侯轻管子。yòu bù jiàn cáo mèi shǒu zhōng sān chǐ shuǐ,què zhì huán hóu qīng guǎn zi。
一朝坛上行奇谋,百代声华耀青史。yī cháo tán shàng xíng qí móu,bǎi dài shēng huá yào qīng shǐ。
胡生宝剑人不识,十千买自邯郸邑。hú shēng bǎo jiàn rén bù shí,shí qiān mǎi zì hán dān yì。
朅来持赠归滕公,绕座虹光流四壁。qiè lái chí zèng guī téng gōng,rào zuò hóng guāng liú sì bì。
忆昔干将初铸时,睥睨欧冶麾风胡。yì xī gàn jiāng chū zhù shí,pì nì ōu yě huī fēng hú。
低回天地鍊精气,喷薄宇宙烹洪炉。dī huí tiān dì liàn jīng qì,pēn báo yǔ zhòu pēng hóng lú。
泰山为镡渤海铗,神锋指石石欲裂。tài shān wèi chán bó hǎi jiá,shén fēng zhǐ shí shí yù liè。
绿柄犹沾苔藓文,赤花半堕芙蓉匣。lǜ bǐng yóu zhān tái xiǎn wén,chì huā bàn duò fú róng xiá。
有时夜啸风雨声,千夫辟易万马惊。yǒu shí yè xiào fēng yǔ shēng,qiān fū pì yì wàn mǎ jīng。
山中魍魉昼摧绝,水底鲸螭寒不鸣。shān zhōng wǎng liǎng zhòu cuī jué,shuǐ dǐ jīng chī hán bù míng。
湛卢飞景亦凡俗,纯钩巨阙皆碌碌。zhàn lú fēi jǐng yì fán sú,chún gōu jù quē jiē lù lù。
取次横裁丽水金,纷纭碎割昆吾玉。qǔ cì héng cái lì shuǐ jīn,fēn yún suì gē kūn wú yù。
一挥四国如建瓴,挽回日月轰雷霆。yī huī sì guó rú jiàn líng,wǎn huí rì yuè hōng léi tíng。
朝携赤堇鬼神伏,暮宿苍梧涛浪青。cháo xié chì jǐn guǐ shén fú,mù sù cāng wú tāo làng qīng。
荆轲孺子本无术,匕首苍皇挑强敌。jīng kē rú zi běn wú shù,bǐ shǒu cāng huáng tiāo qiáng dí。
片言枉杀樊将军,易水悲风转乌邑。piàn yán wǎng shā fán jiāng jūn,yì shuǐ bēi fēng zhuǎn wū yì。
项王智力何豪雄,废书苦学仍无功。xiàng wáng zhì lì hé háo xióng,fèi shū kǔ xué réng wú gōng。
垓下谁知万人敌,时哉不利嗟重瞳。gāi xià shuí zhī wàn rén dí,shí zāi bù lì jiē zhòng tóng。
岂若胡生磨此剑,寸心耿耿横孤电。qǐ ruò hú shēng mó cǐ jiàn,cùn xīn gěng gěng héng gū diàn。
十年坎坷意不平,提与滕公肝胆见。shí nián kǎn kě yì bù píng,tí yǔ téng gōng gān dǎn jiàn。
滕公豪气凌穹苍,一朝睹此神飞扬。téng gōng háo qì líng qióng cāng,yī cháo dǔ cǐ shén fēi yáng。
愿持此物登朝堂,时时拂拭生秋霜。yuàn chí cǐ wù dēng cháo táng,shí shí fú shì shēng qiū shuāng。
蚩尤遁迹魑魅藏,周游八极还大荒。chī yóu dùn jì chī mèi cáng,zhōu yóu bā jí hái dà huāng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

潞河遇陈子卿同饮胡瀫元斋头即席赋梅花下

胡应麟

白社元同调,清风忽故人。bái shè yuán tóng diào,qīng fēng hū gù rén。
荆高逢易水,干莫照延津。jīng gāo féng yì shuǐ,gàn mò zhào yán jīn。
谒帝心期壮,封侯骨相贫。yè dì xīn qī zhuàng,fēng hóu gǔ xiāng pín。
梅花斋阁底,沉醉异乡春。méi huā zhāi gé dǐ,chén zuì yì xiāng chūn。

陈生出所藏半照及匕首乞诗为离合作五言律

胡应麟

惜别佳人意,酬知列士肠。xī bié jiā rén yì,chóu zhī liè shì cháng。
妆台分凤影,宝匣现龙光。zhuāng tái fēn fèng yǐng,bǎo xiá xiàn lóng guāng。
莲锷谁同铸,菱花意对藏。lián è shuí tóng zhù,líng huā yì duì cáng。
乐昌何日返,见汝合干将。lè chāng hé rì fǎn,jiàn rǔ hé gàn jiāng。

送赵别驾

胡应麟

参军曾入幕,别驾复移舟。cān jūn céng rù mù,bié jià fù yí zhōu。
渌水莲花隔,清溪杜若留。lù shuǐ lián huā gé,qīng xī dù ruò liú。
莺声吴甸晓,骑火粤山秋。yīng shēng wú diān xiǎo,qí huǒ yuè shān qiū。
好作师雄梦,罗浮问旧游。hǎo zuò shī xióng mèng,luó fú wèn jiù yóu。

春日胡茅两生访王至卿携妓东郊藉草畅饮迨暮泛舟从北郭归

胡应麟

拂曙蓟门东,寻芳入乱红。fú shǔ jì mén dōng,xún fāng rù luàn hóng。
园梨娇堕雪,堤柳净含风。yuán lí jiāo duò xuě,dī liǔ jìng hán fēng。
逸气双钩并,清歌一棹同。yì qì shuāng gōu bìng,qīng gē yī zhào tóng。
盈盈美人意,怅别夕阳中。yíng yíng měi rén yì,chàng bié xī yáng zhōng。

和吴茂先悼亡

胡应麟

王生驰梦日,潘令悼亡年。wáng shēng chí mèng rì,pān lìng dào wáng nián。
雨灭巫峰外,云沈洛水前。yǔ miè wū fēng wài,yún shěn luò shuǐ qián。
笑言孤枕共,形影一灯悬。xiào yán gū zhěn gòng,xíng yǐng yī dēng xuán。
好借文成术,纱厨望昼眠。hǎo jiè wén chéng shù,shā chú wàng zhòu mián。

于凤鸣携酒慧觉禅寺作

胡应麟

寻幽偕赋客,古刹乱云傍。xún yōu xié fù kè,gǔ shā luàn yún bàng。
优钵千花净,菩提一树芳。yōu bō qiān huā jìng,pú tí yī shù fāng。
谈天游净乐,扫地坐清凉。tán tiān yóu jìng lè,sǎo dì zuò qīng liáng。
欲共寒山衲,西归不二乡。yù gòng hán shān nà,xī guī bù èr xiāng。

赠唐山人二律

胡应麟

暂辍严陵钓,悬壶向紫宸。zàn chuò yán líng diào,xuán hú xiàng zǐ chén。
仙茎携沆瀣,帝座问星辰。xiān jīng xié hàng xiè,dì zuò wèn xīng chén。
白苎新燕客,青囊旧越人。bái zhù xīn yàn kè,qīng náng jiù yuè rén。
昆明泉万斛,花里试垂纶。kūn míng quán wàn hú,huā lǐ shì chuí lún。

赠唐山人二律

胡应麟

彩笔神飞动,青囊术有无。cǎi bǐ shén fēi dòng,qīng náng shù yǒu wú。
看松留泰岱,采药望天都。kàn sōng liú tài dài,cǎi yào wàng tiān dōu。
雾引车前鹿,云迎舄下凫。wù yǐn chē qián lù,yún yíng xì xià fú。
异时沧海色,千古属潜夫。yì shí cāng hǎi sè,qiān gǔ shǔ qián fū。

赠真头陀

胡应麟

南州来赋客,北苑问高僧。nán zhōu lái fù kè,běi yuàn wèn gāo sēng。
佛土穷三界,人天度七陵。fú tǔ qióng sān jiè,rén tiān dù qī líng。
孤云晨拓钵,大雪夜传灯。gū yún chén tuò bō,dà xuě yè chuán dēng。
便欲逃禅去,风幡证惠能。biàn yù táo chán qù,fēng fān zhèng huì néng。

再赋同吴生

胡应麟

问法来方丈,清斋供野蒲。wèn fǎ lái fāng zhàng,qīng zhāi gōng yě pú。
高禅逢普化,古佛现毗卢。gāo chán féng pǔ huà,gǔ fú xiàn pí lú。
大悟三乘彻,真空一念无。dà wù sān chéng chè,zhēn kōng yī niàn wú。
那能将宝筏,咫尺济归途。nà néng jiāng bǎo fá,zhǐ chǐ jì guī tú。

赠郑生

胡应麟

卜居仍海峤,门巷一壶悬。bo jū réng hǎi jiào,mén xiàng yī hú xuán。
采药陶弘景,迷花孟浩然。cǎi yào táo hóng jǐng,mí huā mèng hào rán。
星垂漳水钓,月引卫河船。xīng chuí zhāng shuǐ diào,yuè yǐn wèi hé chuán。
纵目金华顶,群羊正熟眠。zòng mù jīn huá dǐng,qún yáng zhèng shú mián。

吴生谈鲁连台在辽城东北未有题咏余素高其节侠即席赋此

胡应麟

巀嵲高台畔,犹传侠客名。jié niè gāo tái pàn,yóu chuán xiá kè míng。
千秋馀故垒,片札下坚城。qiān qiū yú gù lěi,piàn zhá xià jiān chéng。
晚日残花坠,寒云蔓草平。wǎn rì cán huā zhuì,hán yún màn cǎo píng。
谁言蹈东海,风驭入蓬瀛。shuí yán dǎo dōng hǎi,fēng yù rù péng yíng。

吴希学斋头鹦鹉学语慧甚戏赠此章

胡应麟

似汝聪明质,谁将闭玉笼。shì rǔ cōng míng zhì,shuí jiāng bì yù lóng。
乡心驰陇右,野语狎齐东。xiāng xīn chí lǒng yòu,yě yǔ xiá qí dōng。
倚竹身全翠,餐桃颊倍红。yǐ zhú shēn quán cuì,cān táo jiá bèi hóng。
秦宫三十六,一一诉春风。qín gōng sān shí liù,yī yī sù chūn fēng。

赠耿中官

胡应麟

萍梗淮圻北,桑弧碣石东。píng gěng huái qí běi,sāng hú jié shí dōng。
心长悬魏阙,疏屡入隋宫。xīn zhǎng xuán wèi quē,shū lǚ rù suí gōng。
色相三途幻,因缘四大空。sè xiāng sān tú huàn,yīn yuán sì dà kōng。
侯鲭频日餍,拂袂近春风。hóu qīng pín rì yàn,fú mèi jìn chūn fēng。

送倪明府

胡应麟

烨烨兰阴里,铜符羡昼游。yè yè lán yīn lǐ,tóng fú xiàn zhòu yóu。
鸣琴聊寄傲,岸帻正风流。míng qín liáo jì ào,àn zé zhèng fēng liú。
桂折罗浮顶,梅探庾岭头。guì zhé luó fú dǐng,méi tàn yǔ lǐng tóu。
黄金台百尺,独步伫骅骝。huáng jīn tái bǎi chǐ,dú bù zhù huá liú。